Anthony gần ngay trước mắt tự nhiên là người đầu tiên trong đó, mảnh nhỏ vốn cứng, lúc này tốc độ lại cực nhanh, lập tức trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn!
Hình như trong nháy mắt, trên người Anthony có thêm mấy chục lỗ máu, máu tươi từ trong đó chảy ra, nhuộm thành một huyết nhân!
Cùng lúc đó.
Quang mang chói mắt từ trong phòng sáng lên, mảnh vỡ đạo tắc nồng đậm từ trong đó tràn ra.
Trong khắp mạch khoáng đều sáng lên ánh sáng ngũ sắc, một mảnh phù văn vô căn cứ xuất hiện, lập tức lại biến mất không thấy.
Trong hư không loáng thoáng có tiếng ngâm xướng vang lên, giống như đại năng giảng đạo ở bên tai.
Mảnh vỡ đạo tắc các loại thuộc tính xuất hiện, hóa thành đốm sáng bay xuống, chỉ có đứng trong quang vũ, mới có thể cảm nhận được từng tia minh ngộ.
Trong nháy mắt như vậy, ở trung tâm mạch khoáng rơi vào trong tĩnh lặng ngắn ngủi.
Nhưng mà rất nhanh, tất cả cường giả đều phục hồi lại tinh thần.
Không ai lo lắng xem đồ vật trong phòng, chỉ hy vọng nhanh chóng giết sạch người xâm nhập, mới bù đắp được lỗi lầm mà bản thân thất trách.
"Giết!"
Tiếng hét lớn vang lên, chém giết lại bắt đầu!
Không ít Kim Đan thành Thiên Quỳ đặt mục tiêu trên người Anthony.
Dù sao trên người hắn đầy vết thương, thoạt nhìn dáng vẻ hình như là bị trọng thương, tiêu diệt tốt nhất!
Đối mặt với hơn mười Kim Đan tiến lên vây giết, nhưng Anthony cũng không kích động, trong miệng đột nhiên xuất hiện hai chiếc răng nanh sắc nhọn, ánh mắt trở nên đỏ như máu.
Ánh mắt của hắn luôn quanh quẩn ở kẻ vây công và trong phòng, trong lòng âm thầm cảnh giác, phòng bị lão Thành chủ đột nhiên tấn công.
Cũng chính vào lúc này.
"Người ngoại tộc?"
Giọng nói già nua khàn khàn vang lên.
Ngay sau đó, một luồng thần niệm lớn mạnh giáng xuống trung tâm mạch khoáng, khiến người ta có cảm giác áp bách có chút không thở nổi theo đó xuất hiện!
Cường giả Nguyên Anh!
Bịch bịch bịch.
Tiếng bước chân vang lên, trong phòng tràn ngập quang mang chói mắt, một bóng người hơi khom chậm rãi hiện ra!
Tô Trạch thấy rõ diện mạo của ông già kia.
Nếp nhăn đầy mặt, lông mày, tóc v.v hình như muốn rớt ra hết, trên làn da lại có từng đốm màu nâu lấm tấm, thoạt nhìn giống như một người già sắp chết.
Nếu không cảm thụ khí tức kinh người trên người hắn, lão Thành chủ thật sự không khác gì một người già sắp chết.
Điểm duy nhất không giống, chính là khí tức cực kì mạnh mẽ của lão Thành chủ, linh lực dao động bàng bạc như đại dương mênh mông!
Nguyên Anh hậu kỳ?
Không.
Nguyên Anh đỉnh phong!
Lão Thành chủ của thành Thiên Quỳ là một cường giả Nguyên Anh đỉnh phong!
Mặc dù sức sống của lão Thành chủ sắp lụi tắt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở.
Nhưng linh khí và thần niệm khủng bố kia thì không thể làm giả được.
Thậm chí, một vị cường giả đã sắp đi đến sinh mệnh cuối cùng như vậy còn khủng bố hơn so với Nguyên Anh đỉnh phong.
Đã không còn bao nhiêu sợ hãi đối với cái chết, lo lắng ít đi rất nhiều, đối phương hoàn toàn có thể ra tay bằng bất cứ giá nào.
Đương nhiên, Tô Trạch đoán rằng lão Thành chủ cũng sẽ không quá mức điên cuồng.
Dù sao nơi này cũng là nơi quan trọng của thành Thiên Quỳ, nơi trung tâm mạch khoáng.
