Cùng lúc đó.
Sau khi Tô Trạch tiến vào Bức Tường Của Sự Thật.
Linh Hư động thiên, bên trong cung điện trên bầu trời.
Hàng loạt thí sinh xuất hiện.
Với tư cách là người dự thi trận chung kết lần này, bây giờ bọn họ cũng có thể quan sát quá trình leo của Tô Trạch ở khoảng cách gần!
Thiên Ngoại Thiên toàn thân trắng noãn ở trên bầu trời kia tỏa ra những khí tức huyền diệu, có không ít thí sinh đều cảm nhận được khí tức trong đó, lập tức cau mày, trong lòng thì lại thấy vui mừng, lập tức tập trung sức chú ý, cố gắng khám phá loại cảm giác này!
Đám cường giả của Thiên cung Lý Trường Sinh ở phía trước không để ý tới bọn họ.
Đây coi như là một phúc lợi nhỏ dành cho thí sinh lọt vào trận chung kết, có thể tiếp xúc với Thiên Ngoại Thiên ở khoảng cách gần, lĩnh ngộ ý cảnh trong đó.
Đương nhiên, hiệu quả khi đứng lĩnh ngộ trong cung điện ở đàng xa khác hẳn với hiệu quả lĩnh ngộ khi ở trực tiếp trên Thiên Ngoại Thiên.
Nếu thí sinh nào có vận khí tốt thì cũng có thể thu hoạch được một vài điều.
Nhưng mà loại khả năng này khá là nhỏ.
Thậm chí có không ít cường giả Hóa Thần dẫn đội của các chủng tộc cũng bắt đầu lĩnh ngộ, sự kích động và hưng phấn trong mắt họ không tài nào giấu được.
Về phần bọn họ thì đám cường giả Lý Trường Sinh cũng không để ý tới luôn.
"Gọi cả những thí sinh bị thương ra đây."
Lúc này, một cường giả đến từ Hạo Vũ Thiên cung quay đầu nói với người hầu ở phía sau.
Người hầu kia gật đầu, sau đó bóng người chợt lóe lên rồi biến mất không thấy đâu.
Chỉ chốc lát sau.
Bên ngoài cung điện, một loạt thí sinh có thương tích xuất hiện, vội vã đi tới.
Trong đó cũng có cả thiên kiêu bị thương trong trận quyết chiến cuối cùng!
Đến Hồn Vô Nhai cũng xuất hiện.
Sắc mặt của hắn tái nhợt, ánh mắt có hơi u ám, vết thương trên người hắn còn chưa khép lại, tỏa ra một mùi máu tươi nhàn nhạt.
Những thiên kiêu tuyệt đỉnh Doãn Chính Đức, Ngưu Trụ, Orlando, v.v… cũng đều xuất hiện.
Trạng thái không khác mấy với Hồn Vô Nhai, sắc mặt trắng bệch, nhưng bọn họ vẫn cố kiên trì tới!
Mà người có sắc mặt còn tốt ở trong số bọn họ là Phượng Thái Vi và Diệp Thanh, bọn họ chỉ tiêu hao hơi nhiều trong trận chiến thôi, giờ đã khôi phục được không ít.
Thật ra thì những thiên kiêu như bọn họ là chắc chắn sẽ vào được Thiên cung.
Sau khi đi vào, trong tương lai họ cũng sẽ cơ hội leo lên Thiên Ngoại Thiên, không thiếu gì cơ hội.
Nguyên nhân chủ yếu mà bọn họ chạy tới đây là vì muốn nhìn thử quá trình mà Tô Trạch leo!
Muốn biết rốt cuộc Tô Trạch có thể leo tới độ cao nào!
Đây gần như đã trở thành một khúc mắc của bọn họ rồi!
Xem thử tài nghệ thật sự của Tô Trạch, vậy thì bọn họ mới có mục tiêu để cố gắng tiếp!
Đám thiên kiêu Hồn Vô Nhai đi tới đầu đội ngũ, không có thí sinh nào đưa ra lời dị nghị, bọn họ đều lui ra nhường một con đường.
Bọn họ đi tới phía trước, ngẩng đầu nhìn về Thiên Ngoại Thiên ở trên bầu trời nơi xa, nhìn đại dương màu tím kia, ánh mắt lóe lên, muốn tìm bóng dáng của Tô Trạch!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút một.
Không biết qua bao lâu.
Ở trước đội ngũ, Lý Trường Sinh khẽ cau mày, tập trung tinh thần nhìn, nhưng hắn vẫn không thấy bóng dáng của Tô Trạch xuất hiện ở phía trên Bức Tường Của Sự Thật!
Chuyện gì đây?
Đã trôi qua bao lâu rồi?
Dựa theo tốc độ lúc trước, còn có tốc độ leo bình quân của đệ tử Thiên cung trước kia, nếu hắn có thể thông qua thì bây giờ đã nên leo tới trên Bức Tường Của Sự Thật rồi mới đúng!
Nhưng… Tô Trạch đâu rồi?
Chẳng nhẽ hắn không thông qua được Bức Tường Của Sự Thật?
Sao lại thế!
Theo bản năng, Lý Trường Sinh bác bỏ luôn ý nghĩ này!
Thực lực của Tô Trạch ra sao thì hắn cũng nhìn ra được một vài, dù ban nãy có hành động lỗ mãng, không lấy linh lực để bảo vệ cơ thể đi chăng nữa.
Nhưng dù là thế thì hắn cũng vẫn có thể thông qua được Bức Tường Của Sự Thật mới đúng chứ!
Dù hắn thất bại thì cũng sẽ bị khí linh tiền bối đưa ra ngoài chứ nhỉ?
Một loạt nghi ngờ hiện lên ở trong đầu Lý Trường Sinh, quả thực là bây giờ hắn nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân gì luôn!
Đột nhiên.
Bên cạnh hắn, một cường giả của Thiên cung nói với vẻ khá là chần chờ: "Mà này, các ngươi có cảm giác được hay không…Màu sắc của Bức Tường Của Sự Thật có hơi nhạt đi chút ấy?"
Nghe nói như thế, ánh mắt của các cường giả trở nên chăm chú, đều cẩn thận nhìn sang, đồng thời cũng hồi ức lại ở trong đầu, nhớ lại dáng vẻ lúc trước của Bức Tường Của Sự Thật.
"Ngươi nói thế thì ta cũng thấy đúng thật!"
"Màu sắc nhạt đi không ít, ta cảm giác hình như tử khí trong đó thiếu mất một ít thì phải!?"
"Chuyện gì đang xảy ra thế? Trên đó đã xảy ra chuyện gì rồi? Tô Trạch gặp phải chuyện gì à?"
Thoáng cái, có cường giả của Thiên cung cất giọng nói với vẻ hoảng sợ.
"Lý Trường Sinh, trong số chúng ta thì ngươi là hiểu về Thiên Ngoại Thiên nhất, rốt cuộc là có chuyện gì?"
Một đệ tử của Hạo Vũ Thiên cung hỏi.
"Không biết."
Thái độ của Lý Trường Sinh đối với hắn có chút lạnh nhạt, thản nhiên lắc đầu nói.
"Có khi nào Tô Trạch thất bại rồi không? Chẳng nhẽ chết thẳng cẳng trong đó luôn rồi?"
"Sao lại thế được! Khí linh tiền bối chắc chắn sẽ xuất hiện, đã qua nhiều năm như vậy rồi, ngươi đã thấy ai chết ở Thiên Ngoại Thiên chưa?"
"…"
Trong bỗng chốc, các cường giả nghị luận xôn xao, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mà khi bọn họ đang thảo luận.
Bên trong Thăng Tiên đài.
Ông già khí linh nghẹn họng trân trối nhìn Tô Trạch đang leo ở trên Thiên Ngoại Thiên kia, có thể nói là trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt trợn to, miệng khẽ giương, qua một hồi lâu rồi mà vẫn không khép lại được.
Thằng… Thằng nhãi này!
Con mẹ nó ngươi nghĩ nơi này là nơi nào!!!
Ngay sau đó, ông già khí linh vừa thấy tức giận rồi lại vừa buồn cười, dở khóc dở cười nhìn Tô Trạch.
Chỉ thấy, động tác của Tô Trạch lúc này có thể nói là chậm như con ốc sên, leo chậm chạp từng bước một.