Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 373 - Chương 373: Chấp Niệm Của Tô Trạch, Thành Trì Xuất Hiện

Chương 373: Chấp niệm của Tô Trạch, thành trì xuất hiện Chương 373: Chấp niệm của Tô Trạch, thành trì xuất hiện

Nhất thời có sự áp chế của Tiểu Thanh Tiểu Hỏa cùng Bạo Viên vương, những con yêu thú chạy phía trước bắt đầu hoảng, tốc độ chạy trốn tăng thêm lần nữa!

Tô Trạch để Hắc Đản trông chừng Bạo Viên vương, sau đó mình lại tiếp tục vơ vét.

Qua nửa ngày, Tô Trạch dừng hành động.

Bởi vì lúc này đã không còn gì để lấy!

Tổng cộng cũng chỉ có hơn mười tuyển thủ, hiện giờ hoặc là chết mất, hoặc là co quắp ngã trên mặt đất kéo dài hơi tàn, không biết có thể sống tiếp hay không.

Tô Trạch kéo lại mạng của bọn họ, nhưng có thể tiếp tục sống hay không thì chuyện này không liên quan tới hắn.

Thú triều vẫn còn tiếp tục, chẳng những không yếu bớt chút nào, ngược lại càng thêm khổng lồ!

Có hơn ba trăm con yêu thú Kim Đan, yêu thú Trúc Cơ thì có hơn hai nghìn con!

Có lẽ là do thế giới Đạo Diễn khá đặc biệt cho nên yêu thú trong này sẽ mạnh hơn yêu thú ngang cấp ở bên ngoài một chút, hình thể cũng to lớn hơn một chút.

Nhất là những yêu thú Kim Đan đó, trừ vài cá thế đặc thù thì hình thể đều khoảng 30 mét, có thể nói là quái vật khổng lồ!

Bởi vậy, khí thế của hơn hai ngàn con yêu thú này khi chạy có thế so với mấy vạn con yêu thú bình thường!

Mỗi bước của những con yêu thú đều gây rung chuyển trời đất, đạp nát vô số cây cối cao lớn, đập vỡ vô số đá to.

Thậm chí có không ít ngọn núi nhỏ bị bọn chúng đâm thành bột mịn!

Qua thời gian trôi, có càng nhiều yêu thú gia nhập vào trong thú triều.

Đến lúc này, Tô Trạch hơi nghi ngờ không phải là do sự uy hiếp của bọn Tiểu Thanh.

Mà là vì chỉ số khát máu trong cơ thể lũ yêu thú bị kích phát ra nên mới chủ động gia nhập vào trận bạo động điên cuồng này!

Tô Trạch thấy thế lập tức truyền âm cho bọn Tiểu Thanh, yêu cầu các nàng chỉ có hơi điều chỉnh phương hướng thú triều là được, về phần những chuyện khác tạm thời không cần để ý.

Dù sao yêu thú ở chỗ này nhiều như vậy, cho dù là Tô Trạch bị từng đó yêu thú tấn công cũng sẽ không chống đỡ được.

Đương nhiên dựa vào năng lực đạo tắc không gian của hắn, chạy trốn vẫn là không thành vấn đề gì.

Nhưng nếu muốn cứng rắn đối diện với chúng thì thôi đi.

Tô Trạch nhìn Bạo Viên vương một chút, không có lên tiếng nhắc nhở, con khỉ này rất tinh ranh, chắc chắn sẽ hiểu tình hình hiện giờ.

Thú triều đã mất kiểm soát.

Tô Trạch vứt xuống một mồi lửa, và giờ mồi lửa ấy đang biến thành một trận lửa lớn.

Phía xa, có bóng dáng chạy trối chết lên bầu trời.

Có tuyển thủ xui xẻo trực tiếp bị thú triều ngăn chặn, hoàn toàn không có hy vọng sống sót nào.

“Không xong!”

Tô Trạch thấy thế quá hoảng hốt, bóng dáng lập tức biến mất không thấy nữa.

Tại chỗ rất xa, bên trong thú triều, một chỗ không gian bỗng nhiên vặn vẹo, ngay sau đó một bóng người hiện ra, giương tay vồ một cái, lập tức biến mất lần nữa.

Trên bầu trời, Tô Trạch xuất hiện một cách lặng yên không tiếng động.

“Cũng may khoảng cách dịch chuyển hiện giờ đủ xa!”

Lòng hắn vẫn còn sợ hãi tự mình nói một câu, cúi đầu nhìn về phía linh khí trong tay, trong mắt hiện ra một tia sợ hãi: “Nếu không linh khí này phải bị hủy trong thú triều rồi!”

