Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 378 - Chương 378: Đại Pháo Vừa Vang, Hoàng Kim Vạn Lượng

Chương 378: Đại pháo vừa vang, hoàng kim vạn lượng Chương 378: Đại pháo vừa vang, hoàng kim vạn lượng

Tô Trạch đứng dậy và nhíu mày nói thầm.

Tu vi còn thừa là mười chín triệu hai trăm ngàn năm.

Vừa nãy hắn truyền khoảng hơn sáu mươi nghìn tu vi nhưng hạt giống Long Tượng thứ một nghìn lẻ một vẫn không thay đổi gì.

Có cần đổi sang công pháp phiên bản Nguyên Anh không!

Tô Trạch suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn khẽ lắc đầu phủ định ý tưởng này.

Hình như tấn chức Nguyên Anh sẽ liên quan đến một bộ phận nhân tố của đạo tắc.

Nếu tuỳ tiện đột phá trong thế giới Đạo Diễn ai biết có thể có ảnh hưởng gì không, lỡ như làm đạo tắc của mình nhiễm khí tức của nơi này dẫn tới sau này không thể đạt tới Hợp Đạo thì xong đời!

Dù suy đoán này đúng hay không đúng thì Tô Trạch cũng không muốn dùng con đường tu hành của mình để mạo hiểm!

Hơn nữa bây giờ cũng không kịp tiếp tục kích hoạt hạt giống Long Tượng.

Lỡ như phía thành Thiên Quỳ đánh nhau trước tiên thì mình sẽ bỏ lỡ cơ hội trà trộn vào bên trong!

Thực lực hiện giờ cũng đã miễn cưỡng đủ, một nghìn hạt giống Long Tượng cũng không phải để chơi.

Thân hình Tô Trạch loé lên và xuất hiện ở ngoài sơn động.

“Đi thôi, chúng ta đi làm một vụ lớn!”

Lời còn chưa dứt, Tô Trạch khẽ động thần niệm, lập tức cảm giác thấy gì đó bèn quay đầu nhìn về phía nơi xa, ngưng thần nhìn.

Chỉ nhìn thấy một nhóm bóng người lén lút xuất hiện!

Là một nhóm tuyển thủ!

Thực lực của bọn họ đều trong Kim Đan cảnh, đàn bay gần mặt đất, thu liễm hơn thở của mình và nhanh chóng bay về phía thành Thiên Quỳ!

Không chỉ có bọn họ mà Tô Trạch đã nhanh chóng cảm giác được một tuyển thủ khác!

Trên cơ bản đều bị động tĩnh phía bên này hấp dẫn tới.

Các tuyển thủ dự thi không phải kẻ ngốc nên tất nhiên biết trong thành Thiên Quỳ có đồ tốt, đều chuẩn bị tới đục nước béo cò một phen!

Mà trong những tuyển thủ này, Tô Trạch thậm chí còn phát hiện một vài khí tức khá là quen thuộc!

“Đúng là oan gia ngõ hẹp, duyên phận của chúng ta rất sâu nhỉ!”

Tô Trạch quay đầu nhìn về phía xa, khoé môi nhếch lên lộ ra một nụ cười hưng phấn.

Thực lực của Tô Trạch hiện giờ tăng mạnh, cường độ thần niệm cũng tăng lên không ít.Hồn binh của hắn vốn chỉ là cảnh giới tiểu thành, gần tới đại thành, phạm vi điều tra của thần niệm vượt qua người khác rất nhiều.

Bởi vậy dưới sự áp chế về thực lực này, những tuyển thủ mới xuất hiện đó căn bản không phát hiện ra thần niệm của Tô Trạch!

Mặc dù có thần niệm của tuyển thủ rất mẫn cảm nhưng cũng chỉ dừng lại ở có một chút cảm giác, căn bản không thể phát hiện bản thể của Tô Trạch ở đâu.

Nói một cách đơn giản thì phạm vi thần niệm của Tô Trạch càng rộng thì tính ẩn nấp càng mạnh.

Giờ phút này, chỉ cần quan sát qua tình hình xung quanh là Tô Trạch đã phát hiện ra khoảng mười mấy khí tức khác nhau!

Mà trong đó còn có ba khí tức mà Tô Trạch cực kỳ quen thuộc!

Có tộc Huyết Thần, có bộ tộc Thạch Linh, còn có một khí tức của bộ tộc Địa Tinh!

Sau khi ghi nhớ vị trí đại khái của bọn họ, Tô Trạch không kiểm tra tiếp nữa để ngừa trên người bọn họ có dị bảo gì đó có thể phát hiện thần niệm của mình.

Hắn chỉ cần biết có những người này tới là được!

Tộc Huyết Thần có thù mới hận cũ, nếu gặp chắc chắn là không thể buông tha.

Còn về bộ tộc Địa Tinh lại là nhà giàu trong số các tuyển thủ, tài đại khí thô tới đáng sợ, hầu như mỗi một người đều là kho báu di động, tuỳ ý bắt một người cũng có thể nhận được rất nhiều tu vi!

Bộ tộc Thạch Linh lại thú vị, hình như là Thạch Bố từng nhận sự cứu viện.

Còn khí tức của Thạch Đông, Thạch Tây thì hắn không do thám, không biết đã chết hay vẫn chưa đuổi tới đây.

Dựa vào suy đoán của Tô Trạch thì tiếng động bên này lớn như vậy, chỉ cần là tuyển thủ không chết hoặc thật sự không tới được chỉ sợ đều sẽ tới đây nhìn một lần.

Có người to gan sẽ muốn đục nước béo cò một phen.

Dù sao bọn họ cũng không phải người mù hay kẻ ngốc, có thể cảm nhận được độ dày linh khí và độ dày mảnh vỡ đạo tắc đều không phải nơi khác có thể so sánh.

Trong thành Thiên Quỳ chắc chắn có thứ tốt.

Chỉ xem lá gan của những tuyển thủ đó có to hay không thôi.

Nhưng trong lòng Tô Trạch cũng hiểu rõ, là người co thể tham gia đại hội Vạn tộc, thật ra người nào không phải người to gan?

Hoặc là nhân vật thiên tài trong chủng tộc vốn kiêu ngạo, mỗi ngày cho rằng mình là người được trời chọn, trên người tồn tại khí vận lớn.

Bởi vậy nên một khi bọn họ phát hiện ra có thứ gì tốt thì tất nhiên muốn đi tới tham gia làm việc xấu!

“Đều chú ý một chút, tốt nhất đừng để những người khác phát hiện ra chúng ta, đừng để xuất hiện tiếng động gì, đã nghe thấy chưa?”

Tô Trạch nghĩ vậy bèn quay đầu dặn dò Tiểu Thanh, Tiểu Hoả, và Hắc Đản.

“Biết rồi.”

Đám Tiểu Thanh trăm miệng một lời trả lời.

Tô Trạch gật đầu, không thu Tiểu Hoả vào trong không gian ngự thú.

Không chừng lát nữa sẽ bùng nổ chiến đấu bất cứ lúc nào, chắc chắn hắn không thể chờ tới khi bắt đầu trận chiến mới triệu hồi Tiểu Hoả ra, vậy thì sẽ lãng phí quá nhiều thời gian.

Một lát sau, Tô Trạch dẫn theo đám Tiểu Thanh yên lặng không một tiếng động chạy như bay về phía thành Thiên Quỳ.

Tốc độ của bọn họ rất nhanh, tiếng động lại nhỏ tới đáng thương, khí tức thu liễm tới cực hạn, nếu không kiểm tra kỹ thì căn bản không thể phát hiện ra khí tức của mấy người bọn họ.

Cùng lúc đó, thỉnh thoảng Tô Trạch cũng chú ý tới có tuyển thủ mới xuất hiện hay không.

Mọi chuyện không ngoài dự đoán của hắn.

Ở nơi rất xa, các phương hướng đều có tuyển thủ mới xuất hiện, sau khi cảm giác được tiếng động ở phía bên này đều thu liễm khí tức của mình trước rồi cũng nhanh chóng tiến về phía thành Thiên Quỳ.

Đương nhiên, cũng có một số tuyển thủ không chọn tới đây.

Thực lực của những người này phần lớn đều không cao lắm, hoặc có thể nói là sợ hãi nên không dám tới đây.

Phần lớn còn là một vài tuyển thủ thực lực không tệ.

Mà trong số những tuyển thủ này, số nhiều là tuyển thủ của những chủng tộc lớn!

Tộc Huyết Thần, bộ tộc Ngưu Đầu Nhân, bộ tộc Địa Tinh, tộc Tinh Linh, bộ tộc Huyền Dương.

Những chủng tộc có thực lực mạnh mẽ, tuyển thủ tương đối nhiều đều không ngừng có tuyển thủ chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment