Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 585 - Chương 585: Tô Trạch, Sự Sỉ Nhục Của Cả Vạn Tộc? Hóa Thần Đỉnh Phong Bị Thương

Chương 585: Tô Trạch, sự sỉ nhục của cả Vạn tộc? Hóa Thần đỉnh phong bị thương Chương 585: Tô Trạch, sự sỉ nhục của cả Vạn tộc? Hóa Thần đỉnh phong bị thương

Mà bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn, điều này làm cho trong lòng bọn họ mạnh mẽ sinh ra một loại không cam lòng và lửa giận cực kỳ mãnh liệtNếu thực lực của mình mạnh mẽ hơn một chút thì tốt rồi!

Như vậy có thể trợ giúp cường giả phía trước chiến đấu, mà không phải trốn trong cung điện nhìn!

Trong lúc nhất thời, khát vọng trong lòng những thiên tài này đối với thực lực, đạt tới một đỉnh cao mới!

Đúng lúc này.

Có một tiếng kinh hô vang lên, kéo lại tất cả thí sinh từ trong cảm xúc trên đó.

“Là Tô Trạch! Hắn đang làm gì vậy?”

Lời vừa nói ra lập tức thu hút được sự chú ý của tất cả các thí sinh.

Bọn họ đều nhìn theo hướng tay của thí sinh đó chỉ về, quả nhiên thấy được một bóng dáng quen thuộc đang qua qua lại lại như con thoi bên trong những mảnh vỡ.

Mà đi kèm với việc đó...

Tất cả thí sinh đều tận mắt nhìn thấy những mảnh vỡ Thiên Ngoại Thiên cũng biến mất theo!

“Đây...”

Trong chốc lát, tất cả các thí sinh đều ngơ cả ra, một lúc lâu sau vẫn không phản ứng kịp chuyện gì đang diễn ra?

Tô Trạch đang làm gì thế?

Một vài thí sinh còn nghĩ là Tô Trạch đã chết rồi.

Dù sao thì uy thế của Thăng Tiên đài lúc phát nổ cũng vô cùng khủng khiếp, Thiên Ngoại Thiên thì trực tiếp nát vụn, bọn họ cũng cảm nhận được tất cả những dao động khác truyền ra ngoài.

Cho dù thực lực của Tô Trạch có biến thái đến thế nào đi nữa nhưng hắn ở trong trung tâm thì hẳn là đã tan thành tro bụi cả rồi.

Thế mà bây giờ vẫn bình yên vô sự, thì chắc là do khí linh tiền bối của Thăng Tiên đài cố ý bảo vệ.

Nếu không thì bọn họ thật sự không nghĩ ra nổi Tô Trạch dùng cách gì để trốn ra được.

Nhưng mà bây giờ Tô Trạch đang làm cái gì thế?

Khó khăn lắm mới ra khỏi khu vực trung tâm, ngươi không nhanh nhanh chạy đi còn ở đó làm gì?

Hơn nữa hắn không chỉ ở đó mà còn qua qua lại lại như con thoi giữa đám mảnh vỡ?

Làm gì đấy?

Nhưng chỉ lát sau thì tất cả các thí sinh đều hiểu ra rồi!

“Hình như hắn đang thu thập những mảnh vỡ của Thiên Ngoại Thiên!”

Một tên thí sinh phá vỡ sự yên lặng trong cung điện với giọng điệu không thể tin nổi!

Xoạt!

Trong cung điện chợt ồn ào hẳn lên!

Ngoại trừ những thí sinh của Nhân tộc ra thì tất cả những thí sinh khác đều vô cùng kinh ngạc, trên mặt tràn đầy phẫn nộ và vẻ không thể tin nổi!

Đương nhiên là bọn họ không biết mục đích Tô Trạch làm thế là gì, chỉ là theo bản năng xếp việc Tô Trạch làm vào trong cái mác hèn hạ đê tiện.

Bây giờ đã là lúc nào rồi?

Thế mà Tô Trạch còn làm ra nổi chuyện cháy nhà hôi của được ấy à?

Tiền bối của Thăng Tiên đài liều cái mạng già, không tiếc xé toạc cả cơ thể mình chỉ để ngăn cản đám cường giả của Địa Tiên giới đó.

