Thế nên, vòng vây trở nên càng thêm hoàn thiện.
Gần như cứ cách một đoạn ngắn là lại có ít nhất một thí sinh đang lục soát.
Một loạt thần niệm được khuếch tán ra, không có để lại một tí khe hở nào.
Có thể nói bây giờ, chỉ cần có một gã thí sinh mất tích thì chắc chắn sẽ khiến những thí sinh khác ở bên cạnh chú ý tới ngay lập tức!
Mà theo sự lùng bắt của bọn họ, vòng vây có dần thu nhỏ lại!
Đến lúc đó, tất cả thí sinh đều sẽ ở trong phạm vi nhìn thấy được!
Chờ đến khi đó, thì chẳng cần dùng đến thần niệm nữa, Tô Trạch ra tay thì chắc chắn sẽ làm những thí sinh khác chú ý tới!
Ở nơi nào đó.
Tô Trạch nhìn vài kẻ lùng bắt trước mắt, khẽ nhíu mày rồi thầm mắng đáng tiếc.
Hắn vốn còn đang tính săn thêm mấy tên nhưng xem vẻ muốn hành động trong lặng lẽ như trước đã là chuyện không có khả năng rồi.
Nhưng nhìn những thu hoạch đầy ắp trong túi không gian thì Tô Trạch cũng cố dừng công thích tới nhân thân đám i Anthony, bóng người của hắn biến mất, rơi vào trong trầm tư.
Người lùng bắt người hắn càng ngày càng nhiều, trong có không ít kẻ có thực lực cũng không tệ lắm.
Đối với Tô Trạch, thực ra đây cũng chẳng phải chuyện gì xấu.
Dù sao đạo tắc không gian vẫn sử dụng được, hắn có thể đi ra đi vào trong không gian, đến lúc đó dù không đánh lại được thì cùng lắm là chạy thôi.
Nhưng làm vậy thì khác với ý ban đầu của Tô Trạch.
Hắn muốn tóm gọn một mẻ đám Anthony ở chỗ này, vớt một khoản lớn.
Nếu như bỏ chạy thì chắc chắn của vớt được sẽ ít hơn rất nhiều.
Nhưng bây giờ nếu nhân số quá nhiều thì hắn vẫn là lo lắng bản thân có hơi đuối khi chống đỡ.
Suy cho cùng bây giờ xem sơ qua thì cũng có ít nhất mấy ngàn thí sinh lùng bắt hăn, mỗi một thí sinh nhổ bột ngụm nước miếng thôi cũng đủ để dìm chết hắn rồi.
Đơn đả độc đấu hắn chẳng ngán một ai, nhưng nếu hơn một ngàn người đồng loạt ra tay, còn muốn chọi cứng nữa thì dù nhiều dù ít hắn cũng sẽ ăn chút đòn.
Tô Trạch có một đòn sát thủ, nếu như sử dụng đúng thời cơ thì xử hơn chục ngàn người một lúc cũng không nói chơi.
Nhưng thứ kia … Hắn chuẩn bị sử dụng với thành trì của bộ tộc Đạo Diễn!
Sau phi vụ ở thành Thiên Quỳ lần trước, Tô Trạch đã biết được độ giàu có của thành trì thuộc bộ tộc Đạo Diễn.
Hắn định lại vét thêm một lượt nữa trước khi rời khỏi thế giới Đạo Diễn!
Tốt nhất là loại thành trì có căn nguyên của đạo ấy!
Đến lúc đó hắn sẽ xông thẳng vào, dù có mười mấy Nguyên Anh thì hắn cũng chẳng sợ.
Tốt nhất bên trong còn có cả cường giả Nguyên Anh đỉnh phong, Bán Bộ Hóa Thần nữa, đến lúc đó có khi thiên kiếp có thể đánh chết bọn họ luôn!
Dù không đánh chết được thì chắc chắn cũng sẽ mất đi sức chiến đấu!
Mà hắn lại có thể nhân cơ hội vơ vét điên cuồng một phen, triệt để thu hoạch tu vi tới đủ lên Nguyên Anh cảnh luôn!
Tô Trạch cau mày, nghĩ tới nghĩ lui rồi cuối cùng vẫn không quyết được.
Bỗng nhiên, hắn nghĩ tới điều gì đó.
Răng rắc!
Mở ra một khe không gian một cách dễ dàng, Tô Trạch trực tiếp chui vào.
“Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa, Hắc Đản, ba người các ngươi có phải sắp đột phá rồi không?”
