Âm thanh run rẩy, trong lời nói chứa đầy sự khó tin và kinh sợ!
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong, một quang mang giáng từ trên trời xuống, bao phủ lấy hắn!
"Không!"
Hồn Vô Nhai phản ứng lại phát ra tiếng kêu thê lương.
Hắn còn muốn giành hạng nhất của trận chung kết, sao có thể là người bị loại bỏ đầu tiên trong trận quyết chiến cuối cùng được!
Tuyệt đối không được!
Những cảm xúc không cam lòng, tức giận, nôn nóng, cho tới khủng hoảng đều xuất hiện ở trên mặt Hồn Vô Nhai.
Nhưng dù hắn suy nghĩ gì thì cũng khôgn thoát được vận mệnh bị đào thải.
Ăn một kiếm của Tô Trạch, hắn đã bị trọng thương rồi, linh lực trong cơ thể đã gần như tiêu hao hết, đã không còn sức để tái chiến nữa!
Tiếng rống tràn đầy oán hận truyền tới từ đằng xa.
Trên Thăng Tiên đài, bầu không khí trở nên tĩnh mịch hẳn.
Nhìn Tô Trạch cầm trường kiếm trong tay, đứng đó với vẻ mặt thản nhiên, thì ngoài Diệp Thanh, tất cả thí sinh đều thấy vô cùng kiêng kỵ!
Thực lực của Tô Trạch … đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ!
Một kiếm đánh bại thí sinh Hồn tộc đứng đầu của trận chung kết lần này Hồn tộc Hồn Vô Nhai!
Chỉ là một kiếm thôi!
Hồn Vô Nhai lại bị đánh trọng thương!
Mà Tô Trạch… Trông vẻ hình như không tiêu hao mấy!
Đây là điều làm bọn họ thấy khiếp sợ và kiêng kỵ nhất!
Trong bỗng chốc, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu bọn họ…
Có lẽ nên liên thủ loại Tô Trạch trước!!!
Ở trong lãnh địa của Hồn tộc cách Linh Hư động thiên xa tít tắp.
Trong cung điện rộng lớn.
Không khí… cứng đờ.
Sắc mặt của các cường giả Hồn tộc vô cùng khó coi, ánh mắt có hơi dại ra, bọn họ nhìn hình chiếu ở trước mặt, nhìn Hồn Vô Nhai đã biến thành một điểm đen nhỏ, trên mặt tràn đầy sự khiếp sợ cùng khó tin.
Không biết qua bao lâu.
Âm thanh khàn khàn và lắp bắp vang lên.
"Vô Nhai… Thua!!?"
"Một kiếm, chỉ là một kiếm, mà đã thua á!?"
"Dù là tiên pháp thì cũng không nên thua như vậy chứ!!!"
" Tô Trạch này có vấn đề gì vậy? Sao hắn mới Nguyên Anh cảnh mà đã nắm giữ được tiên pháp rồi!? Ai nói cho ta biết được không! Chuyện gì xảy ra thế này!?"
"Đáng chết! Đáng chết! Sao Vô Nhai lại thua cơ chứ! Hắn phải là hạng nhất mới đúng!"
"…"
Một loạt tiếng gầm không cam lòng vang lên ở trong cung điện.
Giờ khắc này, không ít cường giả Hồn tộc đều mất khống chế.
Trước đó bọn họ đã ôm quá nhiều kỳ vọng với Hồn Vô Nhai!
Lúc này thấy Hồn Vô Nhai bị Tô Trạch một kiếm đánh bại gọn gafgn dứt khoát thì không thể chấp nhận nổi, không muốn tin tưởng đây là thật.
Nhưng dù bọn họ có không tin tới đâu.
Thì sự thật vẫn là sự thật, không thể thay đổi!
Ngoài thấp giọng thầm mắng đầy bi phẫn thì bọn họ cũng chẳng làm được gì!
Cùng lúc đó.
Khắp các nơi trong thế giới Vạn Tộc, vô số cường giả đang chú ý tới cuộc chiến đấu này đều thấy khiếp sợ vô cùng!
Thực lực của Tô Trạch đã vượt khỏi tưởng tượngcủa tất cả bọn họ!
Chỉ trong tích tắc, không ít cường giả đều lấy lại tinh thần, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
"Nhân tộc Tô Trạch lại nắm giữ một tiên pháp!"
"Xem dáng vẻ của hắn thì hình như tiêu hao trong một kích cũng không lớn lắm! Vẫn còn sức để tái chiến!"
