Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 542 - Chương 542: Độ Kiếp Giáng Lâm! Chúng Thiên Kiêu Kinh Ngạc! Ảo Ảnh Của Đệ Tử Thiên Cung

Chương 542: Độ Kiếp giáng lâm! Chúng thiên kiêu kinh ngạc! Ảo ảnh của đệ tử Thiên cung Chương 542: Độ Kiếp giáng lâm! Chúng thiên kiêu kinh ngạc! Ảo ảnh của đệ tử Thiên cung

Đồng thời, xung quanh cơ thể của hắn đã biến thành đại dương tử khí, tử khí đậm đặc đến cực hạn vây quanh người hắn, điên cuồng truyền vào trong cơ thể của hắn!

Ở trong sự dẫn dắt của lực cắn nuốt mạnh mẽ này: Màu tím trong Bức Tường Của Sự Thật đều bị kéo tới, biến thành những dòng nước lũ màu tím, cuối cùng truyền cả vào trong cơ thể của Tô Trạch!

Ầm!!

Trong lúc thấp thoáng, trong cơ thể của Tô Trạch có tiếng sấm vang lên.

Một luồng kim quang lóe ra, dao động khổng lồ truyền ra từ trong đó.

Tô Trạch chau mày, hắn đang vô cùng áp chế, đồng thời cũng điên cuồng hấp thu tử khí ở xung quanh.

Trong mắt của hắn ánh lên sự mừng rỡ.

Suy đoán của mình quả nhiên không sai!

Thông qua việc hấp thu tử khí, hắn đã kích hoạt được gần năm mươi hạt giống Long Tượng!

Phải biết rằng, năm mươi hạt giống Long Tượng này nếu như kích hoạt bằng bằng tu vi thì sẽ là một con số không nhỏ đâu!

Tô Trạch quay đầu lại nhìn thoáng qua tình huống xung quanh, trong lòng nóng bỏng không thôi!

Ban nãy hắn cắn nuốt nhiều như thế mà giờ lại vẫn còn nhiều thế này!

Nếu có thể hấp thu hết thì ít nhất mình cũng sẽ kích hoạt thêm được hơn ngàn hạt giống Long Tượng nữa!

Hơn ngàn hạt giống Long Tượng, phải cần bao nhiều tu vi!?

Đổi sơ sơ qua thì, hắn đúng là kiếm bộn rồi!

Tô Trạch âm thầm gật đầu, bỗng cảm thán một tiếng, cảm thán đệ tử của Thiên cung đúng là tốt số, có thứ trâu bò như thế để tu luyện!

Sau khi trận chung kết chấm dứt, cho dù có tiến vào Thiên cung, muốn leo lên Thiên Ngoại Thiên thì có khi sẽ cần điều kiện nào đó.

Vậy quá lãng phí thời gian, thôi thì giờ cứ bò chậm thôi, hấp thụ nhiều thêm chút là được.

Đang lúc Tô Trạch rối rắm do dự.

Đột nhiên.

"Thằng nhãi nhà ngươi bò nhanh lên cho ta!"

Một tiếng hét lớn có hơi khàn khàn tang thương đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn, chấn cho đầu hắn quay quay!

Ngay sau đó, trong lòng Tô Trạch thấy căng thẳng, hắn cảm giác được phía dưới truyền đến một cảm giác nguy cơ khủng khiếp!

Tổ Trạch sợ hãi cả kinh, vội vàng bước nhanh hơn, người chạy như vạy, leo về phía trước!

Chỉ trong chốc lát, Tô Trạch đã đến vị trí bờ rìa Bức Tường Của Sự Thật, sắp sửa phải vượt qua cửa ải thứ nhất này!

Mãi đến lúc này, cái loại cảm giác nguy hiểm khổng lồ kia mới biến mất không thấy đâu.

Sau lưng Tô Trạch đổ đầy mồ hôi lạnh, trong lòng nghĩ lại vẫn còn thấy sợ, hắn nhìn xuống phía dưới, nhưng lại không thấy gì cả.

“Đó là cái gì vậy chứ? Lẽ nào là...”

Hắn không chắc lắm hỏi kiếm linh.

“Hẳn là khí linh thức tỉnh rồi nhỉ.”

Giọng nói của kiếm linh mang theo một tia kiêng kỵ.

“Đúng thật là nhỏ mọn mà!”

Suy nghĩ trong đầu Tô Trạch xoay điên cuồng, sao có thể không đoán ra được nguyên nhân ban nãy là gì kia chứ.

Chỉ là hấp thu có một chút xíu tử khí thôi mà!!!

Cũng đâu phải cái thứ gì đắt tiền đâu, chỗ nào mà chẳng có, mới hấp thu có tí ti đã nóng nảy rồi à?

Tốt xấu gì thì cũng là khí linh của tiên khí, chắc chắn đã từng được thấy những cảnh tượng lớn, thậm chí rất có thể còn xuất thân từ Địa Tiên giới nữa!

Kết quả lại như thế này!

Bản thân hắn cũng đâu có vi phạm quy tắc, chỉ là tốc độ trèo lên chậm chút xíu thôi đã đối xử với hắn như vậy rồi!

“Haizz!”

Tô Trạch lắc đầu thở dài, thả chậm tốc độ để dò thám thử.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, cái cảm giác nguy hiểm kia ngay lập tức xuất hiện.

“Đi đây, đi đây.”

Tô Trạch nói một tiếng với phía bên dưới, hai chân dùng sức, cả cơ thể mạnh mẽ xuyên lên, trực tiếp xông phá tầng tử khí cuối cùng ở phía trên, đột phá được Bức Tường Của Sự Thật!

Ngay lúc hắn xuất hiện ở phía bên ngoài của Bức Tường Của Sự Thật.

Trong các thành trì của thế giới Vạn Tộc, vô số người tu luyện lần lượt thở phào một hơi.

Cuối cùng cũng vượt qua rồi!

Ban nãy hắn dọa chết bọn họ luôn, còn tưởng rằng Tô Trạch không thể vượt qua thử thách, bị đào thải trực tiếp mất rồi!

Nhưng ngay lập tức, có không ít người tu luyện thay đổi sắc mặt, bọn họ nghĩ đến một tầng khác.

Bây giờ chỉ mới vừa bắt đầu chưa được bao lâu, Tô Trạch đã mất nhiều thời gian như thế để đột phá Bức Tường Của Sự Thật rồi.

Vậy còn phía sau thì sao?

Khỏi cần nghĩ nữa, ở Thiên Ngoại Thiên chỗ càng cao thì chắc chắn độ khó cũng sẽ càng lớn!

Đến cái lúc đó, người đột phá cửa ải đầu tiên một cách đầy “gian nan” như Tô Trạch vẫn có thể thuận lợi vượt qua được sao?

Bắt buộc phải tranh thủ thời gian!

Nhất thời, vô số người tu luyện lần lượt xốc lại tinh thần, tập trung nhìn Thiên Ngoại Thiên bắt đầu ngộ đạo.

Nhất định phải tranh thủ nhớ thêm nhiều thứ hơn trước khi Tô Trạch bị đào thải!

...

Linh Hư động thiên.

Trong cung điện.

Hai mắt Lý Trường Sinh híp lại, nhìn chăm chú bóng dáng của Tô Trạch, trong mắt lóe qua một tia nghi ngờ và khó hiểu!

Hơi thở của Tô Trạch... hình như mạnh hơn một chút nhỉ!?

Sắc mặt cũng thêm hồng hào, tinh thần sảng khoái, giống như việc vượt qua Bức Tường Của Sự Thật ban nãy không hề tiêu hao chút sức lực gì vậy!

Tình huống gì thế này?

Nếu như ngươi đã nhẹ nhàng thế rồi, vậy sao đến bây giờ mới xuất hiện?

Bất thình lình, Lý Trường Sinh nhìn về phía Bức Tường Của Sự Thật, hình như màu sắc của nó cũng đã nhạt bớt!

Thoáng cái, một suy nghĩ xuất hiện khiến Lý Trường Sinh cảm thấy khó bề tưởng tượng.

Đừng nói là ban nãy Tô Trạch ở lại trong đó hấp thu mất cái tử khí kia nhé?

Cái ý nghĩ này vừa hiện lên, trong lòng Lý Trường Sinh chấn động dữ dội, nhấc lên những cơn sóng long trời lở đất!

Nhưng điều hắn không biết là.

Có một vài người còn sốc hơn cả hắn nữa.

...

Trong cung điện tráng lệ của động thiên, bốn cường giả Độ Kiếp cảnh đứng bật dậy.

“Hắn có thể hấp thu tiên lực!”

“Không, không chỉ là hấp thu đâu, hắn trực tiếp cắn nuốt nó! Cách thức vô cùng bá đạo!”

Những tiếng cảm thán vang lên.

Bao nhiêu năm nay, các cường giả Độ Kiếp dù có đối mặt với bất cứ chuyện gì cũng đều có thể giữ được sự hờ hững, giờ đây đều chìm trong sự kinh ngạc!

Ánh mắt của Nguyên Thủy cung chủ chớp lóe, một tia sáng chói lọi lóe lên rồi vụt tắt.

Bình Luận (0)
Comment