Về đến nhà.
Tô Trạch mở máy tính, bắt đầu tìm tòi chuyện có liên quan đến danh hiệu Thiên Kiêu.
Một lát sau.
Một danh sách thật dài xuất hiện trong màn hình.
“Năm 2011 công nguyên, nguyên niên của kỷ nguyên Thức tỉnh, người thức tỉnh võ đạo Chu Nguyên hoành không xuất thế, tu vi Trúc Cơ cảnh chém yêu thú Kim Đan, đạt được danh hiệu Thiên Kiêu!”
“Kỷ nguyên Thức tỉnh năm 3, người thức tỉnh ngự thú sư Lý Tĩnh, tu vi Trúc Cơ cảnh chém yêu thú Kim Đan, đạt được danh hiệu Thiên Kiêu!”
“....”
Từng nhân vật đại danh đỉnh đỉnh trong lịch sử Nhân tộc xuất hiện.
Bọn họ đều có chiến tích Trúc Cơ cảnh chém giết yêu thú Kim Đan.
Thậm chí có mấy người càng mạnh, ở Kim Đan cảnh chém giết cường giả Nguyên Anh!
Phải biết rằng, chênh lệch giữa Kim Đan cảnh và Nguyên Anh cảnh còn lớn hơn chênh lệch giữa Trúc Cơ và Kim Đan nhiều!
Người có thể làm được loại chiến tích này, có thể nói yêu nghiệt!
Tô Trạch nhanh chóng kéo chuột xuống, sau khi kéo danh sách đến cuối cùng, rốt cuộc thấy được một cái tên quen thuộc.
“Kỷ nguyên Thức tỉnh năm 529, người thức tỉnh võ đạo Tô Trường Thanh, Trúc Cơ cảnh đồng thời đối chiến hai yêu thú Kim Đan, cũng chém giết, đạt được danh hiệu Thiên Kiêu!”
Hai yêu thú Kim Đan!
Tô Trạch không khỏi tặc lưỡi, cha của hắn hung bạo như vậy sao?
Người khác đều là chém giết một yêu thú Kim Đan, hắn trực tiếp một lần đối kháng hai yêu thú Kim Đan, cuối cùng còn thành công chém giết bọn nó!??
Trong ấn tượng hắn.
Tô Trường Thanh là một hình tượng thư sinh thân thể gầy yếu.
Tuy rằng trông vẻ không đến mức là tay trói gà không chặt, nhưng ít ra không giống như mãnh nam có thể chiến đấu với hai yêu thú Kim Đan!
Tô Trạch bỗng nhiên cảm thấy, hiểu biết của mình đối với cha mẹ vẫn quá ít.
Đột nhiên.
Trong mắt Tô Trạch xuất hiện một tia sửng sốt nồng đậm.
Di chuyển con trỏ trên màn hình, đặt trên một dòng ghi chép.
“Kỷ nguyên Thức tỉnh năm 528, người thức tỉnh ngự thú Bạch Linh, Trúc Cơ cảnh chém giết yêu thú Kim Đan, cùng năm trong đại hội Vạn tộc đạt được đầu bảng, đạt được danh hiệu Thiên Kiêu!”
Bạch Linh!
Tô Trạch chỉ cảm thấy có chút quáng mắt.
Cái tên này… Còn không phải là mẹ của hắn sao!??
Không chỉ có cha của hắn là thiên kiêu Nhân tộc, mẹ của hắn tương tự cũng là thiên kiêu Nhân tộc?!!
Càng thêm kinh người chính là.
Trong đại hội Vạn tộc đạt được đầu bảng?!!
Đại hội Vạn tộc, là đại hội người tu luyện do trưởng lão tất cả chủng tộc sẽ liên hợp tổ chức một lần trên thế giới này!
Mục tiêu chính là làm cho cường giả trẻ tuổi giữa các tộc tiến hành so tài, xúc tiến trao đổi giữa các tộc.
Mỗi một người có tư cách tham gia đại hội Vạn tộc, không ai không phải là thiên tài!
Mỗi người đều là những kẻ có thiên tư trác tuyệt, chiến lực siêu quần.
Có thể trong một đám người như vậy giành được đầu bảng?
Vậy giá trị sẽ không phải cao bình thường!
Nghĩ đến thân phận nghiên cứu viên của cha mẹ mà Viện nghiên cứu Không gian dị độ đặc biệt cấp cho, Tô Trạch bỗng nhiên thoải mái.
Cũng khó trách bọn họ có thể tuổi còn trẻ lấy được thân phận địa vị cao như vậy.
Thân là thiên kiêu Nhân tộc, cho dù là tiến vào lĩnh vực, địa vị đó đều sẽ cao đến dọa người.
