Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 530 - Chương 530: Dễ Như Trở Bàn Tay, Các Thiên Kiêu Tuyệt Vọng

Chương 530: Dễ như trở bàn tay, các thiên kiêu tuyệt vọng Chương 530: Dễ như trở bàn tay, các thiên kiêu tuyệt vọng

Thiên kiêu kinh hãi muốn chết, hét lớn một tiếng, trên người tỏa ra hào quang chói mắt, tạo thành những tầng linh lực phòng hộ, rồi lại phát động công kích với Tô Trạch, cố gắng ngăn cản công kích này!

Song, tất cả đều là phí công.

Chỉ khi trực diện đối mặt với một quyền này của Tô Trạch thì hắn mới cảm nhận được cảm giác vô lực ấy.

Dù là dùng thủ đoạn gì, phương thức gì.

Thì khi ở trước một quyền hời hợt vu vơ này, dường như chúng đều trở nên vô dụng!

Ầm ầm ầm ầm!

Vòng bảo hộ linh lực đột nhiên nát, biến thành mấy đốm sáng bay đi.

Khi linh lực nổ tung thì xương cốt trên người thiên kiêu, tiếng gãy lìa lanh lảnh lại truyền vào trong tai của mỗi một thí sinh có mặt ở đây, dị thường chói tai.

Phụt.

Máu tươi hòa với một vài phần vụn vặn của cơ quan nội tạng bị phun ra.

Tên thiên kiêu này bị ánh sáng tím đưa đi, bị đào thảo khỏi trận chung kết!

"Đáng chết!"

Thấy cảnh tượng như vậy, ngoài Diệp Thanh thì sắc mặt của những thí sinh khác đều không đẹp lắm.

Bọn họ muốn xông qua hỗ trợ nhưng lại bị kiếm khí mà Tô Trạch tiện tay chém ra cản trở trong chốc lát.

Chính là chỉ trong chốc lát đó, tên thiên kiêu thực lực mạnh mẽ kia đã bị loại bỏ luôn!

Tốc độ quá là nhanh, hoàn toàn không chờ được cứu viện!

Đối mặt với nắm đấm bẻ gãy nghiền nát kia của Tô Trạch, tất cả thủ đoạn đều thành vô tác dụng!

Trong bỗng chốc, một loại cảm xúc khó hiểu xuất hiện ở trong lòng các thí sinh.

Đó là một loại cảm xúc chưa bao giờ xuất hiện trong lòng bọn họ.

Hoặc là nói, ở trong nhận thức của rất nhiều người tu luyện, những thiên kiêu như bọn họ chắc chắc sẽ không có loại cảm xúc như thế.

Đó là tuyệt vọng, là một loại cảm giác mệt mỏi, cũng là một kiểu bất lực.

Có thể nói, từ lúc tầng ba mươi ba bắt đầu quyết chiến thì trên cơ bản Tô Trạch đều đang đối kháng với tất cả thiên kiêu bọn họ chỉ với sức của mình hắn!

Ngoài Diệp Thanh, còn có thí sinh tạm thời bị ngăn chặn kia.

Những thí sinh còn lại đều đang vây công Tô Trạch!

Dựa theo tình huống bình thường, dù ngươi có mạnh tới đâu thì khi đối mặt với cuộc vây công của nhiều thiên kiêu như vậy, cũng đều không thể chống đỡ được bao lâu!

Nhưng Tô Trạch lại làm được!

Hắn không những làm được, mà còn làm rất dễ dàng nữa, hơn nữa khi đối mặt với vây công hắn vẫn còn tiện tay đào thải được mấy thí sinh, làm lực lượng vây công của bọn họ càng ngày càng yếu!

Thực lực này… Hình như quá biến thái rồi đó!

Mà điều càng biến thái hơn chính là, vốn bọn họ còn tưởng những chiêu thức uy lực kinh người kia sẽ tiêu hao một lượng linh lực rất lớn, sau khi sử dụng xong thì dù vẫn còn dư sức nhưng cũng sẽ không biến thái được như vậy nữa.

Nhưng rồi sự thật lạ vả mặt bọn họ bốp bốp cả.

Hình như Tô Trạch không có tí vấn đề gì cảm, sau nhiều lần tung ra những chiêu thức có thanh thế kinh người, sau đó lại vui vẻ thản nhiên như cũ được.

Hơn nữa khi đối mặt với công kích gần người của Doãn Chính Đức, hắn lại để lộ ra một quyền pháp càng khủng bố hơn, cứ như thể thành tự ở phương diện võ tu của hắn còn thâm hậu hơn cả của ngự thú và kiếm đạo!!!

