Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 551 - Chương 551: Cắn Nuốt Lôi Linh Mãnh Hổ! Lôi Linh Trưởng Thành

Chương 551: Cắn nuốt lôi linh mãnh hổ! Lôi linh trưởng thành Chương 551: Cắn nuốt lôi linh mãnh hổ! Lôi linh trưởng thành

Tất cả cường giả thậm chí thí sinh Nhân tộc đều rõ một đạo lý.

Tất cả mọi chuyện không có khả năng, không hề theo lẽ thường, nhưng đến chỗ Tô Trạch hắn lại đều sẽ trở nên vô cùng hợp lý!

Hơn nữa Tô Trạch không phải là người lỗ mãng nhất, trên thực tế hắn còn cẩn thận hơn bất cứ ai, phát huy hai chữ “Vững vàng” đến cực hạn.

Hiện giờ đối mặt với cái gọi là nguy hiểm kia vẫn không lùi lại, không nghe theo cảnh cáo của Lý Trường Sinh…

Vậy chỉ có thể nói rõ đối với lôi linh kia, Tô Trạch có nắm chắc tuyệt đối coi thường nguy hiểm của đối phương, có thể thuận lợi thông qua!

Nếu không, không cần bản thân Lý Trường Sinh nhắc nhở, sợ rằng Tô Trạch đã sớm chủ động lui xuống.

Vù!

Tiếng vù vù loáng thoáng truyền đến.

Sắc mặt Lý Trường Sinh ngưng trọng lại, thầm mắng một tiếng, xoay người sang chỗ khác,sau đó nhìn thấy một bóng dáng hơi trong suốt ngưng tụ ra!

Không còn kịp nữa!

Lôi linh đã xuất hiện, hơn nữa còn khóa chặt Tô Trạch!

Sắc mặt của Lý Trường Sinh khó coi đến cực hạn, nhưng lại không thể làm ra hành động gì, chỉ có thể ở trong cung điện yên lặng nhìn xem.

Xem ra đến lúc đó chỉ có thể đi phòng đan dược tìm chút thuốc đến, bằng không vết thương của Tô Trạch sẽ tạm thời không tốt lên được.

Hắn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt lóe lên, chăm chú nhìn chằm chằm tình hình ở xa xa.

Thiên Ngoại Thiên.

Tô Trạch nhìn lôi linh ngưng tụ ra ở bên trên, trong mắt không có sợ hãi, chỉ có tò mò và một chút hưng phấn nhàn nhạt.

Ánh mắt của hắn đảo qua, xác định số lượng lôi linh.

Tổng cộng có mười tám!

Màu sắc của mỗi cái đều không giống nhau, khí tức trên thân cũng khác nhau, đồng thời năng lực đặc thù có được cũng khác!

Có lẽ là có thể tan rã bộ phận linh lực, hoặc có thể tê dại thân thể sinh linh, hoặc có hiệu quả khác…

Đôm đốp!

Một chút ánh chớp sáng lên ở sâu trong mắt Tô Trạch.

Một cảm giác hưng phấn hiện lên.

Không phải đến từ Tô Trạch, mà đến từ lôi linh!

Lôi linh của chính hắn!

“Ngươi muốn cắn sạch chúng nó?”

Tô Trạch nhíu mày lại, lúc này cảm nhận được một chút dao động của lôi linh, cũng từ trong đó giải mã ra được một chút tin tức.

Dao động nhàn nhạt lập tức xuất hiện, cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Tô Trạch khẽ gật đầu, khóe môi nhếch lên, ánh mắt nhìn mười tám lôi linh kia đã thay đổi hoàn toàn.

Nếu như lôi linh có thể thông qua cắn nuốt để trở nên mạnh mẽ, vậy mọi việc sẽ đơn giản hơn.

Đúng lúc này.

“Grào!”

Một lôi linh hình rồng phát ra một tiếng gào trầm thấp, thân hình hoàn toàn ngưng thực.

Lập tức, thân hình của nó bày ra, hóa thành một chút sáng rọi màu lam xông về phía Tô Trạch!

Nơi ánh chớp màu lam đi qua, không gian rung động, sóng gợn vô hình vang dội, khí thế kinh người, trong phút chốc đã xuất hiện ở trước mặt Tô Trạch!

Khí tức tạo thành từ sấm sét phun trào ra, sáng rọi của sấm sét lóng lánh trong đó, nguy hiểm và xinh đẹp.

“Chiếp!”

