Mảnh vỡ đạo tắc giữa trời đất truyền vào trong cơ thể của hắn, nâng cao độ khống chế đạo tắc của hắn.
Nhưng mà Tô Trạch rất nhanh đã phát hiện ra, tốc độ như vậy cực kỳ bé nhỏ, hấp thu một hồi lâu mà vẫn không thấy tăng lên chút nào!
Hắn đã nuốt chửng rất lâu, cũng mới khiến độ khống chế của đạo tắc không gian tăng lên, mà còn chưa tới 20,1!
Tăng lên thì vẫn có, nhưng mà quá nhỏ, hệ thống hoàn toàn không hiện!
Tô Trạch lắc đầu, không lãng phí thời gian, thu liễm vết nứt không gian ở xung quanh, đưa tay xách theo một cục đá lớn cách đó không xa nhẹ nhàng điểm một cái.
“Không Gian Giảo Sát!”
Trong lòng của hắn lặng lẽ niệm.
Giữa lúc im lặng như tờ, không gian xung quanh tảng đá lớn ở đằng xa giống như xuất hiện một chút dao động!
Sau đó tảng đá lớn khẽ run lên, hóa thành bột mịn bay lớt phớt hết.
Không chỉ là tảng đá lớn, đến ngay cả tất cả vật chất xung quanh đều bị nghiền thành bột mịn, chẳng để lại vết tích nào!
Tô Trạch nhìn thoáng qua, hiệu quả cũng không tệ, uy lực cũng rất lớn.
Phạm vi có thể tự mình khống chế, phạm vi càng lớn tiêu hao càng nhiều.
Nếu như phạm vi không gian ban nãy có độ rộng, chiều dài, chiều cao là năm mét thì Tô Trạch đoán bản thân có thể sử dụng được một trăm, hai trăm lần, còn cụ thể là dùng được bao lần thì vẫn phải xem thực chiến.
Bây giờ Tô Trạch đã kích hoạt hơn tám trăm hạt giống Long Tượng, linh lực trong đan điền thì hùng hậu đến một tình trạng cực kỳ đáng sợ.
Đương nhiên là không quá để ý những tiêu hao này.
Nhưng trên thực tế, tiêu hao như này đã là vô cùng ngạc nhiên rồi!
Người tu luyện Kim Đan viên mãn bình thường, trước không nói có thể có được độ khống chế đạo tắc cao như vậy hay không, cho dù là gặp vận may ngoài mong đợi, vậy năng lực đạo tắc sử dụng một lần cũng phải rút khô linh lực toàn thân!
Có thể nói là dùng một lần thì sẽ biến thành năng lực vô dụng.
Bởi vậy có thể thấy được, sự khủng khiếp trong tiêu hao của năng lực đạo tắc!
Đương nhiên, Tô Trạch không có loại lo lắng này.
Sau khi tăng đạo tắc không gian lên tới 20%, Tô Trạch tiếp tục thử nghiệm xem có thể tiếp tục tăng lên hay không.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, sau khi tu vi đã truyền mất một lượng lớn rồi nhưng độ khống chế đạo tắc không thay đổi chút nào!
Đến lúc tu vi hai mươi nghìn biến mất không dấu vết, độ khống chế đạo tắc vẫn không tăng lên, Tô Trạch quả quyết từ bỏ.
Ban đầu khi đột phá ải đầu là 10%, số lượng tu vi cần phải có đã gấp bội, nhưng bây giờ sau khi đột phá 20% thì hình như không phải vấn đề tăng gấp đôi đơn giản như vậy.
Tô Trạch sờ cằm đánh giá, độ khống chế đạo tắc 20% chắc là cũng đủ rồi, dứt khoát đã tạm thời không tăng lên tiếp nữa, chuyển sự chú ý lên đạo tắc hệ Lôi!
Hai loại đạo tắc phải đi đôi với nhau, không thể bỏ lại một cái.
Tô Trạch lúc này đã bắt đầu tiếp tục truyền tu vi.
Chỉ trong phút chốc, tu vi bốn trăm nghìn được truyền vào đạo tắc hệ Lôi!
Thoáng cái, độ khống chế của đạo tắc hệ Lôi tăng lên tới 20%!
“Ầm ầm!”
