Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 365 - Chương 365: Lôi Linh! Suy Đoán Của Diệp Thanh! Thành Trì Khổng Lồ Ở Nơi Bản Thổ (2)

Chương 365: Lôi linh! Suy đoán của Diệp Thanh! Thành trì khổng lồ ở nơi bản thổ (2) Chương 365: Lôi linh! Suy đoán của Diệp Thanh! Thành trì khổng lồ ở nơi bản thổ (2)

Trên thực tế, nếu như Diệp Thanh ở những chủng tộc khác thì chẳng khác nào con cưng của trời!

Lúc này.

Đôi mày của Diệp Thanh chau lại, vẻ mặt nghiêm túc, không có nụ cười rực rỡ như mọi ngày, nhìn qua có vẻ thành thục hơn rất nhiều.

"Tình huống gì đây? Tại sao luôn có tuyển thủ bám theo mình?"

Hắn thấp giọng thì thào, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi.

Trong vòng một ngày, hắn đã giết chết bốn tuyển thủ bám theo rồi!

Con số này không bình thường chút nào cả!

Không phải là vì tình cờ gặp phải rồi giết, mà là bọn họ chủ động theo dõi Diệp Thanh!

Ngụ ý ẩn sau có chút bất thường.

Có tuyển thủ của chủng tộc nào muốn đối phó với hắn ư?

Là muốn đối phó với hắn, hay là muốn đối phó với Nhân tộc?

Hay là muốn đối phó Trạch ca?

Trong thoáng chốc, từng suy đoán cứ lần lượt hiện lên trong đầu Diệp Thanh.

Là ai?

Tộc Huyết Thần?

Bọn họ có hiềm nghi lớn nhất!

Nhưng tuyển thủ vừa bị hắn đánh chết không phải là tộc Huyết Thần, nhìn qua thì giống như là tộc Tinh Linh?

Chủng tộc của mấy tên tuyển thủ hôm trước cũng rất hỗn loạn, trong đó có một tên tộc Huyết Thần, thậm chí ngay cả đám bộ tộc Ngưu Đầu Nhân cũng có!

Hắn là không đắc tội gì với đám Nhân tộc, trừ tộc Huyết Thần.

Hắn cũng chẳng có tiếp xúc gì với bọn họ.

Sau khi loại bỏ đủ loại tình huống thì chỉ còn một khả năng thôi.

Chính là tuyển thủ của các tộc khác đắc tội bọn họ.

Hơn nữa còn không phải chỉ có một tộc, mà mấy tộc liền, trong đó cũng có không ít chủng tộc có thực lực rất mạnh!

Nghĩ đến đây thì Diệp Thanh cũng đoán được sơ sơ nguyên nhân phía sau.

Đương nhiên là Trạch ca!

Ngoài hắn và bản thân hắn ra thì những người khác nhất định là không có năng lực đắc tội nhiều chủng tộc mạnh đến thế!

"Trạch ca, rốt cuộc ngươi đã làm chuyện gì mà người người oán trách thế?"

Diệp Thanh ngẩng đầu nhìn trời, tùy ý nâng tay phải lên, vung ra một đấm khiến đám yêu thú đang nấp dưới đất nát thành thịt vụn.

Hắn vừa lẩm bẩm, vừa đi đến chỗ những thi thể đó chuẩn bị thu lấy mảnh vỡ đạo tắc trong đó.

"Nhìn cái dáng lén lén lút lút của đám đó, chắc là không làm gì được Trạch ca nên chuẩn bị lôi bọn ta ra trút giận à?

Thế thì khéo rồi!

Nên chết đi!"

Thoắt cái.

Diệp Thanh hét to một tiếng, cả người hóa thành một tia ánh sáng màu xanh xông thẳng lên trời, điện tóe ra, đấm một quyền vào trong tầng mây!

Ầm!

Trong âm thanh nổ mạnh đó, mảng đám mây lớn đột nhiên biến mất tăm!

Khụ!

Một bóng dáng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay ra ngoài, hoảng sợ bỏ chạy về phương xa!

"Tưởng Nhân tộc ta dễ bắt nạt đấy à?"

Diệp Thanh quát lên, ánh sáng trong tay lóe lên, một cây cung lớn theo kiểu cổ xưa xuất hiện.

"Đi chết đi!"

Khuôn mặt hắn đỏ lên, hét to một tiếng rồi nắm lấy cây cung kéo ra!

Năng lượng thuẩn túy lập tức ngưng tụ thành một mũi tên dài, xuất hiện trên dây cung!

Vù!

Trong giây phút mũi tên thoát nỏ mà đi, cả không gian chấn động!

