Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 58 - Chương 58: Tu Vi Ba Ngàn Năm, Thăng Cấp Trúc Cơ

Chương 58: Tu vi ba ngàn năm, thăng cấp Trúc Cơ Chương 58: Tu vi ba ngàn năm, thăng cấp Trúc Cơ

Bọn chúng có chút kinh ngạc, nhưng mà rất nhanh lại thoải mái.

Yêu thú có thể đi theo đại ca, có thể thành tựu như thế hình như cũng không có gì kỳ lạ.

Dù sao đại ca chính là kẻ có thể dùng tu vi Đoán Thể cảnh, thoải mái chế phục hai yêu thú Trúc Cơ cảnh bọn nó!

Sau khi Tô Trạch xem thử tình huống của Hùng Đại và Nhị Hổ, thì không đợi lâu ở rừng rậm.

Sau khi dặn dò kêu bọn chúng chú ý an toàn, đừng chạnh chọe với nhau nữa thì trực tiếp trở về trong thành.

Đáng để nhắc tới chính là.

Vương Lâm thường sẽ mời Tô Trạch đến ăn cơm.

Lúc đầu hắn còn có chút ngượng ngùng, nhưng mà sau khi đi vài lần, đã quen với người của Lâm gia.

Vì thế, số lần Tô Trạch đi càng siêng năng một chút.

Mỗi một lần Vương Lâm và Lâm Diệu Y đều rất vui vẻ.

Cũng không biết vì sao, sắc mặt Lâm Phàm cha Lâm Diệu Y lần sau còn kém hơn lần trước.

Đến lúc Tô Trạch đi mấy hôm trước, thậm chí phát hiện sắc mặt hắn trắng bệch, mặt không chút máu, dáng vẻ bệnh nặng mới khỏi.

Lẽ nào là bị bệnh rồi?

Xem ra lần sau mình đi phải hỏi một chút.

Làm con cháu, đây là nên làm.

Có cần mang chút đồ bổ qua không nhỉ?

Tô Trạch rơi vào trong suy tư.

Trong chớp mắt, thời gian một tháng trôi qua.

“Ngươi truyền cho Hỏa Diễm Điểu tu vi một năm!”

“Phát động năng lực truyền và trả lại!”

“Đang lựa chọn bội số trả lại!”

“Bội số trả lại lần này của ngươi là tám mươi lần!”

“Ngươi thu được tu vi tám mươi năm!”

Hai hàng lông mày Tô Trạch nhướng lên, có chút kinh ngạc vui vẻ.

Vận may hôm nay không tệ, lấy được tu vi tám mươi năm.

Chuẩn xác mà nói, vận may gần đây của hắn đều không tệ.

Trên cơ bản mỗi lần bội số trả lại đều rất cao.

Hắn gọi ra bảng điều khiển hệ thống, bắt đầu xem xét.

“Tên: Tô Trạch”

“Tuổi: 16”

“Công pháp: Long Tượng Tu Thân quyết (bản không hoàn chỉnh)”

“Tu vi võ đạo: Đoán Thể cửu trọng (Hai ngàn một trăm năm)”

“Tu vi luyện đan: Năm mươi năm”

“Ngự thú sư: Thanh Giao Xà (cấp E trung giai), Hỏa Diễm Điểu (cấp F trung giai)”

“Tu vi khác: Không”

“Tu vi còn thừa: Tám mươi năm”

Tô Trạch không do dự, thêm tất cả tu vi tám mươi năm này vào trong tu vi võ đạo.

Một dòng nước ấm quen thuộc xuất hiện, cuối cùng toàn bộ rót vào trong hạt giống Long Tượng thứ chín.

Tuy rằng hạt giống này vẫn chưa biến hóa gì.

Nhưng Tô Trạch đã có thể cảm nhận được, cách ngày nó mở ra đã không xa.

Thời gian cách ngày thí luyện tháp Trấn Yêu mở ra còn một tháng.

Thời gian một tháng này, cũng đủ Tô Trạch đánh vỡ gông cùm thiên địa ba ngàn năm, kích hoạt hạt giống Long Tượng thứ chín.

Tiểu Hỏa vui vẻ kêu vài tiếng, bèn chui đầu vào trong không gian ngự thú ngủ một giấc.

Một quả trứng lười biến mất rồi, một quả trứng lười lớn hơn xuất hiện.

Tô Trạch sờ đầu Tiểu Thanh, vui mừng nói: “Tiểu Thanh, lúc trước ta trách lầm ngươi, ngươi là một đứa nhỏ tốt cần mẫn.”

Tiểu Thanh híp mắt, vẻ mặt hưởng thụ.

Không chỉ là trên sinh lý, còn có trên tâm lý.

