Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 352 - Chương 352: Thành Lập Tiểu Đội Cứu Viện! Giá Cả Không Lừa Già Gạt Trẻ

Chương 352: Thành lập tiểu đội cứu viện! Giá cả không lừa già gạt trẻ Chương 352: Thành lập tiểu đội cứu viện! Giá cả không lừa già gạt trẻ

“Đó đều là những cục cưng quý giá của các tộc đó!

Có người thậm chí là hi vọng của một chủng tộc, cả tộc đều trông cậy vào bọn họ để có thể lớn mạnh đó!

Giờ chúng ta đi cứu viện, thu một chút tiền trà nước cũng khá hợp lý đó chứ?

Các ngươi thấy sao? Ta nói có đạo lý hay không?”

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa liên tục gật đầu, Hắc Đản cũng quơ vỏ trứng biểu thị đồng ý.

“Ừm.”

Tô Trạch hài lòng gật đầu, trầm giọng nói: “Đã như vậy, xuất phát! Trên đường nếu có yêu thú nào ngăn cản thì thuận tay giết!”

Nháy mắt sau đó.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa lần nữa bay lên bầu trời!

Tô Trạch đứng trên thân Tiểu Thanh, thần niệm trải rộng không chút e dè tìm kiếm tuyển thủ dự thi gần đó!

Sức lực không phụ lòng người!

Sau nửa ngày.

Tô Trạch bay lượn trên bầu trời cả buổi tối cuối cùng cũng phát hiện một đội tuyển thủ dự thi.

Giờ này khắc này, bọn họ một nhóm ba người đang chiến đấu với ba con yêu thú heo rừng khổng lồ.

Từng đợt tiếng vang từ đằng xa truyền đến, mảng lớn rừng cây bị đạp đổ, vừa chạm vào đá xanh to lớn liền nát.

Ba con yêu thú heo rừng đều có thực lực cấp D sơ giai, mà ba vị tuyển thủ đối diện thì là ba tên Kim Đan trung kỳ!

Xét theo thực lực thì ba vị tuyển thủ vẫn cao hơn một bậc!

Nhưng bọn họ chắc chắn không ngờ chính là sau khi yêu thú heo rừng bị thương thì lập tức tiến vào trạng thái phát cuồng!

Thực lực tăng mạnh, lực phòng ngự, lực công kích, độ hung tàn đều tăng lên rất nhiều!

Với lại sau khi heo rừng phát cuồng thì hoàn toàn không sợ chết, trong chớp mắt đánh cho bọn họ không ngừng bại lui, trên thân liên tục xuất hiện vết thương!

Nếu cứ tiếp tục thế này thì bọn họ chắc chắn phải chết!

“Việc tới rồi, việc tới rồi!”

Tô Trạch vỗ Tiểu Thanh, hơi hơi hưng phấn nói, ánh mắt đã khóa chặt trên thanh kiếm nằm trong tay của một tên tuyển thủ trong đó.

Linh khí cao giai!

Hai người còn lại cũng có linh khí trung giai, uy lực rất không tệ, còn có mấy món vũ khí bí mật, trông đều là đồ xịn, cũng không biết bao nhiêu tu vi!

Cùng lúc đó.

Ba vị tuyển thủ đang chiến đấu cũng chú ý tới mấy người Tiểu Thanh trên bầu trời, khi thấy bọn họ lao đến thì trong mắt lập tức hiện ra tuyệt vọng vô cùng!

“Đáng chết, vì sao yêu thú trong này đều mạnh như vậy!”

Tuyển thủ cầm linh khí cao giai trong tay giận giữ hét lên, không ngừng chĩa kiếm bổ về phía heo rừng đối diện!

“Ta ở lại chặn chúng, các ngươi đi mau!”

Một người tuyệt vọng gào to, hai người khác sắc mặt đỏ lên, chậm chạp không chịu nói, nhưng cũng một bước cũng không lui, giống như nổi điên tấn công heo rừng đối diện.

“Đi mau, các ngươi không đi, ta chết không nhắm mắt!”

Tiếng hét giận dữ vang lên lần nữa.

Khi sắp xuất hiện một màn sinh ly tử biệt thì đúng lúc này.

Một giọng nói từ trên bầu trời vang lên.

“Mấy vị bằng hữu, có cần hỗ trợ không?”

Ba vị tuyển thủ đang chiến đấu lập tức sững sờ, tức khắc vui mừng như điên.

Không phải đến tấn công mình!!!

Vào thời khắc lâm nguy thì sao còn nhớ được những chuyện khác, mấy người liền vội vàng gật đầu hô to cứu mạng, đến mức không nghe thấy lời nói kế tiếp của Tô Trạch.

