Nó cũng không tin về sau còn có thể gặp phải cái tên không biết xấu hổ kia!
Bên kia.
Trên người Xích Dương Hùng đã xuất hiện nhiều vết thương máu chảy đầm đìa, máu tươi chảy ra giống như nước suối nhuộm đỏ thân thể của nó.
Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập ra kích thích thần kinh của nó.
Lúc này, Xích Dương Hùng cũng chẳng quan tâm đi suy nghĩ tại sao Tô Trạch mạnh mẽ như vậy, hiện giờ trong đầu nó chỉ có một suy nghĩ.
Trốn!
Song, vào thời điểm ý nghĩ này xuất hiện.
Một quả đấm lóe lên kim quang xuất hiện, cực kỳ chói mắt, mang theo năng lượng cực kỳ nồng nặc lao tới ầm ầm!
Một tiếng nổ ầm!
Trong mắt của Xích Dương Hùng hiện lên vẻ hoảng sợ, muốn chạy trốn, nhưng chợt phát hiện thân thể bị dừng lại trong nháy mắt.
Ngay sau đó, ý thức của nó đã biến mất không thấy gì nữa.
Tô Trạch nhìn đỉnh đầu to lớn vỡ tung, sắc mặt trắng nhợt, nhưng ngay sau đó thoáng qua đã khôi phục như thường!
Sử dụng Không Gian Tù Lung đối với đối thủ là Nguyên Anh sẽ tạo ra tiêu hao lớn kinh khủng, tiêu hao lớn gấp mấy chục lần so với Kim Đan bình thường.
Tô Trạch thở ra một hơi, nhìn thi thể của Xích Dương Hùng ngã xuống chậm rãi, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười hài lòng.
Nếu là lúc trước, thân thể tươi sống của một yêu thú Nguyên Anh cảnh đối với Tô Trạch rất là đáng tiền.
Nhưng bây giờ, nhìn tu vi còn thừa chỉ hơn hai mươi vạn, Tô Trạch không còn tâm trạng thu hồi.
Chẳng qua căn cứ nguyên tắc không được lãng phí, Tô Trạch nhẹ nhàng phất tay lấy nội đan của Xích Dương Hùng ra, ngay sau đó lại cắt bàn chân gấu mập mạp nhất của nó rồi lại xoay người rời đi.
Khi quay lại bên cạnh kiếm linh, nàng nhìn chằm chằm vào Tô Trạch với ánh mắt quái dị khác thường.
Tô Trạch bị nàng nhìn làm cho cả người không thoải mái, hắn uốn éo vặn vẹo cơ thể và hỏi: “Thế nào?”
“Không có gì.”
Kiếm linh ngoài miệng nói vậy nhưng vẫn nhìn Tô Trạch không rời mắt như trước.
“Rốt cuộc là tại sao?”
Tô Trạch vừa hỏi vừa ném bàn chân gấu to lớn trong tay cho Tiểu Hỏa và dặn dò: “Nướng đi, nhớ rắc nhiều thì là một chút.”
Tiểu Hỏa vui vẻ gật đầu, nàng không quan tâm đến việc tại sao Tô Trạch lại mạnh lên như thế.
So với vấn đề đó, nang càng quan tâm lát nữa phải chia bàn chân gấu này ra thế nào hơn.
“Thực lực này của ngươi” Kiếm linh nhìn Tô Trạch và từ tốn lên tiếng, nhíu mày, nghĩ cả buổi mới tìm được một từ thích hợp để hình dung: “Vô cùng biến thái đó.”
Tô Trạch nghe thế thì cười cười, hắn bỗng nhớ lại lời nói lúc trước của kiếm linh bèn hỏi: “Thực lực bây giờ của ta là mạnh nhất trong đại hội Vạn tộc đúng không?”
“Điều đó là đương nhiên.”
Kiếm linh gật đầu một cách trịnh trọng và nghiêm túc, nói: “Dựa vào cảnh giới Kim Đan đỉnh phong lại chiến thắng một yêu thú sắp đến Nguyên Anh hậu kỳ, xưa nay rất hiếm người có thể đạt được chiến tích như thế, dù sao ta cũng chưa từng nghe nói trường hợp nào như vậy.”
“Cừ thật, trâu bò vậy à?” Tô Trạch sợ hãi thán phục, không thèm quan tâm đang thổi phồng chính mình.
Hiếm có hơn chính là, kiếm linh không lộ ra ánh mắt khinh bỉ với sự khoác lác của Tô Trạch, ngược lại nàng còn nghiêm túc gật đầu và nói bằng giọng nghiêm trang: “Đúng vậy, vô cùng trâu bò.”
Cuối cùng nàng không nói đến những từ phía sau từ “trâu” nữa.
Nhưng chỉ bấy nhiêu đã đủ nhìn ra sức nặng trong đó.
