“Tô Trạch, để mạng lại!”
Diệp Thanh hét lớn một tiếng, khí huyết toàn thân dâng trào, một cột sáng màu máu xông thẳng lên trời, ngay sau đó có một cây cung lớn xuất hiện ở trong tay của hắn.
Sau một khắc, dây cung căng ra tựa như trăng tròn.
Khí huyết tuôn trào và ngưng tụ ra một mũi tên dài ở trên cung lớn!
Vèo!
Ngay sau đó, tiếng xé gió bén nhọn chói tai vang lên!
Một hào quang đỏ như máu xuất hiện ở không trung.
Song, mục tiêu của mũi tên này lại không phải Tô Trạch, mà là Anthony!
Ầm ầm!
Tên dài hóa thành một luồng lưu quang chói mắt, bắn nhanh về phía trước, dọc đường nó đi qua đụng mặt không ít thí sinh, lực lượng của khí huyết chấn động, trực tiếp chấn những thí sinh kia thành thịt nát!
Một mũi tên này, uy lực có thể so với khi Nguyên Anh cường giả ra tay!
Nơi xa.
Anthony đang chuẩn bị ra tay bỗng nhiên cảm giác được có một cảm giác nguy cơ khổng lồ xuất hiện.
Đã thế còn là nguy cơ liên quan tới sống chết nữa!
Lông tơ sau lưng hắn trong nháy mắt dựng đứng cả lên, cứ như bị mãnh thú thử Hồng Hoang theo dõi vậy. Anthony thấy kinh hãi trong lòng, một cơn ớn lạnh dâng lên từ xương cụt, dọc theo xương sống xông thẳng tới Thiên Linh Cái.
Anthony đang sởn tóc gáy không kịp né tránh nữa, chỉ đành xoay mạnh người mình, cong người theo một góc độ quỷ dị.
Ầm!
Huyết quang nổ tung, bao phủ cả Anthony và đám thí sinh ở một bên vào bên trong!
Solomon cau mày, trên người có thanh quang sáng lên, vô cùng đề phòng luồng lực lượng kinh khủng đang tàn sát bừa bãi kia.
Những thiên kiêu khác đều hộc máu, bị trọng thương.
Mà những thiên tài thực lực kém một chút thì nổ tung luôn, hóa thành mưa máu trút xuống!
Lúc này vòng vây đã không còn lớn gì nữa, lại có hơn ngàn thí sinh tụ tập ở nơi này nên đương nhiên là đứng sát sạt nhau rồi.
Vì vậy, phạm vi liên lụy mà một mũi tên này của Diệp Thanh tạo ra rất rộng!
Không biết đã bao nhiêu thí sinh bị thương tổn, vừa hộc máu vừa bị đánh bay ra ngoài.
Gần như tất cả thí sinh đều bị động tĩnh bên này hấp dẫn, lao nhao quay đầu nhìn về phía bên này.
Sau khi bọn họ thấy rõ ràng thì đều trợn tròn mắt, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ và nghi ngờ.
Dáng vẻ của Diệp Thanh bọn họ đương nhiên là thấy rõ.
Nhưng điều làm bọn họ thấy khó hiểu đó là, thí sinh của Nhân tộc mạnh tới vậy từ khi nào thế?
Một tên Tô Trạch mạnh mẽ thì bọn họ còn hiểu được, suy cho cùng thì trong chủng tộc nào cũng sẽ có một tên cực kỳ biến thái.
Nhưng mà thí sinh vừa xuất hiện Nhân tộc kia…
Uy lực của mũi tên ban nãy kia bọn họ cảm nhận được rất rõ ràng.
Chứ càng không cần phải nói, vừa rồi đã có bao nhiêu thí sinh chết, bọn họ cũng nhìn rõ ràng.
Tiếng rên rỉ đầy đau đớn truyền đến, thí sinh bao vây ở vòng gần ngoài cùng không chết mất, chỉ bị trọng thương thôi, nhưng người thiếu cánh tay, cái chân thì lại chẳng phải ít.
Huyết quang dần tiêu tán, để lộ ra mấy bóng dáng chật vật ở bên trong.
Chính là mấy thiên kiêu Anthony, Solomon, cùng với Ôn Nhất Hiền!
Tình trạng của bọn họ không tốt lắm, nhất là Anthony, nửa người rách tung toé, huyết nhục mơ hồ, máu tươi chảy ròng, không còn dáng vẻ lạnh nhạt lúc trước nữa!
Mà lúc này, Anthony bị trọng thương đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thanh, ánh mắt âm tàn hung lệ .
“Diệp Thanh!”
Chỉ liếc mắt một cái, hắn đã nhận ra bóng người đang dần uể oải kia chính là thiên kiêu Nhân tộc Diệp Thanh!
“Ngươi chán sống!”
Anthony gào lên một tiếng tràn đầy ác độc.
Diệp Thanh thở hồng hộc, người hắn đang dần khô quắt lại, trong nháy mắt như đã già đi mười mấy tuổi, dao động sinh mệnh cũng nhỏ đi rất nhiều.
Tiêu hao của mũi tên kia là rất lớn, vận dụng khí huyết toàn thân, đốt cháy khí huyết thì gần như là chiêu liều mạng!
Một mũi tên bắn ra, đối thủ không chết thì người chết sẽ là hắn!
Nhưng nếu không làm thế thì những chiêu thức khác rất khó uy hiếp được Anthony với đám thiên kiêu!
Chỉ có dùng một mũi tên đập nồi dình thuyền như thế thì mới tạo ra được một lỗ hổng trong vòng vây, làm đám chó chết đang vâng công kia khựng lại trong chốc lát!
Trong nháy mắt ngắn ngủi ấy, chính là thời cơ để Tô Trạch phá vòng vây!
Cùng lúc đó.
Ầm!
Tiếng nổ lớn truyền đến từ đằng xa.
Một loạt bóng dáng hiện ra, hào quang trên người sáng chói đánh về phía phi thuyền của bộ tộc Địa Tinh!
Chỉ trong bỗng chốc, ánh sáng lam làm không gian củng cố kia bắt đầu rung động, cũng nhạt đi rất nhiều!
Lam quang lóe lên, không gian bắt đầu chấn động.
Răng rắc răng rắc…
Tiếng vỡ lanh lảnh vang lên.
Dư âm của năng lượng lúc trước vẫn còn, với sự càn quét của nó, trong không gian xuất hiện một loạt vết rách rất nhỏ.
Nhưng mà rất nhanh, những vết rách này lập tức biến mất không thấy tăm hơi, không gian lại khôi phục về bình thường.
Nhưng một màn này cũng đủ để đám thiên kiêu Anthony đổi sắc, quay đầu nhìn về phía phi thuyền của bộ tộc Địa Tinh, nhìn về phía vài bóng người đang tập kích phi thuyền kia!
“Đáng chết! Mau giải quyết Tô Trạch!”
Jimuri hét lớn một tiếng, vẻ mặt nôn nóng.
Đạo tắc không gian không thể sử dụng.
Đây là bảo đảm để bọn họ vây được Tô Trạch!
Nếu không, Tô Trạch có năng lực dịch chuyển tức thời, hăn có thể rời khỏi nơi này bất cứ lúc nào!
Gần như trong khoảnh khắc này, một loạt biến cố xuất hiện, Tô Trạch vốn phải chết chắc… Lại có một đường sinh cơ!
Ít nhất… Ở trong lòng Anthony nghĩ thế vậy.
Nghĩ đến đây, hắn bỗng thấy thương thế của bản thân cũng không quan trọng nữa rồi!
“Các ngươi đi giúp phi thuyền của địa tinh, các ngươi toàn lực tấn công Tô Trạch…”
Nhoáng cái, một loạt mệnh lệnh đã được truyền xuống.
Trợ giúp phi thuyền của bộ tộc Địa Tinh, vây công Tô Trạch, kìm chân ba con linh thú khế ước của Tô Trạch … Một đám thí sinh nhanh chóng hành động dựa theo chỉ thị của Anthony!
Mà Anthony… thì lại nhìn về phía Diệp Thanh!
Bên kia.
Diệp Thanh ho sặc sụa mấy tiếng, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào giữa vòng vây, trong mắt tràn đầy sự khó hiểu và nghi ngờ.
Chuyện gì xảy ra!?
Sao Trạch ca không nhân cơ hội này phá vòng vây!?
Diệp Thanh tin, với chiến lực và bản năng của Tô Trạch thì chắc chắn biết đó là thời cơ phá vòng vây tốt nhất, cũng là cơ hội quan trọng để hắn sống!
Sau khi hắn bắn ra một mũi tên đó thì đã không còn sức để đánh tiếp nữa.