“Phí cứu viện là ba thanh linh khí…”

Vừa hỏi có muốn hỗ trợ hay không, Tô Trạch ngay sau đó dùng âm thanh thì thào như muỗi kêu nói!

“Cứu mạng!”

“Nhanh cứu chúng ta!”

Tô Trạch nghe vậy mặt tươi cười, lớn tiếng nói: “Vậy coi như đã định!”

Ba tên tuyển thủ nghe mà có chút không hiểu lời này có ý gì, nhưng cũng không nghĩ nhiều, vẫn liều mạng kêu cứu.

Tô Trạch thấy thế, phất phất tay, ra hiệu cho Tiểu Hỏa cùng Hắc Đản ra tay.

Trong nháy mắt, hai bóng dáng một đỏ một đen xuất hiện!

Thực lực của các nàng vốn có tính áp chế trời sinh, lại càng không cần phải nói tới huyết mạch thần thú trong cơ thể, thực lực dường như có tính nghiền ép, cho dù là heo rừng sau khi tiến vào trạng thái phát cuồng cũng không phải đối thủ!

Ầm!

Một biển lửa xuất hiện, nhiệt độ nóng bỏng đốt ba con heo rừng đến mức phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Mặc dù Hắc Đản không có bao nhiêu thủ đoạn, nhưng ỷ vào bản thân có vỏ trứng vô cùng cứng cáp, còn có pháp thuật miễn dịch, không chút sợ sệt xuyên qua biển lửa, không ngừng công kích yêu thú heo rừng!

Ầm ầm ầm!!!

Ba âm thanh trầm đục truyền đến.

Chính giữa đầu ba con dã thú xuất hiện một cái hố nhỏ, sâu xuyên qua da thịt!

Tiếng gào thét im bặt, ba con yêu thú động tác cứng đờ, ầm vang ngã xuống đất!

Từ lúc Tiểu Hỏa và Hắc Đản ra tay cho đến khi kết thúc cũng chỉ là ba giây.

Ba giây đồng hồ thoáng qua, ba con yêu thú cấp D sơ giai trong nháy mắt tử vong!

Thời gian thật sự là quá ngắn ngủi, đến mức ba tên tuyển thủ kia còn chưa kịp phản ứng!

Bọn họ vừa mới thở dài một hơi, vừa thở hổn hển chửi thề hai câu, ba con yêu thú trong nháy mắt đã tử vong!

Trong lúc nhất thời, ba tên tuyển thủ cứ thế ngây ra tại chỗ, nhìn ba cỗ thi thể khổng lồ trước mặt, một lúc lâu sau vẫn không thể lấy lại tinh thần.

Thực lực Kim Đan trung kỳ, theo đạo lý thì tính là rất tốt trong số tuyển thủ, thậm chí là gần như hàng đầu.

Nhưng chỉ ba con yêu thú cấp D sơ giai đã suýt nữa khiến bọn họ bại trận!

Có thể thấy rằng yêu thú trong thế giới Đạo Diễn mạnh hơn nhiều so với bên ngoài!

Đương nhiên, trong đó có một phần là do bọn họ xui xẻo khi đối mặt là yêu thú heo rừng, sau khi yêu thú này bị chọc giận thì tiến vào trạng thái phát cuồng, lực chiến tăng rất nhiều, rất là khó giải quyết.

Kim Đan trung kỳ bình thường đều không phải đối thủ!

Nhưng bây giờ con chim lớn và quả trứng đen kỳ quặc kia chỉ cần vài giây ngắn ngủi đã giải quyết được đối phương!?

“Cái này… Cái này…”

Ba tên tuyển thủ có chút nói không ra lời.

Trên bầu trời, Tô Trạch thấy thế tranh thủ thời gian bay xuống, đương nhiên bắt đầu thu thập mảnh vỡ đạo tắc bên trong cơ thể của ba con yêu thú.

Sau đó, Tô Trạch mới cẩn thận quan sát ba tên tuyển thủ trước mặt mình.

Làn da xám trắng, trừ cái đó ra, ngược lại không khác Nhân tộc cho lắm, tạm thời có thể gọi là người.

“Các ngươi không sao chứ?”

Tô Trạch mỉm cười, lộ ra nụ cười còn ấm áp hơn gió xuân.

Nhìn thấy nụ cười của Tô Trạch, tâm tình căng thẳng của ba tên tuyển thủ bỗng nhiên biến mất hơn phân nửa, chậm rãi buông lỏng xuống.

Vị cao thủ này… Là người tốt!

Ra tay trượng nghĩa, thực lực mạnh mẽ!

“Chúng ta không có việc gì.”

Bình Luận (0)
Comment