Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 427 - Chương 427: Tô Trạch: Xảo Quyệt Địa Tinh Hấp Huyết Quỷ

Chương 427: Tô Trạch: Xảo quyệt Địa Tinh Hấp Huyết Quỷ Chương 427: Tô Trạch: Xảo quyệt Địa Tinh Hấp Huyết Quỷ

Không phải Bảo vật dùng để dò xét mình?

Rốt cuộc đó là vật gì?

Răng rắc.

Một khe không gian rất nhỏ xuất hiện, Tô Trạch tản thần niệm ra cẩn thận thăm dò tình huống xung quanh một phen.

Cuối cùng, hắn xác định xung quanh không có ai đang mai phục mình.

Điều này kỳ lạ quá.

“Không phát hiện ra ta thật à? Thế là ta sợ bóng sợ gió một hồi ư?”

Khe không gian trong nháy mắt mở rộng, Tô Trạch đi ra từ trong đó.

Hắn vừa laartm bẩm một câu xong thì mới chú ý tới sự khác biệt của lần xé không gian này.

Tô Trạch khẽ nhíu mày, lại xé mở rách ra một khe không gian và rồi phát hiện lần này khác với lúc trước.

Hình như không gian đã được củng cố hơn không ít!

Ban nãy hắn không phát hiện được thật!

Sau khi phát hiện điểm này thì Tô Trạch lập tức thí nghiệm thêm nhiều lần, cuối cùng cũng xác định được phát hiện này.

“Tiêu hao và độ khó đều tăng lên một chút, nhưng mà độ tiêu hao quả thực là chẳng cao gì nên làm người ra rất khó phát hiện!”

Tô Trạch phải hoàn toàn tập trung tinh thần thì mới chú ý phát hiện ra đượclinh lực cuồn cuộn trong đan điền có chút biến hóa.

Còn về phương diện độ khó thì dễ làm cho người ta chú ý tới hơn, nhưng cũng ít ỏi vô cùng.

Tô Trạch suy nghĩ một lúc, bóng hình chợt lóe và rồi xuất hiện ở trên bầu trời, hắn tản thần niệm ra quan sát những ánh sáng màu lam nhạt phân bố khắp các nơi kia, trong lòng hắn lập tức có suy đoán.

Chẳng nhẽ thứ này… Là dùng để đối phó năng lực đạo tắc của mình?

Chắc không phải đâu ha!?

Ngay tức khắc, Tô Trạch đã phủ nhận ý nghĩ này.

Không phải nguyên gì khác, thứ này thật sự là… Quá yếu, hoàn toàn không có tí ảnh hưởng gì tới hắn hết á!

Dù có thì cùng lắm cũng là vốn có thể thuấn di chục nghìn lần thì biến thành chỉ có thể thuấn di chín ngàn chín trăm chín mươi chín lần.

Giảm mất một lần đã coi như là sự tôn trọng lớn nhất mà Tô Trạch danh cho ánh sáng xanh kia rồi!

Nhưng ngoài những suy đoán này thì hắn cũng không tìm được suy đoán nào có độ đáng tin cao hơn được nữa.

Sắc mặt của Tô Trạch có hơi cổ quái, ngón tay của hắn xé bừa ra một khe không gian.

Có thể thấy, khi ngón tay cố phá vỡ không gian thì luồng lam quang này hình như sáng lên không ít, cố gắng ngăn cản và gia cố không gian.

Nhưng hiệu quả rất có hạn, lực cản rất nhỏ, thế cho nên lúc trước Tô Trạch mới không phát giác ra.

Có gì đó là lạ!

Đột nhiên, Tô Trạch trở nên nghiêm túc.

Thứ này chắc chắn là đồ của bộ tộc Địa Tinh.

Bảo vật của bộ tộc Địa Tinh Tô Trạch đã được chứng kiến uy lực của nó, rất là lợi hại.

Vậy nên bảo vật phát ra lam quang kia chắc chắn cũng lợi hại như vậy!

Không thể nào có chuyện lại rác rưởi như thế được.

Bây giờ rất có thể là giả tượng, đám người kia muốn làm mình phớt lờ, rồi sau đó lại chợt tăng độ mạnh yếu, vậy thì mình chắc chắn sẽ để lộ sơ hở, tạo ra cơ hội cho bọn họ rồi!

Mặc dù Tô Trạch cũng không quan tâm tới điểm này lắm, nhưng hắn vẫn cầm lòng không đặng bèn cảm thán về sự âm hiểm của đám Jimuri, Anthony.