Kiếm linh liếc nhìn Tô Trạch một cái thật kỹ, trong mắt lộ vẻ cảm thán, nàng nói tiếp: “Sự chênh lệch giữa Kim Đan và Nguyên Anh rất là lớn.
Nếu không, ngươi cho rằng tại sao bọn họ không gọi những kẻ ở Kim Đan cảnh lại giết được Nguyên Anh cảnh là thiên kiêu chứ?
Không vì lý do nào khác, chỉ vì quá khó khăn mà thôi!
Hoặc là nói chuyện đó cơ bản không thể nào xảy ra, Nguyên Anh ngưng tụ Kim Cơ Ngọc Cốt, là Bán Tiên, linh lực trong đan điền nhiều đến mức Kim Đan không thể sánh bằng, lại càng không cần phải nói đến thần hồn chênh lệch giữa đôi bên!
Trong tình hình chung, Kim Đan gặp phải Nguyên Anh, cường giả Nguyên Anh chỉ cần đưa ra một tia thần niệm chèn ép thì Kim Đan viên mãn trực tiếp bị đè bẹp trên đất, khoảng cách giữa hai bên quá lớn, chỉ có ngươi biến thành như vậy, thiên tài mới có thể làm đến mức độ này.”
Nói tới đây, kiếm linh bèn im lặng.
Nàng còn dấu nửa câu sau ở trong lòng, không nói ra.
Nàng sợ mình nói quá nhiều sẽ làm cho Tô Trạch nhẹ nhàng, hay làm ra chuyện quá đáng nào đó.
Kim Đan giống như ngươi có thể gọi là Kim Đan mạnh nhất trước giờ!
Kiếm linh lặng lẽ nói thầm trong lòng, nàng nhìn Tô Trạch ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Nàng đã từng nói những lời tương tự khi Tô Trạch ở Trúc Cơ cảnh.
Nhưng lúc đó nàng không ngờ Tô Trạch có thể làm ra hành động đáng gờm như vậy ở Kim Đan cảnh!
Hơn nữa nhìn tiết tấu hiện giờ, trong các cảnh giới phía Nguyên Anh cảnh, Hóa Thần cảnh, cho tới những cảnh giới cao hơn, không hẳn Tô Trạch có thể đạt đến độ cao mạnh nhất!
Kiếm linh nhìn gương mặt tươi cười gần trong gang tấc, trong lòng run lên, nàng bỗng cảm thấy lúc đầu Tô Trạch tuyên bố muốn vượt qua Độ Kiếp cảnh không phải là một câu nói mớ.
Sống chung với Tô Trạch một thời gian, thông qua những chuyện đã tận mắt chứng kiến trước giờ, kiếm linh bỗng cảm thấy trong con đường tu hành của Tô Trạch, Độ Kiếp chỉ là một trạm dừng trong đó mà thôi!
Kiếm linh nghĩ đến đây thì không hiểu sao lại bất chợt cảm thấy một loại áp lực.
Hoặc nói đó là cảm giác lo âu thì đúng hơn!
Nàng nhất định phải nắm chắc thời gian để khôi phục thực lực!
Nếu không, nói không chừng chưa được bao lâu, bản thân sẽ không theo kịp bước tiến của Tô Trạch mất.
Trước khi rời khỏi thế giới Đạo Diễn, nàng nhất định phải khôi phục đến linh bảo cao giai!
Kiếm linh âm thầm hạ quyết tâm, ánh mắt lập tức trở nên kiên định.
Mà lúc này, tiếng la Tiểu Hỏa và Hắc Đản truyền đến.
Bàn chân gấu đã được nướng chín, mùi thơm bay tới bên này.
Thật lâu trước kia, Tô Trạch đã phát nhẫn không gian cho các nàng, kết quả nhẫn không gian của nhóc Tiểu Hỏa đó không đựng bảo vật gì hết, mà ngược lại chỉ toàn là các bình các lọ gia vị và với vô số linh thực.
Nhưng hiện giờ chúng lại phát huy tốt tác dụng của mình.
Tô Trạch mỉm cười, hô lên một tiếng, hóa thành một luồng sáng bay trở về sơn cốc.
Tay nghề của Tiểu Hỏa thật sự rất tốt.
Dường như thiên phú của nàng chính là nhà ẩm thực, hình như thiên phú ở phương diện này còn cao hơn khả năng chiến đấu một chút, không chỉ thích ăn mà còn nấu ra những món ăn với mùi vị khá ngon.
Chân gấu rất thơm, trong thân thể của yêu thú Nguyên Anh có ẩn chứa linh lực và năng lượng phong phú, đó chính là thuốc bổ rất xịn đối với tu sĩ Kim Đan!
Nhưng đối với đa số người tu luyện, bọn họ không có xa xỉ đến mức ăn thịt yêu thú Nguyên Anh Cảnh để bổ sung năng lượng khi mình đang ở Kim Đan cảnh.