Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 514 - Chương 514: Tầng Thứ Ba Mươi Hai! Đối Chiến Solomon

Chương 514: Tầng thứ ba mươi hai! Đối chiến Solomon Chương 514: Tầng thứ ba mươi hai! Đối chiến Solomon

Hơn nữa Tô Trạch tuổi còn nhỏ, chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, e là còn chưa được tiếp xúc với hạch tâm trong tông môn của bọn họ đâu ha?

Trong bỗng chốc, đủ loại ý nghĩ trong đầu hiện lên ở trong đầu vị Độ Kiếp đại năng Nguyên Thủy cung chủ này.

Trong lúc tứ đại Cung chủ Thiên cung đang cãi vã không ngừng nghỉ.

Trong Linh Hư động thiên.

Trên Thăng Tiên đài.

Lúc này số lượng thí sinh còn ở lại trên Thăng Tiên đài không tới hai ngàn!

Hơn bốn phần năm thí sinh đã bị loại bỏ.

Thí sinh càng bị loại bỏ muộn thì vết thương trên người càng nghiêm trọng.

Những thí sinh này đều là ở tầng cao của Thăng Tiên đài, áp lực ở nơi này rất lớn, chỉ cần có hơi không cẩn thận thôi là sẽ bị thương nặng ngay.

Sau khi tới tầng hai mươi tám thì trong số những thí sinh bị loại bỏ đó, nếu như ai không may mắn thì sẽ chết ngay lập tức.

Đến độ cao này, mỗi một thí sinh đều là cường giả trong trận chung kết này, chết một người đều là tổn thất lớn với chủng tộc của bọn họ!

Thí sinh ở đây không những phải suy nghĩ tới chuyện tranh tài.

Mà chuyện bọn họ nghĩ tới nhiều hơn là chuyện có liên quan tới chủng tộc.

Đánh chết đối thủ thì hậu quả có lẽ sẽ không tốt lắm, đương nhiên sẽ dẫn tới chuyện chủng tộc của mình kết thù với chủng tộc của đối phương.

Ấy nhưng mà, rất nhiều lúc, mặc dù bọn họ biết điều đó nhưng vẫn không tài nào nương tay được.

Bởi vì chỉ cần nương tay thì người chết sẽ là bản thân.

Và thế là chỉ đành ra tay toàn lực trong sự bất đắc dĩ, thắng bại sống chết tất cả đều không quan tâm, chỉ toàn lực ứng phó thôi!

Tô Trạch thì lại không có áp lực lớn như thế.

Sau tầng hai mươi tám thì áp lực phải đối mặt đương nhiên sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Nhưng vẫn không là gì với hắn cả, chỉ là linh lực tiêu hao nhiều hơn chút thôi.

Có đại dương màu vàng mênh mông trong đan điền, hắn không cần lo lắng về vấn đề linh lực của bản thân có tiêu hao quá nhiều hay không.

Trong quá trình leo, trọng điểm chú ý của hắn vẫn là ý cảnh đạo tắc càng lúc càng rõ ràng kia!

Đi đôi với việc hắn càng ngày càng đến gần tầng ba mươi ba thì cảm nhận của hắn về loại ý cảnh huyền diệu này cũng càng rõ ràng hơn.

Hắn loáng thoáng cảm giác mình sắp bắt được hạch tâm trong đó, nhưng hình như luôn bị thiếu đôi chút, chỉ còn kém đúng một lớp giấy cửa sổ nữa thôi.

Nhưng chính chướng ngại cuối cùng này vẫn luôn làm Tô Trạch không tìm được đầu mối, chỉ đành dồn nhiều tinh thần vào trong đó hơn.

Rất nhanh, đã tới tầng hai mươi chín.

Giống với trước đó, rất nhiều thí sinh leo tới tầng hai mươi chín đều yên lặng chờ đợi hồi lâu.

Cho đến số thí sinh ở trên tầng hai mươi chín đã đạt tới một con số nhất định thì chiến đấu mới bắt đầu!

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ không ngừng vang lên.

Chỉ chốc lát sau, chiến đấu kết thúc.

Trên người của không ít thí sinh đều chảy máu, bị thương.

Vì bảo đảm đợi lát nữa trong lúc leo không bị đào thải, bọn họ chỉ đành tạm thời ở lại, khôi phục một chút ở tầng hai mươi chín.