Hắn biết rõ, linh thạch có độ tinh khiết cao có thể bị kích nổ.
Và nếu như hắn đánh quá mạnh bạo thì nơi quan trọng của thành Thiên Quỳ sẽ nổ tung!
Đến lúc đó không chỉ Kim Đan ở đây đều phải chết, mà cả thành Thiên Quỳ cũng sẽ hóa thành một đống đổ nát!
“Khụ khụ…”
Đột nhiên, một trận ho khan kịch liệt vang lên.
Người của lão Thành chủ cong xuống hơn, có thể nhìn thấy một màu đỏ tươi kinh người xuất hiện ở khóe miệng.
“Đại nhân, ngươi.”
Tu sĩ Kim Đan của thành Thiên Quỳ nhìn thấy một màn này, trong lòng đau thương, cơ thể run rẩy, viền mắt đỏ ửng, khóe môi mấp máy không nói nên lời.
Bọn họ đều có thể nhìn ra, trải qua giày vò như vậy, lão Thành chủ sợ rằng sẽ không thể sống được bao lâu nữa!
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng bọn họ lập tức có một cơn tức giận bùng lên, từ trong lồng ngực xông lên tâm trí họ, trong mắt lóe lên hận ý, đột nhiên nhìn về phía đoàn người Anthony.
“Kim Đan hậu kỳ, tạm thời lui xuống đi, các ngươi không phải là đối thủ của bọn họ.”
Giọng nói của lão Thành chủ lại lần nữa vang lên.
Có người muốn ở lại, nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của lão Thành chủ, trong lòng lại run lên, không dám làm phiền, vội vàng lùi về phía sau.
Trong nháy mắt, trong sân chỉ còn lại lão Thành chủ Nguyên Anh đỉnh phong, cùng với ba tên cường giả Kim Đan viên mãn, còn có ba tên Kim Đan hậu kỳ!
Cảm nhận được khí tức trên người lão Thành chủ, sắc mặt đám người Anthony đều có chút trầm trọng.
Thế nhưng lúc này.
Trong căn phòng phía sau lão Thành chủ của thành Thiên Quỳ, quang mang dần dần tiêu tan, còn đa số cường giả ở đây cũng dần thích ứng được với quang mang chói mắt đó.
Do đó, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong.
Cái nhìn này, hô hấp của một đám thiên kiêu Anthony đều bị kìm hãm, sau đó trở nên nặng nề hơn!
Tô Trạch đang ở dưới mặt đất của cửa gian phòng, nhìn thấy rõ ràng, mí mắt giật giật, tim cũng đập chậm mất nửa nhịp!
Chỉ thấy, trong căn phòng, có một chùm sáng cao cỡ một người nổi lơ lửng.
Trừ cái đó ra, không có vật nào khác.
Nhưng chỉ có một chùm sáng này, lại có số tu vi giá trị cao đến hơn một trăm triệu năm!
Tô Trạch nghi ngờ mình nhìn lầm rồi, dụi dụi mắt, nhìn chăm chú một hàng văn tự ngắn gọn hiện ra ở trước mắt mình.
“Căn nguyên đại đạo của thế giới Đạo Diễn, có thể thu về một trăm năm mươi triệu năm!”
Tu vi một trăm năm mươi triệu năm!
Sau khi Tô Trạch nhìn lại vài lần, mới xác nhận mình không hề nhìn lầm.
Căn nguyên của đạo quá có giá trị!
Hô hấp của Tô Trạch bắt đầu dồn dập hẳn lên, điểm này hắn tuyệt đối không ngờ đến, trước đó còn cho rằng nhiều lắm chỉ có mấy chục trệu mà thôi, bây giờ xem vẻ hắn đã sai rồi!
Con mẹ nó quá đáng giá rồi!
Cho dù Tô Trạch có được hệ thống đến tới tận bây giờ, cộng tất cả tu vi thu hoạch được lại với nhau, cũng kém xa con số một trăm năm mươi triệu năm này!
Càng đừng nói là một trăm năm mươi triệu năm!
Nhất định phải lấy được thứ đồ đáng giá một trăm năm mươi triệu năm kia!
Trong lòng Tô Trạch hạ quyết tâm, linh thạch cực phẩm đều bỏ qua một bên, mục tiêu của bản thân là căn nguyên của đạo!