Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 432 - Chương 432: Nửa Chương Sau

Chương 432: Nửa chương sau Chương 432: Nửa chương sau

Ông già khí linh của Tụ Bảo bồn nở một nụ cười tươi rói.

Một loạt hào quang sặc sỡ xuất hiện và bao phủ một khu vực lớn.

Mặc dù không phải cố ý nhằm vào, nhưng linh khí ở trong tay tay rất nhiều thí sinh đều là rung lên, khí linh ở trong phát ra dao động chứa đầy hoảng sợ, cứ như gặp phải thiên địch rồi vậy!

Đây chính là uy lực của Tụ Bảo bồn.

Mặc dù không phải là bảo vật loại công phạt hoặc phòng ngự, nhưng nó lại chuyên nhằm vào những bảo vật khác!

Chỉ cần đẳng cấp không từ linh bảo trung giai đổ lên thì tất cả bảo vật đều không thoát được sự khống chế của hắn!

Xét từ mặt nào đó, Tụ Bảo bồn còn có tác dụng hơn rất nhiều bảo vật công phạt.

Tưởng tượng thử xem, nếu ở trong chiến đấu, bỗng nhiên tế ra Tụ Bảo bồn khống chế bảo vật của đối phương, thậm chí điều khiển vũ khí của đối phương phản chiến, hiệu quả kia phải nói là cực kỳ nghịch thiên!

Nhưng mà bây giờ, Jimuri biết Trảm Tiên kiếm của Tô Trạch là một món linh bảo, hơn nữa còn có thể là linh bảo trung giai.

Vì vậy hắn cũng không định khống chế Trảm Tiên kiếm phản chiến.

Mà chỉ một lòng muốn lấy Trảm Tiên kiếm, sau đó dần thu phục đối phương, biến nó thành bảo vật của mình!

Ông già khí linh phát ra tiếng cười khặc khặc, nghe trông cực kỳ hèn mọn.

Hào quang rực rỡ bắt đầu tác động, áp chế.

Keng!

Trảm Tiên kiếm càng ngày càng rung mạnh hơn, tiếng kiếm rung vang lên liên hồi, huyết quang lóe lên, bên trong có một luồng sát khí lạnh căm vô cùng đang chuyển động, có thể bộc phát ra bất cứ lúc nào!

Thấy cảnh tượng như vậy, Jimuri và ông già khí linh thấy càng hưng phấn hơn, cứ ngỡ là đã sắp lấy được rồi!

Song, trên thực tế, nguyên nhân mà Trảm Tiên kiếm rung… Không phải là bị thần quang rực rỡ khống chế, mà là bởi vì kiếm linh rất tức giận!

“Phải để ta ra tay chém chết bọn họ, nếu không ta sẽ chém ngươi.”

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của kiếm linh quanh quẩn ở trong đầu của Tô Trạch.

Tô Trạch cảm nhận được luồng sát ý lạnh lùng ở bên hông kia, trán đổ mồ hôi lạnh, lặng lẽ trấn an nói: “Đợi lát, đợi lát nữa ngươi muốn chém ai thì cứ chém thoải mái!”

Hắn nhìn bốn phía, nhìn thoáng qua đám thí sinh đang dần xúm lại kia, thầm đếm ngược trong lòng.

Mà mồ hôi lạnh trên đầu của Tô Trạch, ở trong mắt mấy người Anthony hiển nhiên lại trở thành chứng cứ Tô Trạch hãi hùng!

Trên khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, nhìn Tô Trạch, ánh mắt lạnh như băng tràn đầy sát ý.

Ầm!

Ngay sau đó, tiếng nổ vang lên!

Có thiên kiêu ra tay!

Nhưng mà mục tiêu lại không phải Tô Trạch, mà là Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa và Hắc Đản ở bên cạnh hắn!

Tổng cộng là mười hai tên thiên kiêu, thực lực kém cỏi nhất cũng là Kim Đan trung kỳ, phần lớn còn lại đều là tu sĩ có tu vi Kim Đan hậu kỳ!

Thực lực của bọn họ mạnh mẽ, trong tay cũng cầm linh khí, hào quang trên người sáng chói, lực lượng của đạo tắc lưu chuyển, đột nhiên tấn công đám Tiểu Thanh!

Cùng lúc đó có mấy thí sinh bắt đầu tấn công tầm xa, không đánh cận chiến với Tô Trạch, bọn họ chỉ quấy rầy, không để hắn trợ giúp đám Tiểu Thanh, cố gắng tách bọn họ ra!