Đi kèm với tiếng kêu thảm thiết, điểm đen nhỏ ở nơi xa kia nổ thành hoa máu!

Ánh mắt Diệp Thanh lạnh căm căm, thậm chí không thèm đi thu lấy đồ của tuyển thủ dị tộc mà tự lấy ngọc bàn của mình ra.

Cần phải triệu tập để mọi người tập hợp lại!

Cho dù không tập hợp lại thì cũng phải nhắc nhở bọn họ chú ý an toàn!

Thần niệm của Diệp Thanh bắt đầu gửi tin tức đi.

Cùng lúc đó.

Ở nơi cách chỗ Diệp Thanh rất rất xa.

Suy nghĩ của hắn hơi dao động, từng bóng dáng hoặc là đang tu luyện, hoặc là đang đi đến.

Tin tức của Diệp Thanh đã gửi đến nơi rồi.

Trong chốc lát, bọn họ nhao nhao trả lời.

Đa số đều quyết định sẽ tạm thời tập hợp lại, nhân tiện đi tìm những tuyển thủ Nhân tộc khác, tránh cho việc bọn họ bị đám người kia báo thù.

Nhưng có một người mãi mà không thấy trả lời tin tức.

Ở nơi cách rất xa so với rừng rậm theo hướng chính Đông.

Cả người Hà Tuyết Nhi chấn động khi nhìn thấy tòa thành khổng lồ ở phía chân trời!

Không vì điều gì khác, tòa thành trì này quả thật là quá khổng lồ, trên tường thành phủ kín vết đao kiếm, những bóng dáng tràn ngập khí tức mạnh mẽ thủ hộ trên tường thành!

Từng tia sáng mờ mờ bao phủ khắp thành trì, vô số những đốm sáng chói mắt trôi nổi trên không, chiếu sáng khắp tòa thành.

Khiến người ta chú ý nhất là cây cổ thụ chọc trời ở trung tâm thành, tán cây cao vút, nhành cây chậm rãi đung đưa, hút vào những đốm sáng rồi lại nhả chúng ra, cuối cùng phóng ra những đốm sáng tuy nhỏ bé nhưng lại càng thuần khiết thêm!

Đó là những mảnh vỡ đạo tắc!

Là những mảnh vỡ đạo tắc mà mắt thường có thể thấy được!

Trong lòng Hà Tuyết Nhi chấn động, trong mắt hiện lên sự khiếp sợ vô cùng khi nhìn tòa thành khổng lồ và những bóng dáng ra ra vào vào kia!

Trong sơn cốc sâu thẳm.

Bóng dáng của kiếm linh xuất hiện bên cạnh Tô Trạch, nhìn đốm sáng chói mắt trong tay hắn, trong mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Lôi linh?”

“Hả? Ngươi biết à?”

Tô Trạch nghe vậy thì nhìn về phía kiếm linh, lên tiếng hỏi.

Nhất thời, trên khuôn mặt lạnh lùng của kiếm linh lộ ra vẻ tức giận, nói: “Dù sao ta cũng từng trải, sao có thể ngay cả thứ này cũng không biết chứ!”

Tô Trạch gãi đầu, lúng túng hỏi: “Chẳng phải là trí nhớ của ngươi hơi có vấn đề à?”

Sau khi cảm nhận được luồng sát khí đột nhiên xuất hiện của kiếm linh, Tô Trạch sửa lại lời nói ngay lập tức.

“Hừ.”

Kiếm linh hừ một tiếng, cũng lười để ý tới Tô Trạch, tự mình giải thích nói: “Đây là sinh linh đặc biệt sinh ra trong sấm sét, không, nói một cách chính xác, nó bây giờ vẫn chưa thể gọi là sinh mệnh.”

Giọng của nàng chợt khựng lại, lông mày hơi nhíu lại, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, qua một hồi lâu mới xua tay nói: “Quên đi.”

Có nói với ngươi ngươi cũng không hiểu, dù sao đây cũng là một loại thể sinh mệnh tương tự như ta, thật sự là thứ tốt! Nếu ngươi có thể để nó cắn nuốt sấm sét đủ nhiều đủ mạnh, nó chắc chắn sẽ phát triển thành một linh của lôi đình mạnh mẽ trong tương lai. Đến lúc đó nó sẽ không có hình dạng đốm sáng như bây giờ, thực lực rất mạnh, từng có lời đồn, trước kia có một số cao thủ am hiểu lôi pháp chính là sinh mệnh mà lôi linh hóa thành!

Tô Trạch nhìn thấy vẻ mặt của nàng, lập tức biết ngay nàng chắc chắn đã quên hết mọi chuyện phía sau.

Nhưng hắn không dám chỉ ra.

Bình Luận (0)
Comment