Từ trong tăm tối, có tiếng sấm vang lên trong hư không, quanh quẩn ở bên tai Tô Trạch.
Trong giao diện hệ thống, phía sau của đạo tắc hệ Lôi có một danh từ mới chậm rãi ngưng tụ thành hình!
Chỉ thấy phía sau kết giới Cuồng Lôi là một cái tên mới từ từ xuất hiện!
"Lôi linh (có thể phát triển, thức ăn của nó là sấm sét)"
Sau khi Tô Trạch thấy năng lực mới xuất hiện này thì trong đầu lóe lên suy nghĩ, sau đó đột nhiên có đốm sáng màu trắng chói mắt bay ra từ ấn đường!
Đốp đốp!
Có tiếng điện yếu ớt truyền ra từ bên trong đốm sáng, từng ánh điện nho nhỏ lóe lên, tia sáng chớp nháy có tiết tấu, giống như là đang hô hấp vậy. Nhìn đốm sáng chói mắt trước mặt, Tô Trạch tò mò duỗi tay ra.
Nhất thời, đốm sáng chói mắt đó giống như có ý thức, bay lượn vòng quanh ngón tay của Tô Trạch, tiếng điện tách tách vang lên nhưng không hề làm Tô Trạch bị thương chút nào.
Tô Trạch cẩn thận đánh giá lôi linh một hồi, trong lòng cũng có cân nhắc.
Thực lực của lôi linh trước mắt hắn chắc là không ổn lắm.
Nó là một loại năng lực có thể phát triển, hình như là có ý thức của riêng mình, phải cắn nuốt sấm sét mới có thể phát triển.
"Xem ra tạm thời ngươi được xếp vào loại không có tác dụng gì rồi."
Tô Trạch lắc đầu, nói một cách tiếc nuối.
Nhưng mà cũng coi như là ổn, ba năng lực khác đều được tăng cao tương ứng, thực lực của mình cũng tăng lên rất nhiều.
Cùng lúc đó.
Trong lúc Tô Trạch đang không ngừng cải thiện bản thân.
Ở bên ngoài thung lũng.
Ở nơi xa xôi trong rừng.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!
Cơ thể Diệp Thanh lóe lên, trong nháy mắt đã đi đến phía sau tên tuyển thủ dị tộc, hai nắm đấm hung hãn vút tới.
Tiếng ầm nặng nề vang lên.
Máu đột ngột tóe ra!
Rầm.
Máu và thịt vụn rải rác trên mặt đất.
Trên người Diệp Thanh xuất hiện một vầng sáng, cơ thể chấn động, máu tươi tán loạn, nhưng trên người hắn vẫn sạch sẽ, vẻ mặt hờ hững, giống như vừa nãy chỉ giết chết một con kiến hôi mà thôi.
Hắn nhíu mày nhìn máu tán loạn trên mặt đất, động nhẹ ngón tay thu hồi ngọc bội và nhẫn không gian.
Hôm nay con số trong ngọc bội của hắn đã vượt qua con số mười ba nghìn rồi!
Con số của Tô Trạch cũng không nhiều bằng hắn!
Thực lực của Diệp Thanh đã tăng lên rất nhiều.
Không phải.
Chính xác nên nói là vốn dĩ thực lực của hắn đã rất mạnh mẽ!
Mặc dù xếp hạng thực lực của Thiên Cơ Các không quá chính xác, nhưng dù sao thì Diệp Thanh cũng được ghi danh lên bảng xếp hạng này!
Thực lực này đủ để nghiền áp đến chín mươi chín phần trăm các tuyển thủ dự thi rồi!
Lại càng không cần phải nói đến sau sự kiện u linh trong vườn trường, mức độ khống chế đạo tắc của Diệp Thanh tăng lên rất nhiều, đã đạt đến tầng cao nhất rồi.
Có thể nói trừ Tô Trạch, thì độ khống chế đạo tắc của hắn đã là hạng nhất rồi, chỉ có một vài người là không chênh lệch với hắn lắm mà thôi!
Cũng là do biểu hiện của Tô Trạch biến thái đến điên rồi, tiến bộ quá nhanh, thực lực quá kinh người.
Thế cho nên Diệp Thanh luôn ở bên cạnh Tô Trạch cũng trở nên có vẻ không mấy nổi bật.