Tô Trạch vẫn đánh bại đối thủ một cách dễ dàng, rồi đi về phía nham bích.

Bây giờ đã ở trên độ caochujc ngàn mét rồi.

Ngoài áp lực tới từ chính Thăng Tiên đài, sự trùng kích của dòng thác linh khí, sự oanh tạc của bão năng lượng, thì bọn họ còn phải hứng chịu đủ loại gió mạnh ở trên bầu trời.

Có thể nói, càng là tới gần tầng ba mươi ba thì độ khó sẽ không ngừng gia tăng!

Tô Trạch liếc mắt một cái, phát hiện số lượng thí sinh ở tầng này lại ít đi rất nhiều.

Các thí sinh có trạng thái bình thường thì đều bắt đầu hành động, bắt đầu leo lên nham bích ở trước mặt, leo lên tầng thứ ba mươi!

Cho tới bây giờ, nhìn dáng vẻ gấp gáp của những thí sinh đó thì Tô Trạch cũng đã hoàn toàn xác nhận được rằng.

Bọn họ chẳng hề lĩnh ngộ được ý cảnh này, trong mắt bọn họ chỉ chứa mỗi việc nhanh chóng leo lên tầng cao hơn thôi, hoàn toàn không quan tâm tới cảm giác huyền diệu đâu đâu cũng có kia.

Tô Trạch thở dài, không quan tâm tới chuyện những thí sinh kia làm thế nào nữa, bắt đầu leo lên với vẻ kiên định.

Tình hình ở tầng thứ ba mươi và tầng hai mươi chín không khác nhau là mấy, số lượng thí sinh lại giảm bớt.

Sau đó là tầng thứ ba mươi mốt, tầng thứ ba mươi hai!

Khi Tô Trạch xuất hiện ở tầng thứ ba mươi hai.

Hàng loạt đôi mắt đều nhìn về phía hắn, sau khi liếc kỹ hắn thì lại nhìn qua chỗ khác.

Cùng lúc đó.

Liên minh Nhân tộc.

Kinh đô.

Tiếng reo hò chứa đầy sự hưng phấn vui mừng vang lên.

"Tầng thứ ba mươi hai!"

"Tô Trạch và Diệp Thanh đều tới được tầng thứ ba mươi hai rồi!"

"Tốt! Tốt! Tốt! Mau xem tầng thứ ba mươi hai còn có bao nhiêu thí sinh!"

"Không tới bảy mươi người! Ôi trời, thật ra thì ta thấy con số này nhiều quá! Đại hội Vạn tộc lần này đúng là ghê thiệt! Lại có nhiều thí sinh tới được tầng thứ ba mươi hai như vậy!"

"Hầu hết đều là thiên kiêu mạnh mẽ nhất, cái bảng xếp hạng kia của Thiên Cơ các cũng chuẩn đấy, bây giờ phía những thí sinh có mặt ở đây hầu hết đều ở top 100 trong bảng xếp hạng đó!"

"Ngoài mấy thành phần cá biệt, ha ha ha ha, Nhân tộc Diệp Thanh của chúng ta nằm trong số cá biệt đó!"

" Lần này Diệp Thanh biểu hiện tốt, biểu hiện của Tô Trạch chúng ta cũng coi như là có dự liệu rồi, nhưng sự tiến bộ của Diệp Thanh quả thực là quá rõ ràng!"

" Quả nhiên lần này Nhân tộc chúng ta kiếm hời lớn rồi! Những thiên kiêu khác đều ở tầng thứ ba mươi mốt, ta đoán chừng đến lúc đó vẫn lên được tới tầng thứ ba mươi hai, mỗi tội không biết có lên được tầng ba mươi ba không!"

"Chắc là không được đâu, độ khó của tầng cuối cùng lớn hơn những tầng trước rất là nhiều, dễ gì mà lên được!"

"Chớ nói chuyện, chiến đấu sắp bắt đầu rồi!"

Thoáng cái, mọi cường giả Nhân tộc đều không nói thêm gì nữa, quay đầu nhìn về hình chiếu trước mặt.

"Đối thủ của Tô Trạch là… Solomon của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân!!!"

Tiếng kinh hô vang lên.

Chỉ một thoáng, tất cả cường giả đều nín thở tập trung tinh thần, nhìn chăm chăm vào hình chiếu ở trước mặt mà chẳng hề nháy mắt lấy một cái, trong mắt toát ra sự căng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment