Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 356 - Chương 356: Tiểu Đội Thiên Sứ Đều Là Người Tốt (2)

Chương 356: Tiểu đội Thiên Sứ đều là người tốt (2) Chương 356: Tiểu đội Thiên Sứ đều là người tốt (2)

Thật ra thực lực của yêu thú dưới hồ cũng không mạnh bao nhiêu.

Chủ yếu do chiếm địa lợi, nên chiến lực mới tăng lên không ít.

Mà Tiểu Thanh và Hắc Đản, một đứa là Long tộc, một đứa thì trong thân thể có chứa huyết mạch Huyền Vũ!

Dù là đứa nào cũng đều là vương giả trong nước, tất nhiên sẽ không có ảnh hưởng gì với các nàng, thậm chí còn có khả năng tăng cường sức chiến đấu!

Càng không cần phải nói, Tiểu Thanh và Hắc Đản cũng đã chiếm cứ ưu thế trên cảnh giới thực lực!

Chỉ chớp mắt một cái!

Hai luồng ánh sáng màu xanh và đen đã nối nhau lao thẳng xuống hồ.

Ầm!

Một cột nước cao ngút trời nổi lên, vô số bọt nước hắt ra!

Lấy nơi Tiểu Thanh và Hắc Đản rơi xuống làm trung tâm, một làn sóng ầm ầm xuất hiện, cuốn về phía bốn phương tám hướng!

Lực xung kích to lớn tàn phá bừa bãi, sóng xung kích bắt đầu vang vọng.

Xúc tu bị đứt thành từng khúc trôi lềnh bềnh trong nước, đồng thời huyết dịch màu xanh đậm cũng tuôn ra, nhuộm mặt nước thành màu xanh đen!

Ánh sáng xanh tăng vọt, trên mặt nước xuất hiện từng cột nước cao ngút trời!

Tiếng gào thét hoảng sợ vang lên, từng khúc xúc tu thô to bị cắt đứt lìa bắt đầu ngoe nguẩy một cách điên cuồng.

Yêu thú dưới nước hiện ra nguyên hình, là những con cá mực vô cùng to lớn!

Một luồng ánh sáng màu đen liên tục qua lại như con thoi giữa những thân thể khổng lồ, chọc thủng thân thể bọn chúng, kéo ra một dòng máu màu xanh lá bắn tung tóe!

Tiếng rít tràn đầy kinh hoàng trộn lẫn với tiếng cười càn rỡ của Hắc Đản, nghe có vẻ hết sức chói tai.

Năm tên tuyển thủ trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, trong lúc nhất thời quên mất phải ra tay!

“Còn ngớ ra đó làm gì! Mau ra tay đi chứ!”

Tô Trạch thấy thế không khỏi bực mình, trầm giọng quát lên.

Nghe thấy giọng của hắn, lúc này năm tên tuyển thủ kia mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng ra tay công kích yêu thú hình dạng cá mực bên dưới!

Thực lực bọn họ vốn cũng không tệ, bảo vật trên tay lại có uy lực to lớn.

Lúc này có được sự trợ giúp của Tiểu Thanh và Hắc Đản, hiển nhiên vô cùng thuận lợi, đánh cho yêu thú dưới nước phải liên tục tháo chạy.

Chỉ chốc lát sau.

“Gào!”

Đi kèm với tiếng gào thét tràn đầy sợ hãi và thê lương vang lên, một con yêu thú cá mực cuối cùng bị Tiểu Thanh dùng một vuốt trực tiếp vỗ nát đầu, thân thể lập tức mềm nhũn, chậm rãi chìm xuống dưới nước.

Nhưng có Tiểu Thanh ở đây, tất nhiên sẽ không để mặc thi thể bọn chúng chìm vào đáy nước cho những con yêu thú khác cắn nuốt.

Từng bàn tay lớn do nước hóa thành xuất hiện, tóm lấy từng mảnh thân thể nát vụn của yêu thú kéo lên, trôi lềnh bềnh trên mặt nước.

Mà vào lúc này, Tô Trạch đã đáp xuống hồ, cười híp mắt khen ngợi Tiểu Thanh và Hắc Đản.

“Không tệ không tệ, sạch sẽ gọn gàng, tiến bộ rất lớn!”

Vừa dứt lời, Tô Trạch chợt xoay người lại, nhìn về phía năm tên tuyển thủ quần áo tả tơi kia, trên mặt hiện lên nụ cười ấm áp rực rỡ, nhẹ giọng nói:

“Các ngươi không có việc gì chứ?”

