Mặc dù không biết cụ thể Tô Trạch có bao nhiêu linh lực, nhưng Lữ Tranh Đạo đoán ít nhất cũng phải ngang với số linh lực của mười mấy thậm chí hai mươi, ba mươi người tu luyện bình thường ngang cấp!
Và cũng có thể sẽ nhiều hơn nữa!
Nhưng bản thân Lữ Tranh Đạo cũng không xác định lắm, hắn và Tuyết Lệ Hàn đều biết Tô Trạch có bí mật, nhưng cũng không đi chọc thủng lớp của sổ giấy này.
Mỗi người ai cũng đều có mục đích riêng của mình, chỉ cần bản thân Tô Trạch an toàn không có vấn đề thì bọn họ cũng sẽ không hỏi nhiều, trừ phi là chính bản thân Tô Trạch chủ động nói.
Đó là linh lực của Tô Trạch ở Kim Đan cảnh, bây giờ hắn đã thăng tới Nguyên Anh sơ kỳ, đương nhiên linh lực trong cơ thể có tăng lên không ít!
Dựa theo tiêu hao của bây giờ, dù hắn có tiêu hao rất nhiều linh lực thì sau khi lên tới tầng cao nhất, hắn vẫn sẽ còn sức để đánh một trận!
Nhưng nếu thế thì ưu thế của Tô Trạch sẽ giảm đi rất nhiều!
Trong nơi sâu ở ánh mắt cuea Lữ Tranh Đạo toát lên sự tiếc nuối.
Nếu như bây giờ có thể giữ được linh lực thì tới lúc quyết đấu ở trên tầng cao nhất, Tô Trạch kiểu gì cũng giành được vị trí trong năm hạng đầu!
Bây giờ tiêu hao nhiều như vậy, ưu thế giảm bớt, thành tích sẽ thụt lùi xuống rất nhiều!
Mặc dù Tô Trạch có vài con linh thú thực lực mạnh mẽ.
Nhưng những thí sinh khác cũng không phải người ngu, vừa thấy ngươi thả linh thú nhiều như vậy ra, đương nhiên sẽ chọn vây công!
Mà nếu như không thả Tiểu Hỏa và Hắc Đản ra thì thực lực của bản thân sẽ yếu hơn một chút.
Nhưng nếu thả ra thì áp lực phải đối mặt sẽ lớn hơn nhiều.
Đây là một vấn đề khó khăn, có nên thả ra hay không?
Ánh mắt của Lữ Tranh Đạo lập lòe, cuối cùng lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Trạch trong hình chiếu.
Dù là quyết định gì thì đều phải xem bản thân Tô Trạch!
Phải xem chính hắn lựa chọn như thế nào rồi!
Trong phòng họp, tiếng nghị luận cũng dần bình thường lại, ánh mắt đều nhìn về phía hình chiếu ở phía trước, không ngừng ở đảo qua đảo lại giữa Tô Trạch và Diệp Thanh.
Bây giờ Nhân tộc có hai thí sinh đang leo lên tầng ba mươi ba, thành tích đã cầm cờ đi trước so với các chủng tộc rồi!
Đợi lát nữa nếu như trong trận đại quyết chiến, hai người Tô Trạch và Diệp Thanh biểu hiện xuất sắc hơn thì lần này Nhân tộc đúng là bên được lợi lớn nhất rồi!
…
Linh Hư động thiên.
Thăng Tiên đài.
Đám thí sinh Hồn Vô Nhai leo ở phía trước, tốc độ nhanh, không còn giữ lại tí gì nữa, bọn họ điên cuồng leo lên tầng cao nhất.
Theo sát phía sau đúng là đám thí sinh Anthony, linh hoạt tránh né trên nham bích, tốc độ cũng không chậm.
Phía sau bọn họ chính là nhóm thí sinh Tô Trạch.
Nhưng mà bây giờ tốc độ của Tô Trạch đột nhiên tăng nhanh, đã sắp đuổi kịp đám thí sinh Anthony rồi!
Nghe thấy động tĩnh truyền đến từ phía dưới, Anthony cúi đầu nhìn lại thì đúng lúc nhìn thấy Tô Trạch đang bộc phát linh lực leo lên, hắn không thấy kinh sợ mà còn lấy làm mừng!
Bây giờ tiêu hao quá nhiều thì lát nữa chắc chắn sẽ không có cơ hội để khôi phục mấy!