Tưởng tượng đến cha mẹ của hắn đều là thiên kiêu Nhân tộc, khóe miệng Tô Trạch bèn hiện lên một ý cười, trong lòng vô cùng tự hào.
Một thiên kiêu xuất hiện có thể khiến trên dưới Nhân tộc vui mừng, truyền tin tức thiên kiêu xuất hiện khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Mà nhà hắn thì sao?
Một nhà hai thiên kiêu!
Không.
Lập tức sẽ là một nhà ba thiên kiêu!
Mắt Tô Trạch sáng lấp lánh.
Không phải là ở Trúc Cơ cảnh chém giết Kim Đan, nghe ra thật không có gì khó khăn.
Tiếp theo, Tô Trạch nhấp chuột vào mục liên quan đến cha, muốn biết càng nhiều thứ.
Nhưng mà.
Trong màn hình chỉ hiện ra một đám kí tự vô nghĩa, không có bất kì tin tức hữu dụng nào.
Đối với kết quả này, Tô Trạch đã không bất ngờ.
Chỉ cần là tin tức có liên quan đến cha mẹ hắn thì giống như đều biến mất không thấy ở trên internet….
Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cha mẹ của hắn là thiên kiêu Nhân tộc, lúc ở tuổi đó, thực lực hẳn là đã rất mạnh mới đúng.
Nguy hiểm bình thường hẳn là không làm gì được bọn họ, nhưng vẫn mất tích . …
Tô Trạch nằm ở ghế trên, trong đầu suy nghĩ ngàn vạn thứ.
Xem ra đến lúc đó, Viện nghiên cứu Không gian dị độ bắt buộc phải đi một chuyến .
…
Thời gian trôi nhanh như bay.
Tô Trạch vẫn duy trì cuộc sống hai điểm một tuyến đường.
Không phải ở trong nhà, thì ở trường học.
Có dịp hắn lại đi một chuyến đến rừng rậm Man Hoang, phát hiện rừng rậm vốn bị lửa lớn thiêu hủy đã một lần nữa toả ra sinh cơ, cỏ xanh phủ kín mặt đất.
Dựa vào trí nhớ, hắn chạy đến lãnh địa của Nhị Hổ.
Kết quả vừa đến nơi, bèn nhìn thấy Hùng Đại và Nhị Hổ đánh lộn vào với nhau.
Bọn chúng nhìn thấy Tô Trạch đến, lập tức xông lên kể khổ.
Tô Trạch nhíu mày hỏi tình huống.
Kết quả Hùng Đại đã nói ra một đống.
“Đại ca, ngươi không biết, Nhị Hổ này chính là kẻ não rỗng, ta có lòng dẫn hắn đi lấy Hầu Nhi nhưỡng, ai dè hắn không chỉ muốn trộm rượu, còn muốn trêu ghẹo vợ của Hầu vương, kết quả khiến bọn ta bị Hầu vương cấp E cao giai đuổi giết rất lâu, không chỉ không lấy được rượu, còn bị đánh đập tàn nhẫn một lúc, suýt nữa không trở về được!”
Tô Trạch vừa nghe, lập tức nhìn về phía Nhị Hổ.
Thì ra Nhị Hổ bướng bỉnh này?
Giao lưu vượt giống loài?
Không phải có cách ly sinh sản sao?
Mặt Nhị Hổ nghẹn đỏ bừng, chửi ầm lên.
“Thả rắm chó con mẹ ngươi, lúc ta nói chuyện với vợ của Hầu vương, thì hắn trộm uống ước chừng ba bình Hầu Nhi nhưỡng? Muốn làm mình say sẩm mặt mày, làm đỏ hơn phân nửa vật tư trong kho của người ta! Nếu không phải như vậy, lão hầu tử kia có thể tức giận tới thế?!!”
Một con gấu một con hổ cãi nhau mặt đỏ tai hồng, suýt nữa sẽ lại ra tay.
Cũng may, có Tô Trạch ở trong này, bọn nó mới không ra tay.
Một ánh lửa lao ra.
Tiểu Hỏa vui vẻ bay múa tán loạn trên không trung.
Tiểu Thanh quấn quanh cổ tay của Tô Trạch, khinh thường nhìn Tiểu Hỏa.
Quả nhiên vẫn là một thằng nhóc, chứng tăng động vẫn không sửa được.
Hùng Đại và Nhị Hổ nhìn thấy Tiểu Hỏa, nhìn nhau một cái, đều từ trên người nó cảm nhận được một khí tức quen thuộc.
Đây là trứng chim trước đây?
Sao nhanh như vậy đã cấp F trung giai?