Nhìn chuỗi con số dài đó, tâm trạng của Tô Trạch vô cùng dễ chịu, chỉ muốn hát vang lên cho thỏa.
Tính từ vòng dự tuyển của đại hội Vạn tộc đến bây giờ thì thời gian đi vào thế giới Đạo Diễn còn chưa đến một tuần lễ!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi có vài ngày thôi mà hắn đã thu thập được số tu vi vượt xa cả mong đợi của bản thân rồi!
Long Tượng Tu Thân quyết phiên bản Nguyên Anh cùng lắm cũng chỉ cần một tu vi mười triệu mà thôi.
Tu vi hiện giờ của Tô Trạch có thể đổi được hai mươi bảy cuốn công pháp phiên bản Nguyên Anh!
Nếu như là lúc trước khi chưa đi vào thế giới Đạo Diễn thì Tô Trạch chắc chắn là không thể tưởng tượng nổi bản thân hắn lại có thể thu hoạch được nhiều tu vi như thế.
Nhưng cũng có những lúc, thực tế lại vô cùng ảo diệu.
Tô Trạch đứng dậy, hoạt động gân cốt một lát, nhổ ra một ngụm trọc khí, khuôn mặt mang theo tươi cười mở hệ thống thương thành ra, tìm đến lựa chọn phục hồi.
“Có sử dụng số tu vi là mười triệu để phục hồi Long Tượng Tu Thân quyết không?”
“Sử dụng!”
Tô Trạch không chút do dự nào lựa chọn phục hồi!
Tu vi mười triệu lập tức biến mất!
“Tu vi còn thừa: Hai trăm sáu mươi sáu triệu ba trăm nghìn!”
Đi cùng với sự biến mất của số tu vi mười triệu, trong đầu Tô Trạch đột ngột xuất hiện một tia ánh sáng màu vàng kim chói mắt!
“Gầm!”
Tiếng gầm như từ thuở xa xưa vọng lại!
Ầm ầm.
Tia ánh sáng màu vàng kim lóe lên từ trong hư không đang chấn động.
Trong cảnh tối tăm đó vang lên tiếng bước chân nặng trịch chấn động đất trời, giống như có một con vật khổng lồ đang bước đến.
Tia sáng màu vàng kim chói mắt ngưng tụ ở trên ấn đường của Tô Trạch, giống như một dòng suối màu vàng kim đang không ngừng lấp lánh, dao động.
Bên tai hắn vang lên tiếng niệm chú khó hiểu, xen lẫn trong âm thanh vang dội đó là rất nhiều âm phù hàm súc, khó hiểu khác.
Tô Trạch không hiểu được những âm tiết đó, nhưng lại có thể hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó.
Hắn ngồi xếp bằng dưới đất trong chốc lát, hai mắt nhắm lại, tiến vào trong trạng thái nhập định.
Khi trông thấy tình huống đó và ánh sáng màu vàng kim lóe lên từ ấn đường của Tô Trạch thì đôi mày thanh tú của kiếm linh hơi nhíu lại, sau đó thì nàng ngoảnh đầu dặn dò đám Tiểu Thanh đi đến bốn phía xung quanh canh gác, không để những thứ bên ngoài ảnh hưởng đến hắn.
“Ngoài Nhân tộc, nếu có kẻ dám bén mảng đến gần thì giết hết không tha!”
Tuy rằng giọng điệu bình tĩnh, nhưng trong đó lại tràn ngập sát khí bén nhọn!
Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa và Hắc Đản không hiểu đang có chuyện gì xảy ra, nhưng cũng biết là việc này rất quan trọng với Tô Trạch nên đều gật đầu, sau đó tản ra bên ngoài sơn cốc, cảnh giác nhìn xung quanh!
Trảm Tiên kiếm tự nổi lên, hàn quang trên mũi kiếm lập lòe, còn kiếm linh thì đứng ở một bên bảo vệ cho Tô Trạch.
Đối với tất cả những chuyện này, Tô Trạch hoàn toàn không biết gì, đã sớm chìm vào trong tiếng niệm chú ở trong đầu.
Những văn tự màu vàng kim trôi nổi giữa không trung hóa thành những luồng thông tin lần lượt xuất hiện.
Ánh sáng vàng kim chói lọi tràn ngập khắp Nê Hoàn Cung ngưng tụ thành một con cự tượng đang cất những bước dài.
