Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 510 - Chương 510: Tiên Lực!? Khí Linh Của Thăng Tiên Đài Khiếp Sợ

Chương 510: Tiên lực!? Khí linh của Thăng Tiên đài khiếp sợ Chương 510: Tiên lực!? Khí linh của Thăng Tiên đài khiếp sợ

"Cũng phải ha…"

Tiếng nghị luận vang lên liên tiếp.

Giờ này khắc này.

Trong chủng tộc của rất nhiều thiên kiêu, vô số cường giả đều rất là chú ý.

Sau khi tới tầng hai mươi tám thì không cần vượt cửa ải mà Thiên cung đã đặt sẵn như những tầng dưới nữa, mà là sẽ đối chiến với những thí sinh khác, người thắng trận mới được leo lên tiếp!

Còn đối chiến với ai, có điều kiện hạn chế gì thì không thấy nhắc tới.

Nhưng bây giờ hầu hết tất cả thí sinh đều ngầm thừa nhận là tìm ai làm đối thủ cũng được, không hề có vấn đề phân phối!

Hồn Vô Nhai đứng ở trên tầng hai mươi tám, yên lặng đợi.

Trong bỗng chốc, có hai thí sinh sắp lên tới tầng hai mươi tám đều thấy hơi do dự.

Nếu như lên thẳng đó thì rất có thể sẽ bị chọn làm đối thủ của Hồn Vô Nhai!

Kia nhưng chỉ là vô cùng hỏng bét cục diện!

Đối với bọn họ, chiến bất chiến thắng người nào đều là thứ yếu vấn đề, quan trọng nhất là trận chung kết xếp hạng sau cùng!

Nhưng ngay sau đó, thí sinh lên tầng hai mươi tám luôn.

Là Doãn Chính Đức.

Hắn nhìn chằm chằm vào Hồn Vô Nhai ở đối diện, nhưng rất nhanh lại lia mắt qua chỗ khác, hiển nhiên là không có ý định đánh với đối phương.

Mà quyết định của Hồn Vô Nhai cũng vượt qua dự đoán của mọi người, hắn cũng không ra tay, cũng lẳng lặng cùng đợi với những thí sinh phía dưới.

Hai vị thiên kiêu thực lực tuyệt đỉnh, lúc này lại đưa ra quyết định giống nhau.

Thoáng cái, rất nhiều thí sinh đều hiểu tính toán của bọn họ.

Có thể kiên trì lên tới được tầng hai mươi tám thì hầu như đều là các thiên tài mạnh mẽ nhất của các tộc, thực lực đều không kém nhau mấy.

Cho dù là những thí sinh như Hồn Vô Nhai thì khi đối mặt với những thí sinh này cũng phải cẩn thận một chút.

Bây giờ mới chỉ là tầng hai mươi tám thôi, phía trên còn năm tầng nữa.

Nếu bị thương ở nơi này thì có khả năng sẽ bị những thí sinh khác nhìn chằm chằm vào.

Đến khi đó, cái được không bù nổi cái mất!

Vì vậy, lúc này bọn họ lựa chọn một phương pháp đáng tin hơn.

Đó chính là yên lặng chờ thêm một khoảng thời gian ngắn nữa, đợi tới khi số lượng thí sinh ở tầng hai mươi tám nhiều một chút, đến lúc đó tìm một thí sinh thực lực kém hơn đối chiến thì sẽ tránh được ngoài ý muốn!

Sau khi ngộ ra được suy tính của bọn họ thì các thí sinh cũng đều yên lòng, đều nhảy lên tầng hai mươi tám, sau đó cũng yên lặng chờ đợi.

Không lâu lắm, trên tầng hai mươi tám đã có hơn trăm thí sinh, hơn nữa số lượng vẫn còn đang không ngừng gia tăng.

Những thí sinh vốn bị thụt lùi ở phía sau cũng lên tới nơi.

Sau khi lên tới tầng trên, thấy các thí sinh đều trầm mặc điều tức, thì lập tức hiểu ngay ra là có chuyện gì, sau đó cũng bắt đầu điều chỉnh trạng thái của mình.

Những thí sinh tụt lùi ở phía sau như bọn họ, xét từ một góc độ nào đó thì đúng là thực lực có hơi yếu.

Thế nên rất dễ trở thành mục tiêu của rất nhiều thí sinh mạnh hơn!

Suy cho cùng thì ai cũng muốn nắn quả hồng mềm mà.

Cùng lúc đó.

Tầng hai mươi lăm, Tô Trạch cùng Tiểu Thanh lặng lẽ đánh ta đối thủ quang ảnh ở đối diện.

Lúc này hắn đã cảm nhận được sự nhằm vào của thứ giấu ở sau màn đó một cách rõ ràng!

Nhưng cũng không phải quá khác người.

Thực lực của đối thủ ở mỗi một tầng đều sẽ mạnh hơn những thí sinh khác không ít, nhưng cũng không mạnh vượt quá mức, không đến nỗi làm bị Tô Trạch tiêu hao nhiều quá!

Trình độ của mọi mắt đều đang được nâng cao từ từ, không giống khiêu khích mà giống dò xét hơn!

Tô Trạch thở ra một hơi, kêu Tiểu Thanh trở về cổ tay của mình, sau đó dùng linh lực bao trùm lên người Tiểu Thanh, giúp nàng triệt tiêu một phần áp lực rất lớn, rồi sau đó mới quay đầu lại nhìn xung quanh.

Số thí sinh ở trong tầng đã không còn mấy.

Thời gian mới trôi qua có gần một ngày thôi mà đã có mấy ngàn thí sinh bị loại bỏ rồi.

Bây giờ số thí sinh còn đang tiếp tục đấu bán kết cũng chỉ còn hơn ba ngàn người thôi.

Trong đó phần lớn đều đang bồi hồi ở tầng tầm thấp và giữa.

Không ít thí sinh đều đã đến cực hạn, sắp bị đào thải tới nơi rồi.

Tô Trạch lắc đầu, tập trung lực chú ý của mình, hơi tăng nhanh tốc độ.

Áp lực truyền đến từ xung quanh đã mạnh đến một trình độ vô cùng kinh khủng.

Thiên kiêu bình thường đi tới nơi này thì tốc độ leo đã vô cùng chậm rồi, thường cần dừng lại nghỉ ngơi trong chốc lát, khôi phục linh lực trong cơ thể.

Tô Trạch tận mắt nhìn thấy có rất nhiều thiên kiêu bị áp lực đè ép tới cả người chảy máu, rơi từ trên Thăng Tiên đài xuống.

Đến nơi này, chỉ cần bị thương thì vết thương sẽ nghiêm trọng hơn ở những tầng dưới nhiều.

Thậm chí xương cốt trong cơ thể của một số thí sinh đều đã gãy, trông khá là thê thảm.

Nhưng đối với Tô Trạch, vấn đề đó cũng không lớn.

Thậm chí có thể nói, trên thực tế ảnh hưởng mà áp lực tạo ra trên người hắn là cực kỳ bé nhỏ, hoặc nói thẳn luôn là không có ảnh hưởng cũng được!

Cơ thể cường hãn đến cực hạn lúc này đã phát huy được tác dụng chân chính của nó.

Tô Trạch vẫn tiến về phía trước với tốc độ như cũ, leo lên đầy vững vàng, hắn leo ở trên nham bích với tốc độ có nhanh hơn trước một chút!

Hắn thậm chí còn có thừa tinh lực phân một chút linh lực để bảo vệ Tiểu Thanh, để tránh nàng phải chịu quá nhiều áp lực!

Trong đan điền, đại dương màu vàng mênh mông đang gầm thét, vô số linh lực tinh thuần tuôn vào trong kinh mạch, ngăn lại hết áp lực từ ngoại giới!

"Kim quang này!"

Có tiếng kinh hô vang lên.

Ông già khí linh vốn còn đang tỏ ra bình tĩnh lúc này lại sắc mặt chợt đổi, mở to hai mắt nhìn về phía quang mang màu vàng trên người Tô Trạch, trợn mắt tròn xoe, con ngươi co rụt lại, trong lòng chấn động không thôi.

Nếu để cho cường giả của Thiên cung nhìn thấy dáng vẻ này của ông già khí linh thì chắc là khiếp sợ tới tột độ.

Dù sao với lai lịch của Thăng Tiên đài, thì chuyện có thể làm hắn để lộ ra biểu cảm thế này trong thế gian là rất ít!

Cho dù là Độ Kiếp cảnh đại năng của Thiên cung tới, thì khi đối mặt với khí linh cũng phải ngoan ngoãn gọi một tiếng tiền bối.

Từ đó đủ để thấy căn cơ và địa vị cao thượng của khí linh.

Nhưng bây giờ, hắn không tài nào duy trì bình tĩnh được nữa rồi.

Mà nguyên nhân của tất cả đều bắt nguồn từ kim quang lóe lên trong mắt Tô Trạch, còn có kim quang bao bọc lấy người của Tiểu Thanh kia!

Ông già khí linh không nhìn ra được công pháp mà Tô Trạch tu là công pháp gì.

Nhưng mà khí tức quanh quẩn trong kim quang kia… lại là khí tức mà hắn quen thuộc!

Bình Luận (0)
Comment