Mà muốn đạt được mục đích ấy thì nhất định phải tăng khả năng khống chế đạo tắc lên!
Vì vậy, chuyện đầu tiên mình cần phải làm khi vào thế giới Đạo Diễn không phải đánh nhau phân cao thấp với người khác, mà phải lập tức tiến hành săn lùng sinh vật thổ dân của thế giới này, thu hoạch mảnh vỡ đạo tắc trong cơ thể bọn họ!
Vừa tăng thứ hạng của mình vừa nâng cao khả năng khống chế đạo tắc!
Đợi sau khi mức độ khống chế của mình đột phá 10%, khi đó bản thân sẽ nhảy thẳng lên vị trí mạnh nhất trong vực thứ bảy!
Chẳng phải đến lúc đó những tên kia sẽ mặc chính mình xâu xé sao?
Ánh mắt Ôn Nhất Hiền lập lòe, khóe môi nhếch lên nở một nụ cười.
Cứ quyết định như vậy!
Sau khi tiến vào cần phải trưởng thành trước, xong rồi sẽ trực tiếp ra ngoài săn giết những thí sinh dự thi có xếp hạng tương đối cao!
Đến lúc đó hắn trực tiếp đoạt được lợi ích lớn nhất, thuận tiện giành lấy hạng nhất vực thứ bảy của vòng dự tuyển!
…
Vào lúc thiên kiêu ở các nơi hoặc đang suy tính hoặc tự tin, làm màu.
Trong Đại sứ quán của Nhân tộc.
Tô Trạch nhìn những số liệu chi tiết trên màn hình hệ thống thì thầm suy nghĩ.
“Cuối cùng vẫn cảm thấy độ khống chế 15% không an toàn lắm nhỉ…”
“Có muốn lại tăng nó lên nữa không?”
Tô Trạch lẩm bẩm một mình, có hơi xoắn xuýt.
Hắn vừa nói vừa búng ngón tay, khe nứt không gian nhỏ xíu hiện ra và ngưng tụ thành hình dạng của một cây đao dài, nhưng có chỉ dài bằng ngón út.
Trong lúc không hay không biết, ánh đao sáng lóng lánh đã bắn ra nhanh chóng.
Răng rắc một tiếng.
Chén trà bị chém ngang một đường, vết cắt cực kỳ láng mịn.
“Uy lực cũng khá lắm, nhưng không phải quá mạnh…”
Tô Trạch sờ cằm, nhìn chăm chú vào chén trà đã bị cắt thành hai phần đằng trước, ánh sáng lóe lên trong mắt, hắn lẩm bẩm một mình.
Khi nãy hắn tâm huyết dâng trào, bèn thử nghiệm Thứ Nguyên Không Gian Trảm.
Dưới sự cố gắng khống chế sức lực, hắn mới ngưng tụ ra một thứ nguyên trảm bằng ngón tay út.
Uy lực còn tàm tạm, nhưng Tô Trạch không quá hài lòng.
Tô Trạch duỗi tay sờ chén trà, cảm nhận độ cứng của nó rồi nói như mê sảng:
“Hiện giờ xem ra lợi ích duy nhất của nó là không gây ra động tĩnh gì, ngay cả năng lượng dao động cũng không có!
Hơn nữa nếu ta khống chế một chút thì có thể thay đổi hình dáng của thứ nguyên trảm, không dễ bị người ta nhìn thấy như vậy!
Nếu lúc đánh nhau lại có vật gì đó thình lình nhảy ra, không chừng có thể tạo thành kết quả kỳ diệu đấy!”
Nói tóm lại, hắn vừa mới nhận được một kỹ năng đánh lén người khác rất tốt!
Tô Trạch nhìn mức độ khống chế đạo tắc thì thầm suy tính trong chốc lát, hay là quyết định tạm thời không tăng lên nữa.
Hôm nay chỉ có tu vi hơn mười triệu.
Vẫn phải tiết kiệm một chút!
Hắn còn không biết cần bao nhiêu tu vi để kích hoạt hạt giống Long Tượng, một khi sử dụng quá nhiều vậy thì cái được chẳng bù nổi cái mất!
Hơn nữa theo suy đoán của Tô Trạch, trước mắt thật ra nó chẳng cung cấp được quá nhiều chiến lực!
Sở dĩ lúc Thiên Cơ các sắp xếp thứ hạng lại coi trọng khả năng khống chế đạo tắc như vậy, chỉ sợ bởi vì những người đã khống chế đạo tắc từ trước, tương lai đến Hóa Thần cảnh sẽ tiến bộ nhanh hơn không ít!
Đối với đông đảo người dự thi Kim Đan cảnh.
Đôi khi đó không nhất định là nhân tố quyết định thắng bại tuyệt đối!
Với năng lực như nhau, mức độ khống chế như nhau, phải coi họ sử dụng thời cơ và ứng dụng như thế nào mới được!
Tô Trạch lắc đầu, không muốn suy nghĩ đến chuyện này nữa.
Bằng vào thực lực vững vàng của mình, hắn hoàn toàn xứng đáng ngồi ở vị trí vua đấu đơn ở đại hội Vạn tộc!
Còn về quần đấu, nếu số lượng không quá mười lăm người, vậy hẳn có thể đối phó đấy!
Nếu số lượng quá nhiều, Tô Trạch vẫn có thể an toàn rút lui!
…
Hôm sau.
“Bội số trả lại của ngươi lần này là một trăm lần!”
“Ngươi thu được tu vi năm mươi nghìn!”
Vận may của Tô Trạch lại bùng nổ.
Liên tục trả lại những ba lần một trăm!
Tổng cộng thu được tu vi một trăm năm mươi nghìn!
“Tu vi còn thừa: Mười triệu ba trăm năm mươi nghìn!”
Trên mặt Tô Trạch nở nụ cười tươi rói, sau đó vẻ mặt lại biến thành vô cùng trịnh trọng và nói với bộ ba Tiểu Thanh đang đứng ngay ngắn trước mặt mình:
“Lần này chúng ta sắp tiến vào thế giới khác, không còn đối mặt với tôm tép nhãi nhép như trước nữa mà là thiên tài của các chủng tộc!
Thực lực của bọn họ rất mạnh, ba người các ngươi xốc lại tinh thần cho ta, cần phải ứng phó toàn lực khi chiến đấu!
Tuyệt đối không được lộ ra vẻ khinh địch biết chưa?”
“Biết rồi!”
Bộ ba Tiểu Thanh trăm miệng một lời đáp lại, rối rít gật đầu.
“Ừ.”
Tô Trạch gật đầu, tiện đà nhìn kiếm linh đang đứng bên cạnh, bất đắc dĩ nói: “Lần này ngươi tranh thủ khôi phục đến cấp bậc linh bảo cao giai, ngươi có lòng tin không?”
Kiếm linh hừ một tiếng, nói thản nhiên: “Vốn cũng sắp rồi, đoán chừng chỉ cần một khoảng thời gian ngắn là được!”
“Vậy thì tốt, ta còn trông cậy vào ngươi cho ta một trăm tám mươi công pháp cấp S đây này!”
Tô Trạch cười nói, nhưng sau đó chào hỏi mọi người một tiếng, thu thập đồ đạc bước ra khỏi cửa!
…
Bên ngoài Đại sứ quán, tiếng người ồn ào.
Vòng dự tuyển của đại hội Vạn tộc lập tức bắt đầu, tất cả mọi người đều căng thẳng và phấn khích hẳn lên.
Rất nhanh, mọi người đã có mặt đầy đủ.
Trương Mục Chi và bốn vị Hóa Thần, mỗi người đều tự dẫn những thí sinh Trúc Cơ cảnh, sau đó bay lên cao dẫn mọi người đến sân thi đấu!
…
Ầm!
Họ còn chưa đến sân đấu thì đã có âm thanh hoan hô động trời vang lên.
Trong tòa kiến trúc tương tự như một đấu trường thi đấu, người người tấp nập, đủ các sinh vật với những màu da và tướng mạo khác nhau ở khắp mọi nơi.
Các chủng tộc đến từ khắp nơi trên thế giới đã đến đây để quan sát thí sinh tranh tài trong vực thứ bảy!
Trong khán giả không có ai là người bình thường, toàn là người tu luyện có tu vi, hơn nữa thực lực không yếu. Phần đông là Trúc Cơ cảnh, ngoài ra số lượng của Kim Đan cảnh cũng không ít, có cả tu sĩ Nguyên Anh cảnh, Hóa Thần cảnh cũng tồn tại, nhưng họ đều ngồi ở vị trí khách quý!
Ở giữa sân trong đấu trường có một cái đài cao cực lớn, một nhóm mỹ nữ dị vực quyến rũ ăn mặc mỏng manh đang nhảy múa vũ điệu cuồng nhiệt trên sân khấu.