Không biết qua bao lâu sau.
Lúc này ánh sáng màu vàng kim mới chậm rãi biến mất, tất cả những hiện tượng khác thường đó đều hóa thành điểm sáng hòa vào đất trời.
Tô Trạch chậm chạp mở mắt, nhổ ra một ngụm trọc khí, trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên mừng rỡ.
Thế mà Phiên bản Nguyên Anh trong Long Tượng Tu Thân quyết không chỉ có công pháp tu luyện Nguyên Anh cảnh, mà còn có một cuốn bí pháp!
Không, nói đúng ra thì phải là một cuốn bí pháp tương tự với võ kỹ!
Lục Đạo Chân Giải!
Gọi là bí pháp mà không phải là võ kỹ.
Là bởi vì Lục Đạo Chân Giải không có cấp bậc cụ thể, không có phân biệt rõ ràng ví dụ như cấp A, cấp B hay là cấp S.
Nó vốn là một bí pháp võ kỹ không có sự phần chia cấp bậc!
Hoặc có thể nói Lục Đạo Chân Giải giống như những thứ cảm ngộ vậy.
Những thứ được ghi lại trong đó không phải là chiêu thức tấn công gì, cũng không phải là lĩnh ngộ đạo tắc gì lớn lao.
Sau khi Tô Trạch lĩnh ngộ cẩn thận mấy lần thì cuối cùng cũng miễn cưỡng hiểu được cách dùng của Lục Đạo Chân Giải.
Nó là một loại bí pháp có thể dung luyện tất cả các loại bí pháp, trong đó có ghi lại chân ý của Lục đạo được lấy làm vật dẫn và mô phỏng diễn luyện, thậm chí còn dung luyện được các võ kỹ khác, biến những thứ đó thành nền tảng của chân ý của Lục đạo, hơn nữa còn là võ kỹ thích hợp nhất với bản thân người tu luyện!
Lúc Tô Trạch phát hiện ra điều này thì đôi mày lập tức giãn ra, sâu trong đáy mắt hiện lên vẻ mừng rỡ.
Hắn mở giao diện hệ thống ra, nhìn chuyên mục về võ kỹ, xem những võ kỹ viên mãn.
Giao Long Ngũ Thức, Thái Cực Băng Kình, thuật Kim Ô Phục Long, Ma Ha quyền.
Đủ loại võ kỹ đều là cấp B hoặc cấp A, cơ bản ngoài Kiếm Hoàng Điển thì đều là võ kỹ viên mãn!
Nhưng trên thực tế ngoài Bất Diệt Kim Thân và Thiên Bằng Phù Dao quyết thì trên cơ bản là Tô Trạch chưa từng sử dụng những loại quyền pháp đó vào thực chiến.
Cũng không phải là hắn không muốn dùng.
Mà là thật sự không có cơ hội để dùng.
Nếu là đối thủ bình thường thì tùy tiện vớ một trong đám Tiểu Thanh thì đã giải quyết được rồi.
Nếu đối thủ có năng lực một chút thì về cơ bản chỉ cần để cả đám Tiểu Thanh bọn họ cùng xông lên đã giải quyết ổn thỏa.
Lại mạnh hơn nữa thì Tô Trạch chỉ cần dùng mấy chiêu kiếm pháp, cũng chẳng cần hao tâm tổn sức nhiều làm gì, tùy tiện phối hợp với một trong đám Tiểu Thanh thì đều có thể giải quyết nhẹ nhàng.
Cơ bản thì có rất nhiều tình huống mà Tô Trạch còn chẳng cần ra tay.
Mà cho dù có cần hắn đích thân ra tay đi nữa thì cũng không phải dùng hết toàn lực.
Dù sao thì cũng không thể xuất hết toàn lực tấn công một thứ ba nhăng được.
Giết gà lại cần đến dao mổ trâu à?
Vì dưới đủ mọi loại tình huống như thế, thực lực võ đạo của Tô Trạch không có được cơ hội biểu hiện.
Lần trước đối chiến với Bạo Viên vương cũng phải thi triển quyền cước một phen, nhưng mà cũng là dưới tình huống phải cố gắng hết sức để khống chế, chỉ sợ hơi nặng tay một chút đã đánh đối phương chết tươi rồi.