Nhìn ba con linh thú ở trước mắt, hắn mở miệng hỏi.
Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đều lắc đầu, còn phải mất một thời gian nữa mới được.
Chỉ có Hắc Đản là không nói gì, nó hỏi đầy vẻ nghi ngờ: “Sắp gì mà sắp, bản thân ta giờ đột phá luôn cũng được.”
“Hắc Đản à, đã đến lúc để ngươi lập công rồi đó!”
Hai mắt Tô Trạch sáng lên, nhìn chăm chăm vào Hắc Đản.
“Chuyện gì thế? Lập công gì?”
Hắc Đản bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng hỏi thăm.
“Đám người ngoài kia các ngươi cũng thấy đúng chứ?”
Khóe môi của Tô Trạch nhếch lên, hắn nỏ một nụ cười rồi nói: “Đám người kia là tới tìm chúng ta, còn là nhóm người muốn giết chúng ta đó!
Nhưng nhân số của bọn họ nhiều quá, ta thì có cách đấy nhưng lại định để dành cho mộ tphi vụ lớn sau đó rồi.
Thế nên chỉ đành để ngươi lên thôi Hắc Đản à, vụ này nếu hoàn thành tốt thì ngươi được ghi công đầu luôn!”
Hình như vỏ trứng của Hắc Đản đen hơn một chút, nó hỏi với giọng run rẩy: “Chủ nhân… Có ngươi thấy bất mãn gì với ta không?”
“Hở? Sao lại nói thế?”
Tô Trạch hỏi với vẻ có hơi nghi ngờ.
“Lắm cha mạnh thế kia cơ mà!”
Vỏ trứng của Hắc Đản run run, nó nói: “Dù vỏ trứng của ta có cứng nữa thì cũng không đỡ được đòn công kích hợp lực của bọn họ đâu! Hơn nữa, lực chiến đấu của ta cũng không cao, sao mà đánh lại bọn họ được!?”
“Đúng là quả trứng đần!”
Tô Trạch khoát tay nói: “Ai bắt ngươi cứng chọi cứng với bọn họ đâu, ta là đang nói đợi lát nữa ngươi lựa tình hình rồi dẫn thiên kiếp, lấy thiên kiếp đánh chết bọn họ!”
“A… Chơi thế cũng được luôn?”
Hắc Đản không ngờ được Tô Trạch lại nghĩ ra được chiêu thức nham hiểm như thế.
“Cứ chết thế nha, không sao đâu, đến lúc đó ta sẽ ở bên che chở cho ngươi, không có vấn đề gì lớn hết á, ngươi chỉ cần tập trung tinh thần vào độ kiếp là được!”
Tô Trạch vừa nói, vừa đặt một ngón tay về vỏ trứng của Hắc Đản.
Ánh sáng màu vàng nhạt hiện lên, linh lực màu vàng hùng hậu nồng đậm tràn vào trong vỏ trứng của Hắc Đản!
Thuật Tinh Luyện Huyết Mạch.
Tô Trạch đang giúp Hắc Đản tinh luyện huyết mạch một cách nhanh chóng và cũng bắt đầu không ngừng truyền tu vi cho Hắc Đản!
Chức năng trả lại bị phát động, vận khí rất tốt, trả lại cho hắn tu vi hai mươi ngàn.
Nhưng bây giờ chút tu vi này Tô Trạch đã chẳng coi ra gì nữa rồi, hắn hoàn toàn không để ý tới, chỉ tiếp tục truyền tu vi cho Hắc Đản.
Hắn không phải vì số tu vi được trả lại, mà là vì giúp Hắc Đản đạt được tới bước cuối cùng.
Sau một lúc lâu.
“Đủ rồi đủ rồi! Ta tới cảm giác được rồi!”
Trên vỏ trứng của Hắc Đản, hoa văn càng trở nên rõ ràng.
Tô Trạch vội vàng dừng tay, tập trung tinh thần nhìn về phía Hắc Đản.
Quả nhiên, huyết mạch Huyền Vũ lại giảm xuống.
Từ 0. 85% hạ xuống 0. 83%!
Lúc này Tô Trạch đã khẳng định được, có khả năng Hắc Đản không phải Huyền Vũ gì gì đó, bản thể của nó có thể là một sinh vật khác, thậm chí còn có huyết mạch mạnh mẽ hơn huyết mạch Huyền Vũ!
Nếu không, huyết mạch Huyền Vũ sẽ chẳng càng tinh luyện càng ít như thế!