Giọng nói nhu hòa, hệt như gió xuân phả vào mặt, khiến người nghe cảm thấy vô cùng ấm áp, dễ chịu.

Trên tay Tô Trạch hiện lên một vòng hào quang màu vàng bao phủ bọn họ vào trong, trợ giúp bọn họ chữa trị một ít vết thương.

Tất nhiên, đó chỉ là làm dáng một chút mà thôi, thật ra mấy vết trầy xước ngoài da này cường giả Kim Đan cảnh hoàn toàn có thể khôi phục trong chớp mắt.

Nhưng đối với năm tên tuyển thủ dị tộc vừa mới thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, đi ra từ nguy cơ sinh tử, lúc này chính là thời điểm tinh thần buông lỏng nhất, cộng thêm cảm giác ấm áp trên người thì càng thêm buông lỏng hơn!

Nhìn thiếu niên tuấn tú phong độ, khoé môi mỉm cười nhẹ nhàng, toàn thân đều tràn ngập kim quang trước mặt, cảm giác giống như thiên sứ từ trên trời giáng xuống cứu mình vậy!

Trong lúc nhất thời, hốc mắt bọn họ đều đỏ cả lên, nội tâm vô cùng cảm động.

Tiểu đội Thiên Sứ... Đúng là thiên sứ thật mà!

Giúp đỡ người khi gặp khó khăn luôn khiến người ta có ấn tượng sâu đậm hơn việc dệt hoa trên gấm.

Đối với năm người của bộ tộc Tích Dịch Nhân Nhân, lúc này Tô Trạch chính là thiên sứ giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn!

Ánh sáng vàng chói mắt cũng không chướng mắt, cực kỳ nhu hòa, khiến bọn họ cảm giác được trên dưới cả người đều ấm áp, tựa như đang ngâm mình trong ôn tuyền!

Thân là động vật máu lạnh, xuất hiện loại cảm giác này là cực kỳ hiếm thấy, thậm chí có thể nói là không có khả năng xuất hiện.

Nhưng bây giờ, loại cảm giác này lại thật sự rõ ràng xuất hiện ở trong lòng của bọn họ!

"Thiên sứ… Thiên sứ chân chính!"

"So với mấy tên xảo trá của tộc Thiên Sứ kia, hắn mới thật sự là thiên sứ!"

Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu của năm người bộ tộc Tích Dịch Nhân.

Mà cùng lúc đó.

Tô Trạch cười híp mắt đánh giá năm tên tuyển thủ trước mặt, bật công năng thu hồi, bắt đầu quan sát giá trị của bảo vật trong tay bọn họ. Cái này không nhìn còn ổn, vừa nhìn thì thấy thì kinh ngạc vô cùng!

"Linh khí cao giai, bảo giáp Thánh Tích, có thể thu hồi được tu vi hai triệu một trăm ngàn năm!"

"Linh khí cao giai, thủ trượng Tích Thần, có thể thu hồi tu vi một triệu chín trăm ngàn năm!"

"Linh khí sơ giai, Linh Băng thư, có thể thu hồi tu vi năm trăm ngàn năm!"

"Linh khí sơ giai, nhẫn Phong Ảnh, có thể thu hồi tu vi năm trăm ngàn năm!"

Trong năm tuyển thủ, có bốn linh khí, trong đó còn có hai cái là linh khí cao giai, giá trị cộng vào trực tiếp lên tới năm triệu!

Về phần một người còn lại kia, thì là một tên quỷ nghèo, thứ đáng giá nhất trên người mới chỉ có thể thu hồi được số tu vi là một trăm ngàn năm!

Nhưng chân muỗi có nhỏ hơn nữa thì cũng là thịt, nên nhận thì vẫn phải nhận thôi.

Ánh mắt của Tô Trạch đột ngột trở lên nóng bỏng, rất là hài lòng đối với lần thu hoạch này.

Nếu như năm tuyển thủ đến từ bộ tộc Tích Dịch Nhân lúc này vẫn còn tỉnh táo, nhất định có thể phát hiện chỗ không thích hợp trong ánh mắt của Tô Trạch.

Nhưng lúc này, ánh mắt nóng bỏng kia rơi trên người bọn họ, chỉ khiến cho bọn họ cảm thấy Tô Trạch còn nhiệt tình hơn một chút, ánh mắt trở đều dịu dàng hơn rất nhiều!

Bình Luận (0)
Comment