Mà lúc này, trong đầu hắn chợt nảy ra một ý nghĩ kỳ lạ, hỏi theo bản năng.
“Vậy lôi linh này có phân chia giới tính không?”
Lời vừa dứt, không chỉ kiếm linh, mà ngay cả Tiểu Thanh vốn đang yên lặng lắng nghe, cũng đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, ánh mắt vô cùng kỳ lạ, giống như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi.
“Ánh mắt này của các ngươi là có ý gì?”
Tô Trạch hơi cạn lời, bình tĩnh nói: “Ta chỉ hơi tò mò mà thôi.”
“À.” Kiếm linh khinh thường liếc nhìn hắn một cái, gằn từng chữ một: “Chờ sau này ngươi sẽ biết.”
“Xời, ta cũng chả thèm biết.”
Tô Trạch nhún vai, nói tiếp: “Được rồi, chuẩn bị sẵn sàng, đi ra ngoài giúp đỡ những người đáng thương kia.
Trong khoảng thời gian chúng ta vắng mặt, không biết đã có bao nhiêu kẻ đáng thương chết oan chết uổng, nếu đội cứu hộ chúng ta ở đó, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện.”
Kiếm linh và Tiểu Thanh đứng ngay ngắn, không hẹn mà cùng đảo mắt khinh thường.
“Đi thôi.”
Tô Trạch phất tay, ra hiệu.
Giữa những đám mây dày đặc.
Hai tia sáng một xanh, một đỏ chợt lóe lên, rồi bay nhanh về phía xa.
Đúng là nhóm Tô Trạch.
Vào lúc này, nửa ngày đã trôi qua kể từ khi bọn họ rời khỏi sơn cốc!
Nhưng, điều khiến Tô Trạch không ngờ chính là, lại chẳng gặp được một tuyển thủ nào!
“Chết tiệt, ta có thể tưởng tượng được những tên khốn đó đang chửi bới chúng ta ở sau lưng như thế nào!”
“Sao có thể như thế! Tăng tốc độ, nhanh chóng tìm kiếm, nói không chừng qua một thời gian nữa sẽ khó tìm người hơn!”
Tô Trạch thúc giục, nhìn tu vi còn thừa trong giao diện hệ thống, không khỏi hơi lo lắng.
Hắn còn định tích lũy đủ tu vi cần thiết cho Nguyên Anh cảnh!
Nếu giữ tốc độ hiện giờ, thế thì hơi gay rồi!
Thời gian trôi qua dần.
Cuối cùng, Tô Trạch, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa cùng lúc phát hiện ra sự kỳ lạ ở nơi xa!
Ở nơi xa nhất, có một ngọn núi cao chót vót, có thác nước từ trên đỉnh núi đổ xuống.
Tiếng nước chảy ầm ầm, dù ở rất xa, nhưng bọn họ vẫn có thể nghe thấy âm thanh từ bên đó truyền tới.
Và ở dưới thác nước, có một bóng đen khổng lồ đang ngồi xổm, há miệng uống nước sông từ thác nước chảy xuống!
Là một con yêu thú có hình dáng của viên hầu!!
Khí tức cực kỳ mạnh mẽ!
Cùng lúc đó, trước mắt Tô Trạch, một dòng thông tin lặng lẽ hiện lên.
“Tên: Bạo Viên vương!”
“Đẳng cấp: Cấp D cao giai đỉnh phong.”
“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Bạch Viên Viễn cổ 5%!”
“Ghi chú: Yêu thú sắp đột phá đến cấp C, thực lực rất mạnh, sau khi tiến vào trạng thái cuồng bạo, thực lực có thể sánh ngang với cường giả Nguyên Anh!”
Huyết mạch Bạch Viên Viễn cổ?
Tô Trạch nhìn nó một cách chăm chú, nhưng không hề nhìn thấy màu trắng trên người Bạo Viên vương.
Cũng đúng lúc này, Bạo Viên vương ở phía xa đã phát hiện ra nhóm Tô Trạch trên bầu trời.
“Hú!”
Ngay lập tức, một tiếng hú giận dữ vang lên.
Đúng như tên gọi, Bạo Viên vương cực kỳ hung bạo và rất nóng nảy, vừa phát hiện ra đám Tô Trạch thì hai mắt lập tức đỏ lên.
Nó đứng dậy, đập vào ngực tạo ra những tiếng nặng nề, đồng thời tiếp tục hú, hình như đang cảnh cáo đám Tô Trạch.
