Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 467 - Chương 467: Thăng Cấp Nguyên Anh! Đột Phá Chính Là Mạnh Nhất

Chương 467: Thăng cấp Nguyên Anh! Đột phá chính là mạnh nhất Chương 467: Thăng cấp Nguyên Anh! Đột phá chính là mạnh nhất

Lúc trước khi Tiểu Thanh, Hắc Đản, Tiểu Hỏa độ kiếp, bởi vì trong cơ thể có huyết mạch thần thú, thực lực mạnh mẽ, nên kích thước của thiên kiếp khi độ kiếp đã rất lớn rồi, phạm vi vào khoảng hơn hai dặm!

Mà hiện giờ thiên kiếp Nguyên Anh của Tô Trạch thì lại tận mười bảy, mười tám dặm!

Ước chừng lớn gấp thiên kiếp của đám Tiểu Thanh mấy lần lận!

Trong kiếp vân dày đặc, tia sét càng kinh khủng hơn, tóe ra ánh điện hừng hực, mỗi một tia đều đủ đánh chết một gã Kim Đan.

Lực lượng mang tính hủy diệt tụ tập trong kiếp vân, vô số tia sét xuyên qua trong kiếp vân, phát ra tiếng sấm đùng đoàng, nhưng mãi vẫn không bắt đầu, cứ luôn tích góp lực lượng từng tí một.

Hiển nhiên, đợi lát nữa khi thiên kiếp bắt đầu thì chắc chắn sẽ là một cảnh tượng kinh khủng.

Liễu vương thấy kinh hãi trong lòng, nhìn hàng loạt tia chớp ở trên không trung kia, trong lòng bỗng sinh ra chút kiêng kỵ.

Cho dù là kiếm linh, lúc này sắc mặt cũng có hơi ngưng trọng.

Nàng đương nhiên đã từng thấy thiên kiếp Nguyên Anh.

Nhưng hiện giờ thiên kiếp của Tô Trạch rõ ràng là quá... Lớn!

Bình thường, thiên kiếp cỡ hai, ba dặm này của đám Tiểu Thanh đã được coi là rất lớn rồi.

Nhưng bây giờ thì sao?

Thiên kiếp của Tô Trạch còn lớn hơn thiên kiếp của Tiểu Thanh gần mười lần!

Chuyện này quả thực là quá khác người, thậm chí kiếm linh còn cảm thấy thiên kiếp này không phải là thiên kiếp của Kim Đan đột phá lên Nguyên Anh nữa!

Ầm!

Mà vào lúc này, một tiếng nổ rền vang vang lên.

Thiên kiếp bắt đầu!

Một hào quang chói mắt xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch, dao động vui mừng truyền ra từ trong đó, rất là hưng phấn.

Là lôi linh, coi tia sét là thức ăn, hiện giờ nhìn thấy thiên kiếp thì đương nhiên là phải sung sướng rồi.

Tô Trạch ngẩng đầu nhìn bầu trời, cảm nhận được kia những khí cơ kinh khủng đang nhắm vào mình, đoán được lát nữa thiên kiếp sẽ không bình thường.

Bản thân phá vỡ cực hạn, kích hoạt một ngàn hạt giống Long Tượng, cũng đã ngưng tụ ra Kim Cơ Ngọc Cốt trạng thái ban đầu mà chỉ cường giả Nguyên Anh như Liễu vương mới có, thực lực có thể sánh với Nguyên Anh hậu kỳ, cũng có thể đánh với Nguyên Anh đỉnh phong.

Nên lần này độ thiên kiếp, kích thước của thiên kiếp có hơi lớn thì cũng là hiện tượng bình thường.

Trong lòng Tô Trạch không thấy sợ hãi gì, đã thế còn hưng phấn hệt lôi linh.

Chỉ trong nháy mắt.

Một kim quang sáng chói đột nhiên xuất hiện, từ mặt đất xông thẳng lên trời!

Tô Trạch không chọn yên lặng đợi chờ thiên kiếp ngưng tụ thành hình, mà là xung phong liều chết lao thẳng tới, người hắn chui vào trong kiếp vân dày đặc!

Liễu vương là cường giả Nguyên Anh đỉnh phong, tự nhận là đã thấy đủ mọi trường hợp.

Nhưng hiện giờ nhìn thấy Tô Trạch chủ động xông vào trong thiên kiếp thì trong lòng vẫn không nhịn được bật thốt lên.

Nhìn bóng dáng qua lại không ngừng ở trong biển sét kia, nó bỗng cảm thán một tiếng.