Đám thí sinh Phượng Thái Vi rất muốn hỏi Tô Trạch một câu.

Ngươi còn có phải là người không đó?

Mặc dù bọn ta cũng chẳng phải người, nhưng bàn về độ không làm người thì ngươi mới là nhất!

Trong đó, sắc mặt của thí sinh thuộc bộ tộc Thiên Ngưu - Ngưu Trụ là đặc sắc nhất, khuôn mặt của tràn ngập khiếp sợ và kinh hãi, đôi mắt của hắn vốn đã lớn lắm rồi giờ lại còn trợn tròn xoe lên, trông cứ như hắn gặp phải quỷ giữa ban ngày vậy!

Bộ tộc Thiên Ngưu vẫn luôn là đại diện cho lực lượng.

Nguyên nhân mà bộ tộc Ngưu Đầu Nhân có được cơ thể mạnh mẽ trời sinh, tục truyền nói cũng là bởi vì có được một phần huyết mạch của bộ tộc Thiên Ngưu.

Chỉ có một phần huyết mạch của Thiên Ngưu thôi mà đã có thể trở thành một bộ tộc Ngưu Đầu Nhân lớn như vậy, thì có thể thấy được điểm mạnh trong thiên phú của bộ tộc Thiên Ngưu!

Ngưu Trụ lại là thiên kiêu mạnh mẽ nhất của bộ tộc Thiên Ngưu, có thể vào được hàng đầu của bảng xếp hạng cũng là bởi vì trời sinh hắn có cơ thể mạnh mẽ, còn có lực lượng kinh khủng kia nữa!

Dựa vào hai điểm mạnh này, thực lực của Ngưu Trụ đúng là được xếp số một, số hai trong đám thí sinh.

Nhưng bây giờ, ý nghĩ trong lòng của Ngưu Trụ dao động rồi.

Mặc dù mấy lần Tô Trạch vung quyền đều không phải nhằm vào hắn.

Nhưng Ngưu Trụ là một người tu luyện sùng bái lực lượng cực hạn, hắn vẫn có thể cảm nhận được bên trong những quyền pháp kia có ẩn chứa nguồn năng lượng cực kỳ khủng bố!

Đó là lực lượng mà hắn… Muốn nhưng không đạt được!

Trong bỗng chốc, Ngưu Trụ thấy nghi ngờ.

Rốt cuộc mình là thiên kiêu của bộ tộc Thiên Ngưu, hay Tô Trạch mới là thiên kiêu của bộ tộc Thiên Ngưu?

Sao chênh lệch giữa mình và hắn lại nhiều tới thế?

Hắn là người của Nhân tộc mà đúng không?

Nhân tộc cũng có lực lượng lớn như thế ư?

Có phải minh bị ảo giác rồi không?

Ngay sau đó, Ngưu Trụ biế rõ, tất cả cũng không phải là ảo giác, mà là chuyện thật đã xảy ra.

Nhìn Tô Trạch bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt mình.

Ngưu Trụ đột nhiên tỏ ra nghiêm túc, hắn có thể cảm nhận được khí thế kia.

Loại khí tức cực kỳ thuần túy, cuồng bạo nhất, có lực lượng mạnh mẽ nhất!

Chỉ trong tích tắc, hắn đắm mình vào trong một loại trạng thái kỳ diệu, sự kinh hãi trong lòng cũng chuyển thành một cảm giác trang nghiêm.

Cứ như đi hành hương vậy!

Hắn biết, với thủ đoạn của Tô Trạch, những thí sinh khác chắc chắn là sẽ không tới trợ giúp kịp!

Căn cứ vào thực lực của Tô Trạch thì chắc chắn là mình sẽ không đánh lại được hắn.

Nếu như kiểu gì cũng sẽ bị đào thải, thì thôi thà dốc hết toàn lực, buông bỏ suy nghĩ vu vơ trong đầu, nghiêm túc bộc lộ hết toàn lực của bản thân ra để xem thử chênh lệch giữa bản thân và Tô Trạch lớn tới đâu!

Giờ khắc này, thậm chí Ngưu Trụ còn cảm thấy hưng phấn hẳn lên.

Có thể quyết một trận thắng bại với một người tu luyện có lực lượng mạnh mẽ bằng phương pháp nguyên thủy nhất, đã khiến hắn hưng phấn tới mức kích động!

Chỉ trong nháy mắt.

Bình Luận (0)
Comment