Cuối cùng tên tiểu tam đó vẫn quá non!

Chẳng qua mình là giả vờ cố gắng vài ngày, đã có hiệu quả như thế, nhất định phải tiếp tục cố gắng!

Nó âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải nắm chắc địa vị chính cung của mình.

Thời gian đến giữa trưa.

Một chiếc Limousine* xuất hiện ở dưới lầu nhà Tô Trạch.

Tô Trạch nhìn thấy thông tin, lập tức đi xuống lầu.

Cửa kính xe mở ra, một đôi mắt to sáng ngời xuất hiện.

Nhìn thấy Tô Trạch, đôi mắt lập tức biến thành hình bán nguyệt.

Lập tức một khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười sáng lạn lộ ra.

Lâm Diệu Y cười nói: “Tô Trạch, rốt cuộc ngươi xuống rồi, chờ ngươi cả nửa ngày.”

Nói xong, nàng nhăn cái mũi nhỏ đáng yêu.

Chẳng qua ngoài miệng trách cứ, nhưng nụ cười trên mặt nàng càng tăng lên.

Tô Trạch bất đắc dĩ nói: “Ta không phải nói có thể tự mình qua sao? Sao còn cố ý phiền phức qua đây như vậy.”

Lâm Diệu Y thè lưỡi nói: “Cái này không phải tiện đường thôi mà! Mau lên xe!”

Trần Vĩ phụ trách lái xe phía trước, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy cảnh tượng hàng ghế sau, trong lòng không khỏi thở dài.

Trước khi xuất phát, Lâm Phàm cố ý dặn dò hắn, để hắn chú ý một chút tình huống của hai người, một chút không thích hợp bèn báo cáo với hắn!

Lâm Phàm có tiếng là cuồng con gái!

Lâm Diệu Y chính là vận mệnh của hắn.

Hiện giờ đột nhiên xuất hiện một Tô Trạch…

Làm sao Trần Vĩ có thể không hiểu được cách nghĩ của Lâm Phàm.

Nhưng mà nhìn tư thế hiện giờ.

Tô Trạch hắn không rõ ràng, tiểu thư nhà mình hình như hoàn toàn biến thành fangirl rồi được chứ!

Vốn dĩ lúc ban đầu, bởi vì trải nghiệm không vui vẻ lúc bắt đầu, Trần Vĩ không có thiện cảm gì với Tô Trạch.

Nhưng sau khi trải qua mấy ngày tiếp xúc, quan niệm của hắn đã xảy ra thay đổi.

Người thiên tư trác tuyệt như thế, cho dù là ở phương diện võ đạo hay là luyện đan, hay là ở phương diện bối cảnh, đều là kẻ đỉnh cấp.

Nhưng người như vậy, trong lòng lại không có chút lòng khinh người!

Lúc đối mặt với trưởng đội bảo an như mình, còn có thể khách sáo chào hỏi!

Vài lần tiếp xúc, Trần Vĩ tràn đầy thiện cảm đối với người thanh niên này.

Thậm chí nói, thấy được quan hệ của tiểu thư nhà mình và Tô Trạch thân mật như vậy, trái lại hắn khá vui vẻ.

Nhưng mà cách suy nghĩ này hắn không dám nói với Lâm Phàm.

Bằng không Lâm Phàm nổi trận lôi đình sẽ bóp hắn chết tươi.

Trên xe.

Lâm Diệu Y thao thao bất tuyệt giảng giải đủ các thứ.

Tô Trạch không nói gì, chỉ là yên lặng lắng nghe.

Lần này, Vương lão gọi mình hình như có chuyện gì quan trọng, cũng không biết là gì.

Rất lâu sau.

Chiếc xe chậm rãi dừng trước biệt thự quen thuộc.

Hiện giờ đã không cần người dẫn đường, bố cục nơi này Tô Trạch đã quen thuộc.

Hai người đi vào trong phòng khách, đã thấy được hai bóng người quen thuộc.

“Ông Vương, chú Lâm.”

Tô Trạch tiến lên, chào hỏi hai người.

Vương Lâm cười ha hả vẫy tay nói: “Tiểu Tô tới rồi, mau ngồi xuống, nếm thử trà này, nghe nói nửa kí phải mấy trăm ngàn đấy.”

Lâm Phàm ở bên cạnh khóe miệng hơi co rút.

Thứ này đến từ Đại Hồng Bào của tổ thụ mà hắn không dễ dàng gì mới kiếm ra, kết quả lúc này dùng hơn một nửa.

Tô Trạch cũng không khách sáo, nhận một ly bèn nhâm nhi thưởng thức.

Bình Luận (0)
Comment