Cũng vào đúng lúc này.
Có âm thanh truyền đến từ trong cung điện ở trên bầu trời đàng xa.
"Vẫn còn bốn tiếng cuối cùng, thời gian tới là trận chung kết sẽ kết thúc!"
Là giọng của Lý Trường Sinh, hắn phát ra âm thanh nhắc nhở các thí sinh.
Thoáng cái, sắc mặt của những thí sinh còn chưa lên tới tầng ba mươi hai chợt đổi.
Dựa theo tốc độ bây giờ, bản thân còn chưa lên được tới tầng cao nhất thì trận chung kết này đã kết thúc rồi!
Chỉ một thoáng, không ít thí sinh đã tới gần tầng thứ ba mươi hai đều cắn răng bắt đầu dồn lực, không tiết kiệm thể lực và linh lực của mình nữa.
Mà thí sinh ở tầng thấp hơn thì mặt mày xám xịt.
Bây giờ bọn họ có tăng tốc độ nhanh tới đâu thì cũng không lên tầng cao nhất kịp được.
Hơn nữa trên căn bản thì bọn họ cũng đã đạt tới cực hạn rồi, có thể lên tới được tầng thứ ba mươi hai hay không thì vẫn còn chưa biết, chứ càng đừng nói tới tầng cao nhất tầng thứ ba mươi ba!
Cùng lúc đó.
Tầng thứ ba mươi hai.
Sắc mặt của các thí sinh thay đổi.
Ngay sau đó, không ít thí sinh bắt đầu hành độngluôn, leo lên tầng ba mươi ba tầng.
Đám thí sinh Hồn Vô Nhai, Phượng Thái Vi, Doãn Chính Đức cũng đều thế, đều bắt đầu leo.
Tô Trạch không lãng phí thời gian, theo sát.
Bây giờ thời gian cấp bách, hắn cũng không thể ung dung lĩnh ngộ ý cảnh trong Thăng Tiên đài nữa rồi, hắn theo sát những thí sinh ở phía trên, trong lòng tính toán thời gian, tranh thủ thêm chút thời gian để lĩnh ngộ.
…
Trong Thăng Tiên đài.
Ông già khí linh nhìn kia một đám thí sinh đang leo kia, ánh mắt lóe lên nhìn lướt qua đám thí sinh Hồn Vô Nhai.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua là hắn đã phát hiện ra vấn đề.
Theo lý thì leo tầng ba mươi ba là cực kỳ khó khăn.
Nhưng tốc độ của đám thí sinh Hồn Vô Nhai lại rất nhanh, trong lúc hành động như có quy luật ngầm nào đó, luôn có thể tránh né được nơi năng lượng tàn sát bừa bãi nghiêm trọng nhất!
Nhờ điều này mà bọn họ leo dễ hơn rất nhiều, tiết kiệm được rất nhiều linh lực!
" Thằng nhãi Hạo Vũ kia đã nói với bọn họ rồi!?"
Ông già khí linh lắc đầu, lẩm bẩm: "Nếu không trải qua sự tẩy lễ của ba mươi ba tầng trước, dù ta có lấy Thiên Ngoại Thiên ra thì bọn họ cũng chẳng lĩnh ngộ được!
Thằng nhãi này… Đúng là hồ đồ mà!"
Độ Kiếp cảnh đại năng, Cung chủ của Hạo Vũ Thiên cung ở trong miệng của ông già khí linh lại biến thành một thằng nhãi.
"Chỉ có thằng nhãi này…"
Ánh mắt của ông già khí linh nhìn về phía Tô Trạch, trong ánh mắt toát lên sự tò mò không thôi: “Có khả năng lên tới Thiên Ngoại Thiên, lĩnh ngộ được chân ý trong đó thật!"
Trong lúc hắn nói chuyện.
Ngoại giới.
Trên Thăng Tiên đài.
Tốc độ của đám thí sinh Hồn Vô Nhai tăng nhanh, vọt thẳng về tầng cao nhất.
Tô Trạch nhìn bóng hình của bọn họ, trong ánh mắt toát lên sự nghi ngờ.
Nhất là sau khi hắn thấy bóng dáng của Anthony thì nghi ngờ trong mắt càng nhiều hơn!
Trình độ của Anthony hắn biết.
Áp lực hiện giờ hắn cũng rõ ràng.
Theo lý thì, với trình độ của Anthony thì hắn không nên nhẹ nhàng như vậy mới đúng!
Đột nhiên.
