Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 455 - Chương 455: Lẻn Vào Mạch Khoáng Dưới Đất Của Thành Thanh Liễu

Chương 455: Lẻn vào mạch khoáng dưới đất của thành Thanh Liễu Chương 455: Lẻn vào mạch khoáng dưới đất của thành Thanh Liễu

Cho dù vận khí tốt thì nguyên khí của thành Thanh Liễu cũng sẽ bị thương tổn nặng nề!

Nếu như vận khí không tốt, vậy thì thành Thanh Liễu sẽ mất toi hai đời cũng là chuyện có thể!

"Khốn kiếp!"

"Đáng chết!"

Từng tiếng rống to vang lên từ trong thành.

Còn có một vài cường giả Nguyên Anh ở lại canh giữ thấy thế cũng đánh tới, hốc mắt đỏ bừng, trợn mắt như muốn nứt, hận không thể lột da Tô Trạch ngay!

Nhưng điều làm bọn họ càng điên cuồng, tức giận hơn đó là, bóng dáng của Tô Trạch và Tiểu Thanh lại biến mất không thấy, ngay sau đó lại xuất hiện ở một chỗ khác của thành trì!

Thấy cảnh tượng như vậy thì tất cả cường giả ở thành Thanh Liễu đều tức tới muốn điên luôn!

Cái tên đáng đâm ngàn đao kia đang chủ động khuếch tán thiên kiếp!

"Mau ngăn cản hắn!"

Tiếng rống to vang lên.

Song cũng không có tác dụng gì.

Không có cường giả Hóa Thần ở, đạo tắc không gian của Tô Trạch sẽ là năng lực cấp bug.

Trừ phi là bọn họ làm nổ nát không gian, nếu không sẽ chẳng tạo ra bao nhiêu thương tổn với Tô Trạch!

Chỉ chốc lát sau.

Khi bóng dáng của Tô Trạch lại xuất hiện lần nữa thì khắp thành Thanh Liễu đều đã bị kiếp vân bao trùm rồi!

Chỉ có chỗ cây liễu lớn ở giữa thành là coi như thanh tịnh, không có kiếp vân xuất hiện.

Tô Trạch cũng không chủ động đi qua.

Hắn không rõ tình huống của cây liễu lớn lắm, lo lắng đối phương là một cường giả trên Nguyên Anh.

Khi ra tay nếu đánh bản thân bị thương thì không có vấn đề gì mấy.

Nhưng nếu đánh bị thương Tiểu Thanh sắp phải độ kiếp thì thành thử ra vấn đề sẽ lớn rồi.

Người của thành Thanh Liễu cũng phát hiện điểm này, cuống quít chạy tới dưới cây liễu.

Trong đó có một vài kẻ bị thiên kiếp nhằm vào, nhưng vẫn cắm đầu chạy về phía cây liễu.

Người khác đương nhiên không để cho bọn họ tới rồi.

Vốn cũng chỉ một nơi đó tạm coi là an toàn, nếu để những tên đang độ kiếp kia tới đây thì tất cả mọi người đều sẽ chết chung với nhau!

Vì vậy, hỗn loạn và nội đấu bắt đầu!

Cuối cùng hai gã Nguyên Anh vội vàng chạy tới xung quanh, phất tay ném mấy tên Trúc Cơ gây chuyện bay ra ngoài, thì mới tránh được một cuộc đổ máu.

Nhưng bây giờ bọn họ còn tự lo không xong, không có nhiều thời gian nên chỉ làm được tới thế này thôi.

Còn muốn trừng phạt những tên kia…

Thì phải đợi khi mình và bọn họ sống qua thiên kiếp đã rồi lại nói sau.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của bọn họ đều trở nên âm tàn hơn, nhìn về phía hai bóng dáng ở nơi xa.

Nếu là mình có thể vượt qua thiên kiếp bình an thì chắc chắn sẽ băm vằm hai tên này ra!

Ngay lúc các cường giả của thành Thanh Liễu rơi vào hỗn loạn và hoảng sợ.

Nơi xa.

Đám người Diệp Thanh thấy kiếp vân bỗng nhiên xuất hiện kia thì trong lòng căng thẳng.

Chỉ chốc lát sau.

Tầng lớp ánh sáng nhạt chợt lóe rồi biến mất, bao phủ tất cả mọi người vào bên trong.

"Nghe đây, giống với lần trước, đợi thiên kiếp vừa bắt đầu thì một phần đi quấy rối để phòng ngừa có kẻ không muốn sống tập kích chúng ta!

Một phần theo ta và Trạch ca tới mạch khoáng dưới đất, tìm căn nguyên của đạo và tung tích của Hà Tuyết Nhi!

Đã nghe rõ chưa!?"

Diệp Thanh tỏ ra nghiêm túc nói.

Phía sau hắn, hơn mười thí sinh của Nhân tộc trịnh trọng gật đầu, hết sức chăm chú, đang đợi thiên kiếp chính thức bắt đầu!

Cùng lúc đó.

Ngoài thành Thanh Liễu.

Rất nhiều Nguyên Anh đã ngưng vây công Tô Trạch, lao nhao bay về nơi xa, chuẩn bị toàn lực ứng đối thiên kiếp!

Lần này, Tô Trạch không có ý đi quấy rối bọn họ.

Mục tiêu của hắn cũng không phải những Nguyên Anh kia nên đương nhiên hắn biết rõ nặng nhẹ.

Bên cạnh đã có sấm sét đánh xuống, mục tiêu đúng là Tiểu Thanh.

Hiển nhiên, thiên kiếp của Tiểu Thanh sắp bắt đầu rồi!

Tô Trạch vỗ đầu của Tiểu Thanh, nhẹ giọng cười nói: "Cứ yên tâm độ kiếp đi, chờ bọn ta xong chuyện thì cùng đi."

Nói rồi, hắn gọi Tiểu Hỏa và Hắc Đản tới, dặn dò bọn họ với vẻ trịnh trọng: "Đợi sau khi thiên kiếp bắt đầu thì các ngươi ở bên ngoài coi chừng.

Nếu có kẻ phát rồ muốn công kích Tiểu Thanh thì các ngươi phải chặn những tên kia lại!"

Tiểu Hỏa và Hắc Đản gật đầu, rất nghe lời.

Trên người chúng nó đều có phù triện Khi Thiên, không lo lắng bị thiên kiếp nhắm tới.

Mà Hắc Đản là Nguyên Anh, mặc dù thủ đoạn không nhiều lắm nhưng thực lực thì vẫn còn đó.

Thực lực của Tiểu Hỏa cũng đủ để ứng phó Nguyên Anh, không cần lo lắng quá.

Dặn dò một phen xong, Tô Trạch gật đầu, thân hình nhoáng cái đã biến mất không thấy tăm hơi.

Ầm!

Cùng lúc đó!

Hàng loạt sấm sét thô to từ trong kiếp vân đánh xuống, đánh mạnh về phía hàng loạt người tu luyện ở phía dưới!

Khí tức mang tính hủy diệt đang lan tràn, ánh điện lóe lên, một vùng đại dương được tạo thành từ sấm sét xuất hiện.

Tô Trạch đã rút lui khỏi nơi này từ sớm, xuất hiện ở bên cạnh đám người Diệp Thanh.

"Bắt đầu đi!"

Mọi người gật đầu, ngay sau đó bắt đầu hành động theo kế hoạch.

Đám thí sinh chịu trách nhiệm giám thị rất nhiều cao thủ độ thiên kiếp phân tán ra, vài người tạo thành một đội một, đều cầm lấy một trận đồ Khi Thiên nhỏ của mình để đảm bảo an toàn.

Đám người Diệp Thanh thì đi theo phía sau Tô Trạch.

Chỉ trong nháy mắt.

Rắc một tiếng!

Khe không gian lại xuất hiện.

"Đi!"

Tô Trạch nói một câu xong thì chui vào trong khe không gian đầu tiên.

Đám người Diệp Thanh cũng không do dự, lúc này cũng đi vào theo.

Chỉ chốc lát sau.

Ở nơi nào đó trong thành Thanh Liễu.

Hàng loạt bóng dáng đi ra từ trong khe không gian.

Chính là đám người Tô Trạch.

"Bắt đầu đào thôi.” Nói rồi, Tô Trạch lấy một thanh trường đao linh khí ra ném thẳng cho Diệp Thanh, ý bảo hắn có thể đào rồi.

Diệp Thanh gật đầu, hai cánh tay quơ quơ, phát huy tối đa thân phận cu li của mình, phát huy thuộc tính lực lớn trời sinh của mình tới cực hạn.

Thoáng cái, một lối đi xuất hiện.

Không thể không nói, Diệp Thanh có thiên phú vô cùng ở phương diện đào động này.

Chỉ chốc lát sau, mọi người tiến sâu vào dưới lòng đất.

Cùng với động tác vung trường đao nhẹ nhàng của Diệp Thanh, hòn đá phía trước rơi xuống theo.

Nhưng không phải rơi vào bên trong, mà rơi ra bên ngoài.

Một luồng ánh sáng dịu nhẹ xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Đường hầm trong mỏ xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment