Kiềm chế kích động trong lòng, Tô Trạch ra hiệu Tiểu Thanh cẩn thận một chút, lập tức bắn ra thần niệm của mình, từng chút thăm dò mạch khoáng bên ngoài. Một lúc sau, xác định an toàn, trong mạch khoáng không có bộ tộc Đạo Diễn nào bảo vệ.
Tô Trạch thở ra một hơi, trường đao trong tay cắt nhẹ, bóc ra tầng nham thạch cuối cùng trước mặt, lập tức nhảy vào bên trong mạch khoáng.
Đám Tiểu Thanh theo sát phía sau, đi theo hắn tiến vào bên trong mạch khoáng.
Tô Trạch nhìn thấy linh thạch đầy đất, khom người xuống sau đó nhặt lấy một khối, thần niệm tràn ra dò xét độ nồng đậm của linh khí trong đó một lượt.
Rất nhanh, hắn nhướng mày, nhận thấy hàm lượng linh khí của linh thạch trong tay không cao.
Nếu đặt ở thế giới bên ngoài, gần như là mức độ linh thạch hạ phẩm.Thậm chí còn không bằng linh thạch hạ phẩm, tạp chất trong đó rất nhiều, linh khí cũng không phải tinh khiết lắm.
Bước chân Tô Trạch vừa động, thân thể di chuyển trong mạch khoáng, không ngừng kiểm tra từng thể phát sáng óng ánh.
“Là một mạch khoáng còn chưa hoàn toàn thành hình, còn có một vài linh thạch hình như có vết tích đã sử dụng.”
Cuối cùng, Tô Trạch dừng bước, khẽ cau mày, rơi vào trong suy tư, trong miệng lẩm bẩm.
“Tiêu hao một phần linh thạch thượng phẩm lại đặt vào đây để bổ sung linh khí trong đó sao?
Còn có loại phương pháp này, khó trách nơi này không có dấu vết khai thác gì.”
Lắc đầu, Tô Trạch không nghĩ về những việc này nữa, quay đầu nói với đám Tiểu Thanh, “Thu thập sơ một lượt, chỉ cần những linh thạch độ tinh khiết khá cao, những cái khác không cần quan tâm.”
Đám Tiểu Thanh ngoan ngoãn gật đầu, lập tức hóa thành từng luồng lưu quang xuyên qua trong mạch khoáng, sử dụng nhẫn không gian không ngừng thu thập linh thạch trong quặng mỏ phù hợp với điều kiện.
Tô Trạch cũng không rảnh rỗi, cũng bắt đầu công việc sàng lọc thu thập.
Bốn cao thủ Kim Đan làm loại chuyện này, hiệu suất đương nhiên rất cao.
Bởi vậy, không mất thời gian bao lâu, Tô Trạch và đám Tiểu Thanh đã vơ vét một lượt mạch khoáng dài hơn bảy trăm mét.
Thu hoạch coi như không tồi, nhưng còn chưa đạt tới mong muốn của Tô Trạch.
"Tiếp tục xuất phát, chú ý thu liễm khí tức của mình, không có gợi ý của ta đừng tùy ý ra tay!"
Tô Trạch dặn đi dặn lại một câu, xoay người mà bắt đầu theo quặng mỏ đi về phía trước.
Không bao lâu, một ngã phân nhánh xuất hiện, phía trước bốn bên thông suốt, từng phương hướng thông tới quặng mỏ khác nhau.
Thần niệm Tô Trạch quét qua, thông qua mức độ phân bố nồng độ linh khí trong đó, chọn ra trong đó một cái cao nhất, lập tức lách mình đi vào.
Càng đi về phía trước, dấu vết khai quật đào bới bốn phía xung quanh lại càng rõ ràng, nồng độ linh khí xung quanh đã không ngừng tăng lên, hiển nhiên là đã dần dần xâm nhập đến khu vực trung tâm!
Sau khi đi ước chừng một đoạn, bước chân Tô Trạch dừng lại, quay đầu chui vào trong quặng mỏ bên cạnh.
Sau khi đi hơn ba trăm mét, một cánh cửa kim loại lớn sáng bóng chặn đường đi của Tô Trạch.
Mặt trên khắc từng phù văn, có từng sợi ánh sáng nhạt ở phía trên lấp lóe, là một loại trận văn khó hiểu.