Tuy tính khí nóng nảy, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận được thực lực của đám người Tô Trạch, biết không dễ bắt nạt như vậy, hơn nữa số người đối diện còn nhiều, nên chỉ tạo ra đe dọa với ý đồ xua đuổi đám người Tô Trạch.
Nhưng Bạo Viên vương vừa mới đứng dậy, hai mắt Tô Trạch đã sáng lên.
Vừa rồi Bạo Viên vương đang ngồi xổm trước thác nước, vừa khéo đã che khuất một hang động phía sau thác nước.
Ngay khi cơ thể của nó di chuyển, vừa vặn lộ ra một góc trong đó.
Trong hang động phía sau thác nước, hình như có một loại thực vật kỳ lạ sinh trưởng, lóe lên ánh sáng nhạt.
Tô Trạch không biết là thứ gì.
Nhưng nếu Bạo Viên vương trông coi nơi này, ắt không thể là thứ quá kém.
Lại nghĩ tới dịch vụ cứu hộ lâu rồi chưa mở, Tô Trạch dứt khoát quyết định, kiếm thêm chút ít, tiện thể dùng Bạo Viên vương thử tay nghề!
Không chút do dự, Tô Trạch vỗ nhẹ Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh lập tức hiểu ý, gầm nhẹ một tiếng, rồi bay tới núi cao phía xa!
“Đồ khốn! Cút đi!”
Bạo Viên vương nhìn thấy Tiểu Thanh đang bay về phía mình, lập tức hai mắt biến thành màu đỏ, nổi giận mở miệng rống to: “Nhanh cút đi! Nếu không các ngươi đều phải chết!”
Đồng thời, nó khẽ nhích, che chắn hang động phía sau.
Thấy đám Tô Trạch đang nhanh chóng đến gần, trong lòng Bạo Viên vương càng lúc càng nóng nảy.
Lộ rồi!
Lộ quả Tinh Thần rồi!
Chết tiệt!
Sao nhãn lực của đám chết tiệt này lại tốt như thế chứ!
Bạo Viên vương biết, một trận đại chiến là không thể tránh khỏi, trong mắt tràn ngập sự hung ác, yêu khí liên tục trào ra, yêu lực trong cơ thể cuồn cuộn phát ra tiếng ù ù trầm đục, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào!
Nó không thể lùi bước!
Cho dù chết, cũng không thể để mất quả Tinh Thần!
Quả Tinh Thần có tác dụng tinh luyện huyết mạch trong cơ thể, nó dừng lại ở cấp D đã lâu, đang định dựa vào quả Tinh Thần nâng cao nồng độ huyết mạch trong cơ thể, nhờ điều này để thăng lên cấp C!
Tiến vào cấp C, hoàn toàn khác với cấp D!
Ở trong thế giới Đạo Diễn, Nguyên Anh cảnh được xem là chiến lực đứng đầu!
Vì thế, cho dù là xuất phát từ lý do gì, Bạo Viên vương cũng không thể lùi về sau nửa bước!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong tích tắc, Tiểu Thanh đã mang theo Tô Trạch xuất hiện ở gần đó!
“Đi chết đi!”
Bạo Viên vương rống lên giận dữ, thân hình cao hơn ba mươi mét bay lên như đạn pháo, hai nắm đấm to bằng cái nhà đập mạnh về phía Tiểu Thanh!
Những võ kỹ này sớm đã viên mãn, nhưng hắn vẫn luôn không có cơ hội thi triển.
Hôm nay phải xem thử uy lực ra sao, nhưng vẫn phải chú ý sức mạnh một chút, không thể đánh chết ngay được, nếu không sẽ không dễ tìm được một cái bia ngắm tốt vậy để luyện quyền.
Tô Trạch âm thầm suy nghĩ trong lòng, ngay sau đó đánh ra một quyền!
Ầm!
Lúc hai nắm đấm to lớn màu đen còn chưa đến gần, đã có một tiếng vang lớn nặng nề xuất hiện.
Một lớp khí màu trắng như sương mù đột nhiên xuất hiện bao bọc lấy cánh tay phủ đầy lông đen, vang lên tiếng nổ chói tai!
Sóng xung kích như thực chất hình thành ngay trước nắm đấm, lao tới trước mặt Tiểu Thanh và Tô Trạch nhanh hơn một bước so với nắm đấm!
Oành!