Trong thuyền độn, tất cả thiên kiêu đều ra tay.
Mười hai tên thiên kiêu thực lực mạnh mẽ đồng thời ra tay, tốc độ nhanh đến cực hạn.
Sau khi tường thành biến mất, trên mặt các thiên kiêu lộ vẻ phấn khởi, đồng thời trong mắt cũng toát vẻ chờ mong nồng đậm!
May mà bọn họ có thuyền Ngũ Hành độn!
Bằng không, căn bản không có cách nào đến được nơi này!
Cho dù có bảo vật gì, nếu một thân một mình đi lên phía trước, không có những người khác hợp sức ra tay, cũng căn bản không đủ sức chống đỡ bảo vật chui xuống nơi này!
Đồ vật giống như thuyền Ngũ Hành độn, cho dù trong bộ tộc Địa Tinh hay bộ tộc Ải Nhân thì đều là hiếm có.
Đám thiên kiêu Jimuri và Anthony không tin, trong vực thứ bảy còn có tuyển thủ nào có được bảo vật tương tự!
Bởi vậy, tất nhiên sẽ không người nào có thể nghĩ đến, vậy mà bọn họ nhân lúc những cường giả Nguyên Anh đó chém giết, thần không biết quỷ không hay lặng lẽ đi vào trong quặng mỏ dưới lòng đất thành Thiên Quỳ!
Có thể nói, bây giờ bọn họ đã thành công một nửa!
Chuyện bây giờ bọn họ phải làm chính là tối đa hóa lợi ích, tiến vào trong quặng mỏ dưới lòng đất, hoặc đến nơi nhiều bảo vật tài nguyên nhất!
Và cả căn nguyên của đạo mà những cường giả Nguyên Anh đó coi như báu vật mà liều mạng cướp đoạt!
Đều sẽ là vật trong tay bọn họ!
Trong lúc nhất thời, ánh mắt những thiên kiêu đến từ các chủng tộc này đều lóe lên cảm xúc không biết tên, ánh mắt nhìn những tuyển thủ tộc khác xung quanh cũng hơi thay đổi.
Đợi lát nữa nếu có thu hoạch gì thì… phân chia thế nào?
Đây là một vấn đề rất quan trọng!
Không người nào muốn, sau khi mạo hiểm cực lớn lại không thu hoạch được bao nhiêu.
Hình như đa nhận ra thay đổi trong lòng các tuyển thủ, trên mặt Anthony lộ ra nụ cười thản nhiên, quay đầu nói với các tuyển thủ: “Các vị, bây giờ cũng không phải lúc lục đục nội bộ! Còn không biết khi nào đại chiến Nguyên Anh bên ngoài sẽ kết thúc, chuyện chúng ta phải làm bây giờ là nhanh chóng thu hoạch nhiều nhất có thể! Chiếm lấy linh thạch trong quặng mỏ nòng cốt và căn nguyên của đạo quý giá kia! Về phần phân chia thu hoạch như thế nào, chờ sau khi chúng ta ra ngoài thì bàn bạc lại, như thế nào?”
Vừa dứt lời, ánh mắt các tuyển thủ khác lấp lóe, ai nấy đều có suy nghĩ của riêng mình.
Nhưng đợi sau khi ra ngoài, phân chia như thế nào?
Vậy cũng không phải xem biểu hiện lát nữa rồi, mà chính là phải xem thực lực giữa các tộc ở đây!
Sắc mặt thiên kiêu của tộc Tinh Linh và bộ tộc Huyền Dương không được tốt lắm, trong số tuyển thủ tiếp ứng bên ngoài, số lượng tuyển thủ của bọn họ là ít nhất, rất thiệt thòi!
Nhưng quả thật lời Anthony nói là chính xác nhất.
Bởi vậy, bọn họ đều không có ý kiến gì, rối rít gật đầu.
Các thiên kiêu miễn cưỡng coi như đồng lòng, lúc này mới tiếp tục xuất phát.
Không lâu sau, bọn họ bỗng nhiên cảm thấy áp lực nhẹ đi, toàn bộ xung quanh đột nhiên sáng lên.
Ánh sáng dịu nhẹ xuất hiện, một đường hầm mỏ linh thạch bị lấp kín xuất hiện!
Ngay lập tức, trên mặt tất cả thiên kiêu đều không nhịn được lộ vẻ mừng như điên!