"Nếu là vậy, thế thì thực lực của hắn không thể đánh giá bằng quan sát lúc trước nữa rồi!"
"Còn có sức để tái chiến… Nếu như hắn vẫn đủ linh lực tung ra thêm một chiêu như ban nãy nữa, thế thì chẳng phải đã chứng tỏ hắn có thể đào thảo một thí sinh có thực lực đứng đầu khác bất cứ lúc nào sao!?"
"Có lẽ… Đám Chính Đức sẽ thay đổi một chút về chiến thuật rồi…"
Sau khoảng lặng ngắn ngủi, có cường giả chậm rãi nói: "Ý ngươi là… Vây công?"
"Ừ."
Trong bỗng chốc, không ít cường giả ngơ ngác nhìn nhau, liếc nhau.
Không thể không nói, dựa theo tình hình trước mắt thì hình như vây công Tô Trạch mới là phương pháp chính xác nhất, ổn thỏa nhất!
…
Cùng lúc đó.
Linh Hư động thiên, Thăng Tiên đài.
Hồn Vô Nhai bị loại bỏ, lúc này số người còn dư lại ngoài Diệp Thanh thì còn mười chín thí sinh dị tộc.
Bây giờ suy nghĩ trong lòng bọn họ giống hệt với suy nghĩ của các cường giả đang xem trận chiến!
Mấy thí sinh có thực lực xấp xỉ Hồn Vô Nhai như Doãn Chính Đức, Phượng Thái Vi, Ngưu Trụ, ánh mắt lóe lên, yên lặng nhìn Tô Trạch, suy nghĩ trong đầu lướt qua rất nhanh.
Đây không phải cuộc chiến một chọi một công bằng gì, mà là hỗn chiến!
Hơn nữa còn là đang trên chiến trường cuối cùng của đại hội Vạn tộc!
Thành tích xếp hạng cuối cùng là rất quan trọng đối với mỗi thí sinh, thậm chí là đối với mỗi chủng tộc!
Vào lúc này, thì cái cái mịa gì nhân nghĩa đạo đức, quá dối trá!
Cho dù rất nhiều người trong số bọn họ đều là thí sinh tâm cao khí ngạo, khinh thường vây công, nhưng tình huống bây giờ lại không giống…
Chuyện đã liên quan đến ích lợi của bọn họ, lợi ích của chủng tộc bọn họ thì chẳng có cái đạo lý gì hết!
Chỉ có lấy được thành quả thắng lợi cuối cùng thì mới là điều thiết thực nhất!
Trông vẻ Tô Trạch không tiêu hao mấy, hoàn toàn có thể tung ra thêm một kiếm như ban nãy nữa.
Nói cách khác, Tô Trạch của bây giờ có đủ khả năng đào thải một thí sinh nữa bất cứ lúc nào!
Không ai bảo đảm được thí sinh bị đào thải kia sẽ không phải bản thân!
Vì vậy, vì cho an toàn nên phương pháp ổn thỏa nhất là vây công Tô Trạch, đào thải hắn trước!
Các thí sinh liếc mắt nhìn nhau, cũng đoán được ý nghĩ của đối phương.
Rõ ràng Diệp Thanh cảm nhận được không ổn, muốn trở về bên cạnh trợ giúp Tô Trạch, nhưng khi thấy ánh mắt của Tô Trạch thì lập tức ngừng bước, không di chuyển nữa.
Tô Trạch thở ra, nâng kiếm ngang ngực, gõ nhẹ trường kiếm, trường kiếm phát ra một tiếng kiếm kêu thanh thúy.
Chỉ trong nháy mắt.
"Ra tay! Cùng tiến lên!"
Doãn Chính Đức khẽ quát một tiếng, thân hình bắt đầu vặn vẹo, hai chùm sáng bắn ra từ trong mắt hắn, bắn về phía Tô Trạch với năng lượng hủy diệt!
Cùng lúc đó.
"Chiếp!"
Tiếng phượng kêu trong trẻo đột nhiên vang lên, ánh lửa đẹp mắt xuất hiện, phía trên Thăng Tiên đài đỏ rực, nhiệt độ nóng bỏng giáng xuống!
Ở trong ngọn lửa đầy trời, một đôi cánh đỏ rực khổng lồ xuất hiện.
Mà chủ nhân của đôi cánh đó chính là Thánh nữ Phượng tộc Phượng Thái Vi!