Không cần nghĩ, sau lưng cửa sắt khẳng định là thứ rất tốt.
Tô Trạch nhìn cửa lớn, suy tư một lúc, lập tức đưa ra quyết định.
Cheng!
Huyết quang lóe lên rồi biến mất.
Trảm Tiên kiếm ra khỏi vỏ.
"Ngươi làm gì?" Giọng nói của kiếm linh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên trong đầu Tô Trạch.
"Mượn dùng một chút, tốt xấu cũng là linh bảo trung giai, cũng không đến mức không bổ xuyên được đồ chơi này chứ?"
Tô Trạch vừa nói, vừa xách Trảm Tiên kiếm cẩn thận chém xuống.
Tuy rằng kiếm linh có chút không hài lòng đối với hành vi xem mình là công cụ mở khóa của Tô Trạch, nhưng mà cũng biết việc này không phải lúc so đo chuyện này, chỉ là lạnh lùng hừ một tiếng thì không nói nữa.
Mà lúc này, mũi kiếm của Trảm Tiên kiếm đã chạm đến cửa lớn.
Ông!
Mũi kiếm sắc bén kia vừa mới chạm một cái vào cửa lớn, vô số phù văn khắc phía trên đột nhiên sáng lên, một tiếng vù vù vang lên, quang mang sáng ngời từ trên cửa lớn bắn ra.
Nhưng ngay sau đó, một tia huyết quang chợt xuất hiện, lập tức bao phủ toàn bộ cửa lớn.
Nhiệt độ chung quanh bắt đầu nhanh chóng giảm xuống, huyết quang nồng đậm tựa như thực thể, giống như tới địa ngục.
Có lẽ là sát khí có tác dụng khắc chế gì đó đối với những phù văn này, hoặc là kiếm linh có tuyệt kỹ gì đó.
Phù văn trên cửa lớn bắt đầu ảm đạm xuống, trong chốc lát đã bị phai mờ sạch sẽ.
Xì xì.
Trảm Tiên kiếm đâm vào cửa lớn giống như cắt đậu hũ dễ như trở bàn tay.
Tay Tô Trạch cầm Trảm Tiên kiếm, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, cổ tay lật lại, trực tiếp trên cửa lên cắt ra một lỗ lớn cao bằng một con người.
Lạch cạch.
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Một cánh cửa sắt rơi trên mặt đất, trên cửa lớn xuất hiện một thông đạo.
Lập tức, một luồng linh khí cực kỳ nồng đậm từ trong đó tràn ra, quang mang nhu hòa chiếu rọi khuôn mặt cực kỳ phấn khích của Tô Trạch!
Không ngoài dự đoán của Tô Trạch, phía sau cửa lớn là một nơi giống như kho hàng!
Cũng không phải rất lớn, kích thước cỡ hơn sáu mươi mét vuông, nhưng mà linh khí trong đó lại đặc biệt nồng đậm.
Trên kệ, từng khối linh thạch trong suốt óng ánh đặt ngay ngắn, quang mang nhu hòa đan xen với nhau, tản ra linh khí nồng đậm.
Là một đống linh thạch thượng phẩm!
Trong mắt Tô Trạch, lúc này đang có từng hàng tin tức rất nhanh lóe ra.
"Linh thạch thượng phẩm, có thể thu hồi tu vi năm trăm!"
"Linh thạch thượng phẩm, có thể thu hồi tu vi tám trăm!"
"Linh thạch thượng phẩm…"
Tuy rằng thoạt nhìn hình như không phải quá đáng giá, nhưng thực tế, một khối linh thạch thượng phẩm đó có thể thu hồi tu vi năm trăm, chẳng qua kích thước là nắm tay trẻ con.
Mà lúc này trong kho hàng, linh thạch thượng phẩm kích thước như vậy, ít nhất có mấy ngàn khối!
Linh thạch thượng phẩm lớn hơn nữa cũng không phải không có, chẳng qua số lượng không phải rất nhiều.
Bộ tộc Đạo Diễn hình như cố ý cắt rời những linh thạch này, biến thành kích thước thống nhất.
Ánh mắt của Tô Trạch nhìn lướt qua, nếu thu hồi tất cả linh thạch trong kho hàng, ít nhất có thể để hắn đạt được tu vi ba bốn triệu!
Đây vẫn chỉ là một kho hàng nhỏ mà thôi!