Cùng lúc đó, mười bảy lôi linh khác ào ào ngưng tụ thành hình, hình thành dáng vẻ đủ loại yêu thú, đánh về phía Tô Trạch!

Mười tám lôi linh đồng loạt ra tay!

Mục tiêu rõ ràng là Tô Trạch!

Từng luồng khí cơ khóa chặt Tô Trạch.

Trên Thiên Ngoại Thiên có độ cao như này, cảm giác áp bách và áp lực từ đủ loại phương diện đều đến một mức độ khủng bố.

Người trèo lên muốn bay đều không thể, thậm chí rất nhiều động tác tương đối linh hoạt nhanh nhẹn đều không làm được.

Bởi vậy, đối mặt với công kích của những lôi linh đó, gần như không có bao nhiêu khả năng trốn tránh, chỉ có thể chính diện miễn cưỡng chịu đựng!

Đôm đốp đôm đốp.

Có thể nghe thấy rõ ràng tiếng dòng điện truyền đến từ trên thân lôi linh, thứ càng thêm rõ ràng hơn là tiếng hít thở của chúng!

Ầm rầm!

Nổ vang giống như sấm rền xuất hiện.

Từng ánh chớp lộng lẫy phun ra từ trong miệng lôi linh, hung hăng đánh vào Tô Trạch.

Cùng một thời gian, vài lôi linh xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch, trảo bén ngưng tụ thành từ sấm sét chộp vào thân thể Tô Trạch!

Móng trảo bén sắc đi qua đâu, không gian chấn động vặn vẹo lên, nhiệt độ nóng cháy lập tức xuất hiện, tia chớp lượn lờ trên đó mang theo lực phá hoại không gì sánh được!

Trong nháy mắt, công kích đã đến trước mặt Tô Trạch, gần trong gang tấc!

Nháy mắt tiếp theo.

Ầm rầm!

Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc đột nhiên dâng lên!

Ầm ầm ầm!

Âm thanh nổ vang lập tức vang lên, trong đó còn kèm theo tiếng thét điên cuồng và sắc bén của lôi linh.

Ánh chớp lộng lẫy đến mức tận cùng bao phủ nơi này, phần lớn người tu luyện ở bên ngoài vốn không nhìn rõ ràng được tình huống bên trong.

Có thể coi như không nhìn thấy, chỉ dựa vào thanh thế kinh người kia, bọn họ có thể đoán ra được chuyện gì xảy ra trong đó cùng với tình trạng thảm hại của Tô Trạch!

“Đây mới chỉ là khảo nghiệm ban đầu thôi, thứ sau này càng tăng thêm khủng khiếp kinh người, vốn không phải người tu luyện Nguyên Anh có thể thông qua!”

“Chỉ hơn mười lôi linh kia, thực lực trên cơ bản đều là Bán Bộ Hóa Thần, thậm chí trên mức độ nào đó, lực công kích còn mạnh hơn người tu luyện Hóa Thần sơ kỳ một chút!”

“Tô Trạch chính là Nguyên Anh cảnh, còn là Nguyên Anh sơ kỳ, đây… đây thật sự không khác gì đi chịu chết!”

Có cường giả Thiên cung thấp giọng thảo luận.

Sắc mặt của Lý Trường Sinh ở phía trước càng khó nhìn, tập trung nhìn chằm chằm vào tình huống bên kia, muốn biết Tô Trạch như thế nào.

Còn Trương Mục Chi và các thí sinh Nhân tộc ở bên cạnh đều nghe được tiếng thảo luận xung quanh, sắc mặt không khỏi khẽ thay đổi, trong lòng hơi lo lắng.

Bọn họ thật sự hết sức tự tin với Tô Trạch.

Nhưng mà thực lực của những lôi linh đó… không khỏi quá mức mạnh mẽ chút!

Tô Trạch hắn chống cự được sao!?

Trong lúc này, nghi vấn này xuất hiện trong đầu phần lớn thí sinh Nhân tộc.

Suy nghĩ trong lòng các thí sinh dị tộc đang đứng xem lại hơi khác bọn họ.

Trong ánh mắt của một nhóm thí sinh lóe lên một chút kích động và chờ mong, thậm chí một tia khoái trá!

Trong đó có tộc Huyết Thần, bộ tộc Địa Tinh, bộ tộc Ngưu Đầu Nhân, thậm chí Hồn tộc vân vân.

Bọn họ tự nhiên rất mong muốn nhìn thấy Tô Trạch không hay ho.

Đột nhiên, đúng lúc này.

Ầm rầm!

Xa xa truyền lại tiếng nổ.

Bình Luận (0)
Comment