Tô Trạch hơi tiếc nuối thở dài.

Trên người tên tuyển thủ vừa rồi chắc chắn có đồ tốt, chỉ là không lấy kịp thì cơ thể đã bị một con voi khổng lồ giẫm thành thịt nát, nhẫn không gian vỡ tan, Tô Trạch chỉ lấy được thanh linh khí mà tên đó cầm trên tay.

“Đáng tiếc, đáng tiếc…”

Hiện giờ giàu thì giàu, nhưng bản thân không ngại giàu thêm chút nữa.

Phía trước, Bạo Viên vương nhìn thấy biểu cảm của Tô Trạch, lập tức thấy lạnh cả người.

Tên này… Còn tưởng rằng hắn tiếc nuối vì không cứu được kẻ xui xẻo rơi vào trong thú triều chứ.

Hiện giờ xem ra đơn giản là vì không giành được chiến lợi phẩm mà tiếc nuối!

Ma quỷ, tên này chính là ma quỷ mặt người dạ thú!

Bạo Viên vương rùng mình một cái quyết định đợi lát nữa sau khi xong việc sẽ ngay lập tức tránh xa tên này!

Nếu không chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra!

Bạo Viên vương yên lặng tính toán trong lòng, suy nghĩ lát nữa sẽ chạy về hướng kia.

Ầm ầm.

Quy mô thú triều càng lúc càng lớn, theo đó mặt đất bắt đầu chấn động, tiếng oanh tạc dồn dập không ngừng bên tai, toàn bộ mặt đất đều đang chấn động, rừng rậm bị phá hủy, bãi cỏ bị san bằng, hồ nước bị hút khô, gò núi bị đâm nát.

Đám yêu thú đang phát tiết, phát tiết cơn giận từ sâu trong nội tâm!

Cảm xúc điên cuồng lan tràn trong bầy thú, sau đó khiến bọn chúng rơi vào cấp độ càng điên cuồng hơn!

Đến cuối cùng Tô Trạch cũng không cho Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đi điều chỉnh phương hướng của thú triều.

Mà chỉ cho chúng đi theo sau bầy thú, tỏa ra khí tức để đàn áp yêu thú phía trước.

Khí tức của thần thú Thanh Long, Chu Tước và khí tức Bạch Viên Viễn cổ trong cơ thể Bạo Viên vương giống như là từng cây roi ngựa, không ngừng thúc giục đàn yêu thú phía trước tăng tốc độ!

Về phần phế vật Hắc Đản thì huyết mạch Huyền Vũ trong cơ thể mờ nhạt đến mức hoàn toàn không kích phát ra được!

Cho nên Tô Trạch không hề trông cậy vào nó, chỉ để Hắc Đản nhìn chằm chằm Bạo Viên vương, để phòng ngừa nó nổi điên công kích thú triều phía trước.

Thời gian trôi qua được một lúc.

Tô Trạch ngồi khoanh chân trên người Tiểu Thanh, đánh giá thú triều trước mặt với vẻ có hơi nhàm chán.

Bầy yêu thú này cứ như được mùa, tinh lực tràn đầy đến đáng sợ, khí thế không có chút dấu hiệu suy sụp nào, từng tròng mắt đỏ bừng, tựa như những con thú bị nhốt cần tìm đối tượng để liều mạng.

Nhưng mà, đúng lúc này.

Tô Trạch khẽ chau mày, bỗng nhiên phát hiện một điều lạ thường.

Tiểu Hỏa đã nhận ra biểu cảm của Tô Trạch, âm thanh non nớt lập tức vang lên: “Chủ nhân sao vậy? Lại có tên nào sắp xuất hiện sao!?”

Nó có hơi hưng phấn, tuổi tác không lớn nhưng lại là phần tử cực kỳ hiếu chiến!

Tô Trạch lắc đầu, cau mày cẩn thận cảm thụ hoàn cảnh chung quanh một phen, tiếp đó chậm rãi nói: “Mảnh vỡ đạo tắc ở xung quanh hình như bắt đầu nhiều hơn thì phải? Các ngươi có cảm nhận được không?”

Lời vừa dứt, đám Tiểu Thanh lập tức bắt đầu cẩn thận cảm nhận một phen, sau đó nhao nhao gật đầu nói: “Quả thật là nhiều hơn một chút!”

Cái này cũng hơi khác thường!

Khắp nơi trong thế giới Đạo Diễn đều có mảnh vỡ đạo tắc, điều này Tô Trạch và tất cả tuyển thủ đều biết.

Bình Luận (0)
Comment