Đến rồi!
Sau khi cảm nhận được linh khí đậm đặc trong không khí, cho dù là Anthony cũng phải lộ vẻ tươi cười.
Vô số thần niệm được phát động, vừa dò xét tình hình xung quanh, vừa dò xét tình hình quặng mỏ này.
“Chắc hẳn chỉ là một quặng nhánh, cũng không phải quặng chính.” Jimuri nói.
“Quặng nhánh này vẫn chưa hoàn toàn thành hình, nhưng người của bộ tộc Đạo Diễn cũng rất thông minh, sử dụng linh thạch thượng phẩm đặt ở nơi này bổ sung linh khí.”
Tay Anthony tìm tòi, nhặt một miếng linh thạch trên mặt đất, sau đó thu vào trong nhẫn không gian.
Hình như bởi vì tiến vào trong quặng mỏ mà quá mức hưng phấn, bọn họ cũng không chú ý chất lượng linh thạch nơi này không cao lắm.
“Chất lượng linh thạch nơi này nơi này đều quá kém, nhưng chỉ là quặng nhánh bên ngoài quặng mỏ đã có quy mô như vậy, có thể tưởng tượng ra tình huống bên trong. Không nên lãng phí thời gian ở nơi này, chúng ta đi vào bên trong, thu hoạch trong đó mới là lớn nhất!”
Trong lời nói của Anthony mang theo chút ít hưng phấn không cách nào che giấu được.
Quặng nhánh dài năm sáu trăm mét, quặng chính bên trong sẽ thế nào?
Lần này… thật sự giàu to rồi!
Nhất là bây giờ còn đang ở cửa nhà người khác, khiến Anthony có loại cảm giác hưng phấn của kẻ trộm, nhịp tim cũng dần dần tăng lên!
Giống vậy, hai tuyển thủ của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân cũng có loại cảm giác này, hô hấp không khỏi dồn dập, ánh mắt đều hơi đỏ lên.
“Mau đi, chiếm lấy linh thạch và căn nguyên của đạo trong quặng mỏ trung tâm của bọn họ, sau đó lập tức rút lui!”
Trái lại Jimuri bình tĩnh hơn chút, trầm giọng nói ra.
Nói xong, mười hai thiên kiêu đến từ các tộc không nói nhảm nữa, nhanh chóng dọc theo quặng nhánh vào sâu bên trong.
Động tác của Anthony và các thiên kiêu khác đều rất nhanh, làm việc không hề dây dưa dài dòng.
Một nhánh núi chỉ dài khoảng sáu trăm tới bảy trăm mét, đối với họ thì một chút công phu là đã có thể đi qua ngay lập tức.
Động tác của bọn họ vẫn rất cẩn thận, vẫn luôn dùng thần niệm để cảnh giác xung quanh.
Chẳng bao lâu sau, nhóm mười hai thiên kiêu đều đã bước vào một nhánh núi hoàn chỉnh.
Không ngoài dự kiến, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra kho linh thạch!
Jimuri rõ ràng là rất quen thuộc với mạch khoáng, nhìn thấy thì ngay lập tức nói: “Đây hẳn là một nhà kho chuyên dùng để chứa linh thạch chất lượng cao.
Mặc dù chỉ là một nhánh núi, nhưng vẫn tạo ra linh thạch thượng phẩm, linh thạch của nhánh núi này hẳn là đều được cất giữ ở đây.”
Trong nhất thời, mắt của một số tuyển thủ sáng lên, đôi mắt khóa chặt trên cánh cửa lớn nặng nề kia.
Bóng dáng của một thiên kiêu bộ tộc Địa Tinh lóe lên, xuất hiện trước cánh cửa lớn kia, nhìn chằm chằm vào phù văn phía trên một lúc, sau đó quay đầu lại nói:
“Là một phù triện giam cầm có chút phức tạp, bên trong còn có trang bị canh gác, nếu cố phá hủy, rất có thể sẽ thu hút sự chú ý!”
Khi nghe thấy điều này, ngoài những tuyển thủ thuộc bộ tộc Địa Tinh, trên mặt của bảy tuyển thủ khác đều biểu hiện tiếc nuối.
Không cần nghĩ cũng biết, những thứ trong kho linh thạch kia chắc chắn đều không tồi.
Nếu như có thể mở ra thì hẳn sẽ là có thu hoạch rất lớn!