“Được rồi được rồi, lại làm thịt thêm mười tên nữa thì ta sẽ đường hoàng ra chơi một phen với các ngươi.”

Tô Trạch thì thào tự nói, sau đó nhanh nhjen mở ra một khe không gian như đang khiêu khích, trốn vào trong đó biến mất không thấy tăm hơi.

Cùng lúc đó.

Trên phi thuyền của bộ tộc Địa Tinh.

Lúc này nơi đây đã được phòng bị nghiêm ngặt, một đám thí sinh địa tinh đứng vây quanh phi thuyền, cảnh giác nhìn những thí sinh dị tộc khác ở xung quanh.

Trên phi thuyền.

Sắc mặt của tám thiên kiêu đỏ lên, điều động linh lực trong cơ thể và tạo ra hàng loạt những dòng linh lực sáng chói mắt, cuối cùng tụ lại ở chung một chỗ và truyền hết vào trong la bàn linh bảo!

“Hiệu quả có được không?” Solomon nhìn la bàn, trầm giọng hỏi.

“Nói nhảm!”

Thấy bảo vật nhà mình bị chất vấn, hiển nhiên là Jimuri có hơi bất mãn, khinh bỉ nói: “La bàn này nếu do tám thí sinh của bên tộc ra cùng nhau kích phát thì Tô Trạch hoàn toàn không thể sử dụng được đạo tắc không gian!

Thiết nghĩ chắc là các ngươi cũng cảm nhận được, không gian ở nơi đây đã vững chắc đến mức nào!

Trừ phi độ khống chế đạo tắc không gian của tên Tô Trạch đã ở trên hai mươi lăm phần trăm, đã lĩnh ngộ được một phần bản chân của chân ý đạo tắc!

Nếu không, thì đến cái khe không gian nhỏ bằng móng tay thôi hắn cũng đừng mơ xé ra được!”

“Hai mươi lăm phần trăm!?” Mấy thiên kiêu thấp giọng kinh hô.

“Ha ha, các ngươi cảm thấy có khả năng đó sao?”

Jimuri cười lạnh nói: “Dù hắn có hấp thu hết căn nguyên của đạo thì cũng không thể đạt được tới trình độ đó!

Đừng nói là hai mươi lăm phần trăm, dù là trên mười lăm phần trăm thì mới có bao người cơ chứ?”

Lúc nói lời này, Jimuri liếc Anthony một cái đẩy thâm ý.

Anthony không nói gì, chỉ cười lạnh trong lòng, gật đầu nói: “Vậy thì tốt!”

“Các ngươi mau tăng thêm tốc độ đi, thu nhỏ vòng vây lại, không thấy bọn họ có cực khổ thế nào sao!?” Jimuri phất tay một cái nói, “Mau lên, nếu thời gian quá lâu thì bọn họ sẽ không chống đỡ nổi đâu!”

“Được!”

Chúng thí sinh thiên kiêu gật đầu, sau đó một đám người bay đi, tự mình ra tay tìm kiếm Tô Trạch!

Nơi xa.

Ở ngoài vòng vây.

“Làm sao bây giờ? Nhìn dáng vẻ kia của họ thì chắc chắn Trạch ca đang ở bên trong rồi, chúng ta khi nào thì ra tay!?”

Mặt mày Lữ Cảnh Long nghiêm trọng, nhìn về một vùng lam quang ở phía trước, nói: “Hình như cái thứ kia là dùng để vào Trạch ca, hay là chúng ta đi tập kích phi thuyền kia đi!”

“Không được.” Diệp Thanh lắc đầu, sắc mặt âm trầm, trầm giọng nói: “Bây giờ vẫn chưa phải lúc, chờ một chút.”

“Còn chờ nữa á?”

Trong mắt Đỗ Dao toát lên vẻ lo lắng nói: “Nếu như đợi bọn họ xác định được vị trí của Tô Trạch sau đó đồng loạt ra tay, thì đến lúc đó chúng ta sẽ chẳng còn cơ hội để ra tay nữa rồi!”

“Các ngươi khinh thường Trạch ca quá rồi đấy! Làm gì có chuyện hắn chết dễ như thế, dù chúng ta có chết hết thì có khi hắn vẫn sống nhăn răng ra ấy chứ!”

Diệp Thanh lắc đầu nói: “Bọn họ ở ngoài sáng, chúng ta ở trong tối, cơ hội hiếm có như thế, chúng ta nhất định phải chọn thời cơ tốt nhất để ra tay!”

Bình Luận (0)
Comment