Các thí sinh sẽ không cho hắn cơ hội này!
Có khi ngay khoảnh khắc các thí sinh lên tới tầng ba mươi ba thì cuộc chiến đã bắt đầu rồi!
Nghĩ tới đây, trong mắt Anthony ánh lên sự tàn nhẫn, khóe miệng hắn cong lên, lộ ra ý cười và sự sung sướng.
Tiêu hao đi, tiêu hao nhiều nữa vào!
Đợi lát nữa khi lên tới tầng ba mươi ba, ta sẽ rửa sạch sỉ nhục lúc trước!
Trong đầu Anthony hiện ra thảm trạng của Solomon, cười lạnh một tiếng.
Một thằng ngu ngốc, lại đi đối đầu trực diện với Tô Trạch, quả thực là ngu xuẩn!
Nếu nói là bộ tộc Ngưu Đầu Nhân thiên hướng chiến sĩ xe tăng thì tộc Huyết Thần lại am hiểu tiềm hành thích khách, am hiểu thọc dao găm nhất!
Đợi lát nữa hỗn chiến bắt đầu, hắn không tin không tìm được cơ hội cho Tô Trạch một kích trí mạng!
Anthony quyết định chủ ý, ngẩng đầu không nhìn Tô Trạch nữa, chăm chú bắt đầu leo, không ngừng tránh né những đốm sáng năng lượng đột nhiên nổ tung kia.
Thời gian trôi qua dần.
Thăng Tiên đài, tầng ba mươi ba.
Một bóng hình phá tan mây mù, đáp xuống tầng ba mươi ba!
Là Hồn Vô Nhai.
Trước sau như một, hắn vẫn là người trèo lên đỉnh đầu tiên.
Ngay sau đó, hàng loạt bóng dáng xuất hiện, đáp xuống tầng ba mươi ba.
Đều là thí sinh mạnh nhất trong các tộc!
Doãn Chính Đức, Phượng Thái Vi, Ngưu Trụ, Orlando v.v… đều tới tầng cao nhất, cũng bắt đầu khôi phục linh lực của mình.
Bọn họ cũng không có bắt đầu chiến đấu ngay lập tức, rất có ăn ý.
Sau đó không ngừng có thí sinh xuất hiện.
Nhưng số lượng đã rất ít rồi.
Đợi khi Tô Trạch lên tới tầng ba mươi ba thì thấy ở tầng cao nhất chỉ có khoảng hai mươi thí sinh thôi!
Tu vi của bọn họ hệt nhau, đều là ở trình độ Nguyên Anh sơ kỳ, khí tức mạnh mẽ, trên người tràn ngập dao động của lực lượng đạo tắc!
Không lâu lắm, Diệp Thanh xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch, khẽ thở.
Hắn khá là xui xẻo, vẫn bị đốm sáng năng lượng và dòng thác linh khí đập vào, tiêu hao không ít.
"Mau đí khôi phục một tí đi.” Tô Trạch mặt không đổi sắc truyền âm cho hắn.
Diệp Thanh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, rồi sau đó nuốt một viên đan dược, bắt đầu khôi phục.
Cuối cùng.
Khi chỉ còn một tiếng đồng hồ là trận chung kết kết thúc.
Một thí sinh cuối cùng cố mãi mới leo đến tầng ba mươi ba!
Cho tới bây giờ, trên tầng cao nhất chỉ có hai mươi hai thí sinh!
Những người còn lại đều bị loại bỏ cả rồi!
Hoặc là vẫn còn đang ở lại tầng thứ ba mươi hai, không còn sức để leo tiếp nữa.
…
Trong bỗng chốc, bầu không khí trên tầng ba mươi ba trở nên căng thẳng.
Tất cả thí sinh đều cảnh giác nhìn các thí sinh ở xung quanh mình, lặng lẽ kéo dài khoảng cách, cũng cố gắng không để mình rơi vào vị trí trung tâm.
Đợi lát nữa sẽ không có quy tắc hạn chế, mà là hỗn chiến. Nhỡ vận khí không tốt rơi vào trong trung tâm trận chiến, vậy thì xui xẻo rồi!
Cùng lúc đó.
Ánh mắt của rất nhiều thí sinh như Hồn Vô Nhai, Doãn Chính Đức, Phượng Thái Vi v.v… đều vô cùng nhất trí.
Tô Trạch!