Ánh mắt Tô Trạch trở nên nghiêm túc, khẽ hí mắt, giữ vững tinh thần quan sát tuyến đường mà đợi mấy thí sinh Anthony đi, lập tức phát hiện ra vấn đề.
"Tuyến đường mà bọn họ leo… Hình như dễ dàng hơn không ít!
Năng lượng tàn sát bừa bãi trên mỗi một tuyến đường đều là nhẹ nhất đấy!"
Tô Trạch nhướn mày, muốn tìm ra quy luật trong đó.
Nhưng thời gian đã không còn kịp rồi!
Nhìn các thí sinh ở phía trên từ từ biến mất, Tô Trạch lắc đầu, kim mang thuần túy đến cực điểm trong con ngươi đột nhiên sáng lên!
Chỉ trong nháy mắt, tứ chi của Tô Trạch phát lực, người hắn bắt đầu lóe lên trên nham bích!
Lúc trước hắn vẫn leo từng bước từng bước một, nhưng bây giờ thì như miễn dịch với áp lực kinh khủng cùng với bão năng lượng không ngừng nổ vang ở xung quanh, chạy như bay ở trên nham bích trong áp lực kinh khủng đó!
…
Các nơi trong thế giới Vạn Tộc.
Không ít cường giả đều chú ý tới trạng huống trên Thăng Tiên đài.
Ánh mắt của bọn họ cũng khá là nhất trí, đều chăm chú nhìn chằm chằm vào tầng nham bích cuối cùng, nhìn mười mấy thí sinh ở trên đó, trong lòng bỗng thấy căng thẳng!
Đúng lúc này.
Có tiếng kinh hô vang lên!
"Mau nhìn! Nhân tộc Tô Trạch… Tốc độ của hắn đang tăng lên rất nhiều!"
Hàng loạt ánh mắt nhanh chóng nhìn xuống, trong nháy mắt đã tập trung vào bóng dáng của Tô Trạch.
Nhìn Tô Trạch gần như đã biến thành kim quang lao nhanh kia, trong lòng rất nhiều cường giả đều chấn động.
"Hắn điên rồi à!? Bây giờ lại tiêu hao linh lực nhiều như thế!?"
"Này… Cũng không biết nên nói gì nữa, hắn trông vẻ cũng đâu được Thiên cung chỉ điểm trước! Không biết kỹ xảo leo Thăng Tiên đài!
Hiện giờ còn một tầng cuối cùng, tốc độ của những thí sinh kia cũng quá là nhanh, hắn không biết kỹ xảo leo, hiển nhiên là không nhanh hơn được, chỉ đành bộc phát linh lực vọt mạnh lên thôi!
Nhưng làm vậy thì sẽ tiêu hao một lượng lớn linh lực của hắn!"
"Đúng thế, hiện giờ dựa theo sự tiêu hao linh lực của hắn, chờ hắn lên tới tầng cao nhất, có lẽ không cần chiến đấu thì hắn đã ngã xuống vì kiệt sức rồi…"
Trong bỗng chốc, gần như tất cả cường giả biết một phần nội tình đều đưa ra kết luận tương tự.
Linh lực mà người tu luyện Nguyên Anh sơ kỳ có là bao nhiêu, đương nhiên là bọn họ biết rõ.
Dù Tô Trạch là thiên kiêu, linh lực trong cơ thể hùng hậu hơn chút, nhưng này cũng không chịu nổi với kiểu tiêu hao thế này!
Liên minh Nhân tộc.
Nghị luận lao nhao trong phòng họp.
Lữ Tranh Đạo ngồi ở phía trước nhất, thỉnh thoảng lại có những lời có liên quan đến Tô Trạch truyền vào trong tai, sắc mặt của hắn có hơi cổ quái.
Hắn giương mắt, nhìn Tô Trạch toàn thân tản ra kim quang, đang chạy như điên trên nham bích của Thăng Tiên đài trong hình chiếu, ánh mắt càng cổ quái hơn.
Nhất là sau khi nghe thấy cường giả Nhân tộc ở xung quanh nói nếu cứ tiếp tục như vậy thì linh lực của Tô Trạch sẽ không chống đỡ nổi nữa, thì hắn suýt thì cười ra thành tiếng.
Linh lực không đủ dùng!?
Đúng là chuyện nực cười!
Là sư phụ của Tô Trạch, hắn hiểu rất rõ về Tô Trạch đó!
Đương nhiên là hắn biết linh lực của Tô Trạch đã hùng hậu khủng bố đến nhường nào!