Quá mạnh!

Cùng lúc đó.

Ầm!!!

Hàng loạt tiếng sấm rền vang lên, hư không chấn động, không gian bể tan tành.

Tia sét thô to đánh về phía Tô Trạch đang bay, đánh thẳng lên người của hắn, hào quang chói mắt bộc phát bao phủ bóng dáng của Tô Trạch!

Nhưng mà lập tức, Tô Trạch đụng nát tia sét kia, bóng người chớp lóe, xông lên tựa như mũi tên sắc bén rời cung, tung hoành ở trong hải dương được tạo thành từ tia sét.

Ầm!

Từng tia sét thô như thùng nước lóe lên, trong mỗi một tia đều có chứa một nguồn năng lượng khổng lồ đến cực điểm.

Lúc tia sét lóe lên thì không gian bể tan tành giống như đồ sứ dễ vỡ vậy, sau đó lại nhanh chóng khép lại, rồi lại bể tan tành… Cứ vòng đi vòng lại như thế, không có lúc nào là dừng lại.

Trên người Tô Trạch tản ra kim quang nhàn nhạt, cứ đắm chìm trong biển sét, hào quang trên người lóe lên.

Mặc dù vẫn bị tia sét đánh trúng, nhưng trên người của hắn lại chẳng có chút thương tích gì!

Thời gian dần trôi, tiếng sấm càng lúc càng lớn hơn, ánh điện chói mắt chiếu cả vùng trời đất sáng như ban ngày.

Tiếng nổ vang điếc tai nhức óc, thời gian trôi qua dần thì tiếng sấm đó cũng càng ngày càng nghiêm trọng, trong kiếp vân cũng bắt đầu xuất hiện một loạt tia chớp màu vàng.

Hiển nhiên uy lực của những tia sét lớn hơn nhiều, đánh lên người Tô Trạch cũng làm người của hắn run lên, trên da xuất hiện những vết đỏ sậm.

Cũng chính vào lúc này.

Tô Trạch hét lớn một tiếng, biển lớn mênh mông trong đan điền gầm thét ầm ầm, linh lực màu vàng như một con sông lớn ồ ạt đổ dồn vào trong kinh mạch.

Trong đôi mắt của hắn cũng ánh lên màu vàng thuần túy, ngay sau đó tròng mắt biến thành mắt hoàng kim, tản ra kim quang nhàn nhạt, trông vẻ uy nghiêm khó hiểu.

Bên ngoài cơ thể, kim quang tăng vọt, ở khuếch tán ở trong biển sét!

Không chỉ thế, một vùng đại dương màu vàng xuất hiện ở phía sau hắn, kim quang chiếu rọi trong biển sét, thoáng cái đã lấn át những ánh điện kia!

Một cảnh tượng kinh người xuất hiện ngay sau đó, nhưng mà trong số người xem có mặt ở hiện trường thì gần như ai cũng đã thấy cảnh tượng như vậy rồi.

Vì vậy cũng không thấy kinh ngạc lắm.

Chỉ có Liễu vương ngơ ngác nhìn con cự tượng bỗng nhiên ngưng tụ thành hình kia, trong lòng chợt dâng lên cảm giác sợ hãi!

Không phải bởi vì thực lực, mà là áp chế tới từ chính trong huyết mạch!

Đây mới là nguyên nhân lớn nhất làm Liễu vương thấy chấn động và sợ hãi trong lòng!

Một kẻ là hậu duệ Tiên căn Viễn cổ như nó, theo lý thì trên thế gian này sẽ không có sinh vật nào có huyết mạch còn cao hơn nó nữa!

Nhưng mà hiện giờ, khi nó đối mặt với ảo ảnh này thì lại sinh lòng sợ hãi!

Đây là một chuyện không thể tin nổi, nhưng hiện giờ lại xảy ra thật!

"Rống!"

Tiếng kêu xa xăm không còn là hư ảo nữa, tiếng kêu ấy như quanh quẩn bên tai.

Khí tức của năm tháng tràn ngập trong đó, cứ như thể nó đã xuyên qua năm tháng muôn đời rồi mới xuất hiện ở nơi này vậy.

Phía sau Tô Trạch, con cự tượng kia cũng dần trở nên chân thật, trong đôi mắt trông như mặt trời đó như có hàng loạt sắc thái xuất hiện!

Nó dạo bước trong biển sét, giẫm nát một loạt tia chớp, người nó không có bất kỳ cản trở nào, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tựa như thần ma.

Bình Luận (0)
Comment