Tô Trạch ăn không nhiều, chỉ cắn vài miếng rồi để lại cho kiếm linh, Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.
Tuy kiếm linh là linh thể nhưng vẫn có thể ăn uống giống vật thể bình thường, tuy đã chứng kiến rất nhiều lần nhưng lần nào Tô Trạch cũng thấy vô cùng mới mẻ.
Còn Hắc Đản, trước khi nó vẫn còn chưa nở thì tạm thời vẫn chưa có lộc ăn, chỉ có thể trông mong ở bên cạnh.
Đương nhiên, ánh mắt của nó là hai điểm sáng được ngưng tụ ra từ hai luồng linh lực, không được coi là đôi mắt thật sự.
Tô Trạch nhàn nhã tựa vào tảng đá, lấy một miếng ngọc ra từ trong túi tiền, nhìn mấy chữ bên trong.
Bảy nghìn tám trăm!
Vẫn còn một chút khoảng cách mới đến ngưỡng chục ngàn.
Nhưng sắp rồi, tạm thời đã đủ tu vi, mấy ngày kế tiếp cần tập trung vào việc thu thập mảnh vỡ đạo tắc!
Vừa nghĩ tới mảnh vỡ đạo tắc, ánh mắt Tô Trạch bỗng sáng ngời.
Trước đó, khi độ khống chế đạo tắc tăng đến 20% xong, phải cần rất nhiều tu vi để tăng lên trong lần tiếp theo, nhưng hắn không có nhiều tu vi như vậy, tạm thời đã đặt việc đó xuống.
Bây giờ đã đủ tu vi rồi, nhưng vừa rồi hắn thật sự không nhớ ra được thứ này.
Hiện giờ hắn có tu vi hơn hai trăm sáu mấy triệu, đã đủ để tăng lên!
Tô Trạch nghĩ đến đây thì nói một tiếng với kiếm linh các nàng, sau đó đi đến bên kia sơn cốc, chuẩn bị tăng độ khống chế đạo tắc lần nữa!
Lúc Tô Trạch chuẩn bị tăng độ khống chế đạo tắc.
Ngay lúc đó.
Ở một nơi cách sơn cốc của Tô Trạch vô cùng xa!
Bên cạnh một cái hồ trong suốt thấy đáy.
Răng rắc một tiếng.
Lối đi không gian xuất hiện, từng bóng dáng thất tha thất thiểu bước từ trong đó ra ngoài!
Đó là đoàn người Anthony!
Hiện giờ tình trạng của bọn họ cực kỳ nhếch nhác, quần áo trên người rách rưới và còn bị dính không ít vết máu.
Hiển nhiên, họ đã trải qua rất nhiều cuộc chiến thảm thiết, sắc mặt yếu ớt, linh lực bị hao tổn nghiêm trọng!
Jimuri nhìn thạch đài trong tay, nỗi đau trong mắt không cách nào giấu được.
Bảo vật này đã sắp cận kề mức báo hỏng rồi!
Nhưng may thay hiện nay bọn họ đã an toàn!
Sau khi an toàn, nên phân phối căn nguyên của đạo lại!
Nghĩ đến đây, không chỉ Jimuri mà hơn mười thiên kiêu khác cũng phấn chấn lên, vực dậy tinh thần, ánh mắt sáng ngời nhìn Anthony.
Nói chính xác hơn là nhìn vào nhẫn không gian trên tay hắn.
Những chuyện mà mười hai thiên kiêu có mặt ở đây trải qua cực kỳ thê thảm.
Gã Nguyên Anh và sáu con yêu thú Nguyên Anh ở thành Thiên Quỳ gần như tận lực đuổi bắt bọn họ.
Ứng Long lấy ra bảo vật truyền thừa mấy đời, chính vì đuổi theo khí tức của bọn hắn, đến cuối cùng bảo vật truyền thừa đã trực tiếp vỡ nát.
Còn những cường giả Nguyên Anh khác lại bày ra mọi thủ đoạn, loại thủ đoạn nào có thể sử dụng thì đều lấy ra hết.
Nhưng cho dù như thế, họ vẫn để cho đám người Anthony chạy thoát.
Nếu không có hắn, thực lực của đám người Anthony tuy không phải Nguyên Anh, nhưng bảo vật trên người họ còn nhiều hơn so với Ứng Long và lão Thành chủ của chúng.
Về cơ bản, mỗi một thiên kiêu đều có bảo vật dùng để giữ mạng do cao tầng trong tộc cung cấp!
Sau khi tiêu tốn rất nhiều bảo vật, cuối cùng bọn họ đã đi đến bên cạnh cái hồ này, hoàn toàn bỏ rơi lão Thành chủ và cả đám cường giả Nguyên Anh!
Bây giờ, đồ đã mất thì mất rồi, vật cần giao ra thì phải giao ra!
Cuối cùng đã đến thời điểm thu hoạch rồi!
Căn nguyên của đạo!
Từng thiên kiêu bao gồm Daniel và Anisha đều nhìn chăm chú vào nhẫn không gian trên người Anthony!
Trong đó căn nguyên của đạo mà bọn họ luôn tha thiết mơ ước!
Là thứ mấu chốt để bọn họ nâng cao độ khống chế đạo tắc!
Chỉ cần có thể tăng độ khống chế đạo tắc lên một chút thì có thể để hạng chót của họ tăng lên một khoảng lớn, nhận được ưu ái của Thiên cung, nói không chừng có thể trực tiếp tiến vào đó để tu hành!
Đương nhiên, đó đều là những khả năng có thể xảy ra trong điều kiện lý tưởng.
“Khụ khụ…” Jimuri ho khan hai tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn Anthony, trầm giọng nói: “Bây giờ đã có thể chia căn nguyên của đạo được chưa?”
Thiên kiêu của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân lên tiếng phụ họa: “Chúng ta đã hoàn toàn an toàn, đã hủy diệt những đồ vật trong tay đám người kia, họ chẳng thể đuổi theo khí tức của chúng ta nữa, nên chia căn nguyên của đạo rồi!”
Người đó vừa dứt lời, những thiên khiêu khác đều im lặng và nhìn trên người Anthony.
Hiển nhiên, nếu hiện giờ Anthony không chịu chia chát thì những thiên kiêu khác sẽ trực tiếp ra tay!
Đương nhiên Anthony biết điều này, trong lòng rất rõ ràng.
Mặc dù hắn muốn độc chiếm tất cả căn nguyên của đạo nhưng cũng biết chuyện này không thể thực hiện.
Vì vậy, hắn rất dứt khoát!
Anthony tháo nhẫn không gian trong tay xuống, trầm giọng nói: “Đây là chiếc nhẫn không gian mà Tô Trạch đã đưa cho ta, lúc hắn trao cho ta, hắn đã quét sạch thần niệm trên đó!
Suốt dọc đường các ngươi vẫn coi chừng ta mỗi giờ mỗi khắc, có lẽ biết ta không có truyền thần niệm lên trên đúng không?
Vì thế trước khi phân chia, chúng ta cùng xác nhận xem nên chia thế nào cho hợp lý!”
Jimuri gật đầu nói: “Lần này nhân số của bộ tộc Địa Tinh bọn ta chiếm nhiều nhất, thuyền Ngũ Hành độn cũng là điểm mấu chốt để tiến vào hầm mỏ dưới lòng đất, dọc đường bọn ta cũng đã tiêu hao rất nhiều bảo vật!
Thế nên tỷ lệ phân chia dựa theo đó, bọn ta muốn nhiều hơn một phần!
Bọn ta lấy năm phần, còn dư lại năm phần các ngươi tự chia!”
Hắn nói với vẻ đương nhiên, không có một chút do dự.
Mặc dù sắc mặt của các thí sinh thiên kiêu rất khó coi nhưng không thể nói được gì.
Dù sao đúng là bộ tộc Địa Tinh bỏ công nhiều nhất suốt dọc đường.
Bất kể dùng thuyền Ngũ Hành độn để đi vào lúc đầu hay sử dụng thạch đài truyền tống để trốn chạy truy đuổi lúc sau đều dùng bảo vật của bộ tộc Địa Tinh!
Hiện nay cả hai đều hỏng rồi, lúc trước bản thân đã đồng ý, hơn nữa đã lập lời thề máu, đương nhiên phải tuân thủ lời hứa!
Các thí sinh rối rít gật đầu đồng ý, ngay sau đó Anthony nói: “Đã như vậy, dựa theo tỷ lệ phân chia đó sẽ còn dư lại năm phần!
Tộc Huyết Thần của ta lấy bốn phần, bộ tộc Ngưu Đầu Nhân lấy ba phần trong đó, còn dư lại bốn phần sẽ do bộ tộc Huyền Dương và bộ tộc Tinh Linh các ngươi tự chia!”
Phân chia như thế rất hợp lý.
Thiên kiêu của bộ tộc Huyền Dương và bộ tộc Tinh Linh không có ý kiến gì.
Suy cho cùng, suốt dọc đường bọn họ không có ra tay, được một phần trong đó đã là niềm vui bất ngờ rồi!