Kế hoạch tiến hành vô cùng thuận lợi, gần như không gặp phải phản kháng gì.

Chỉ mới qua một lát, đám Tiểu Thanh đã bị tách tới từng khu vực khác nhau.

“Có thể ra tay rồi! Kiếm của hắn đã bị ta kiềm chế hoàn toàn!”

Jimuri hưng phấn kêu lên.

Mấy người Anthony nghe vậy thì lao nhao gật đầu, quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, bọn họ không nói thêm gì mà là trực tiếp ra tay!

Anthony, Solomon, Ôn Nhất Hiền, ba thí sinh mạnh nhất đồng thời ra tay!

Mục tiêu nhắm thẳng vào Tô Trạch!

Nhưng ánh mắt của Tô Trạch cũng không nhìn bọn họ, mà là nhìn chằm chằm vào những thí sinh ở xung quanh kia!

Nhìn thấy mấy người Anthony ra tay, đôi mắt những thí sinh kia đều trở nên nóng bỏng và rồi cũng tới gần Tô Trạch, hiện giờ đã tới gần trong một khoảng cách nhất định rồi!

Cộng thêm những tên ở bên ngoài kia, tổng cộng là ba ngàn một trăm mười lăm thí sinh!

Tô Trạch thở dài thườn thượt, khóe môi nhếch lên, nở một nụ cười đầy ý sâu xa.

Tấm lưới lớn này đã tới lúc thu lại rồi!

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ vang khủng khiếp truyền đến từ bên chỗ đám Tiểu Thanh.

Hắn có thể chắc chắn rằng, không phải chỉ có hơn mười thí sinh, mà là từ mấy chục tới trăm thí sinh!

Bọn họ chia làm ba đợt, đều vây quanh mục tiêu của mình và rồi điên cuồng vây công!

May mà, có đủ loại bảo vật phòng ngự mà Tô Trạch vừa mới cho, mặc dù đám Tiểu Thanh chống đỡ có hơi cực khổ, nhưng lại không bị thương gì.

Còn thường xuyên phản kích, tạo ra một loạt vết thương ở trên người những thí sinh vây công!

Thỉnh thoảng lại có thí sinh kêu lên thảm thiết lui về phía sau, che lại vết thương máu chảy đầm đìa trên người, mặt mũi dữ tợn, bị thương rất nặng.

Thí sinh vây xem không ra tay đều thi nhau suýt xoa, nhìn về phía đám Tiểu Thanh với vẻ khiếp sợ!

Thực lực quá mạnh mẽ!

Yêu thú mạnh mẽ như thế, tên Tô Trạch của Nhân tộc đó sao lại khế ước được tận ba nhỉ!?

Hắn có tài đức gì chứ!

Bỗng chốc, những thiên kiêu thiên tài của các tộc này lần đầu tiên cảm nhận được sự chênh lệch ở trong thế giới.

Nhưng rất nhiều thí sinh đều không nhàn rỗi.

Trong cơ thể của ba con yêu thú kia chắc chắn có huyết mạch thần thú, yêu đan trong cơ thể ắt là đồ tốt, ngoài quả trứng đen cổ quái kia thì hai con yêu thú khác đều có bảo vật khắp người!

Nếu như có thể lấy được vài món thì đó cũng là một khoản thu hoạch lớn đó!

Còn thứ ở trên người Tô Trạch, đó là thứ thuộc về mấy thí sinh mạnh nhất, chẳng có tí liên quan gì tới bọn họ hết.

Thế nên có rất nhiều thí sinh đều gia nhập vào trong cuộc vây công!

Mà bên kia, chiến đấu giữa Tô Trạch và mấy người Anthony đã bùng nổ!

Rầm!!!

Huyết quang chói mắt đột nhiên bộc phát, bao phủ lấy Tô Trạch, bóng dáng của Anthony biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại sát cơ ác liệt là tràn ngập.

Solomon thì trực tiếp hơn nhiều, cơ bắp trên cánh tay gồ lên cứ như Cù Long vậy, lực lượng cường hãn kinh khủng tụ lại ở trong đó, ánh sáng xanh đậm sáng lên và bao phủ lấy cánh tay của hắn. Nơi nắm đấm của hắn đi qua thì không gian đều bị chấn động!

Bình Luận (0)
Comment