Sau khi Tô Trạch nhà người được tiền bối của Thăng Tiên đài cứu một mạng thì không những không biết cảm kích mà còn nhân cơ hội này trộm luôn cả cơ thể của tiền bối à?

Cho dù là một số thí sinh có tính cách đê hèn nhất trong đám thí sinh cũng không nhịn được sự giận dữ, mắng chửi một câu từ tận đáy lòng.

“Súc sinh!”

“Nhục nhã! Quả là nhục nhã quá! Kẻ như Tô Trạch đúng là sự sỉ nhục của Nhân tộc!

Không, không, hẳn phải là sự sỉ nhục của cả thế giới Vạn Tộc này của chúng ra!”

“Sự sỉ nhục của cả vạn tộc!”

“Đã sớm nghe nói rằng Tô Trạch của Nhân tộc tham tiền như mạng, nhưng ta không tưởng tưởng nổi hắn lại tham tiền đến mức độ như thế này, không có giới hạn, không có nguyên tắc, nói hắn là sự sỉ nhục của cả Vạn tộc cũng không ngoa!”

Nhất thời, trong cung điện tràn ngập tiếng mắng chửi và thóa mạ.

Đám thí sinh cũng cảm nhận được từng đôi mắt tràn ngập giận dữ đặt trên người bọn họ.

Cùng là Nhân tộc, bây giờ bọn họ đều trở thành cái đích cho mọi người nhắm đến, cùng nhau chịu đựng những ánh nhìn tràn đầy tức giận đó.

Nhưng hiển nhiên là mấy người Diệp Thanh không tin Tô Trạch sẽ làm ra chuyện như thế.

“Trạch ca làm thế chắc chắn là có nguyên nhân!”

Diệp Thanh nói một cách kiên định, không thèm để ý đến những ánh mắt ở xung quanh, bình tĩnh nói: “Ta không tin Trạch ca là người như thế.”

Những thí sinh Nhân tộc khác đứng ở phía sau Diệp Thanh cũng lần lượt lên tiếng phụ họa, không hề để ý đến ánh nhìn hằm hằm của đám thí sinh ở xung quanh.

Thực lực tổng thể lần này của Nhân tộc mạnh mẽ đến đáng sợ, là cấp bậc đứng đầu, không hề sợ hãi bất cứ thí sinh nào của các tộc khác.

Đám thí sinh ở xung quanh cũng biết rõ điều này, nên không dám làm ra chuyện gì, chỉ có thể dùng ánh mắt để bộc lộ sự bực dọc của bản thân.

Lúc này Phượng Thải Vi cũng hơi lưỡng lự nói: “Ta cũng cảm thấy... Tô Trạch không phải là loại tiểu nhân như thế.”

Lời của nàng vẫn có tầm ảnh hưởng nhất định.

Rất nhiều thí sinh cũng bình tĩnh lại.

Nhưng cho dù có bình tĩnh lại thì hành động của Tô Trạch vẫn ở đó như cũ, đúng là hắn đang thu thập mảnh vỡ của Thiên Ngoại Thiên...

Nếu nói Tô Trạch làm thế là để ngăn cản đám cường giả của Địa Tiên giới.

Thì ý nghĩ như thế chưa tình lướt qua đầu bọn họ.

Hoàn toàn là chuyện không thể xảy ra.

Chuyện này chẳng liên quan gì đến thực lực, thiên phú hay Tô Trạch có yêu nghiệt hay không.

Tuyệt đối không có khả năng!

Chênh lệch giữa hai bên quá xa, căn bản là không phải những thứ đó có thể bù đắp được!

Đó đều là những cường giả thần bí của Địa Tiên giới, thậm chí có khả năng là thực lực của bọn họ còn trên cả cảnh giới Độ Kiếp rất nhiều, còn chưa tiến vào thế giới này mà đã khiến bốn bị Độ Kiếp và Thăng Tiên đài suýt nữa phải tự bạo.

Hôm nay Thăng Tiên đài bị phá nát nhanh chóng, cũng chỉ mới miễn cưỡng ngăn cản được bọn họ.

Nhưng Tô Trạch thì sao?

Chỉ mới là Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi!

Thực lực nghịch thiên đúng là nghịch thiên thật, nhưng cùng lắm thì sức chiến đấu ở cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ hoặc là Hóa Thần trung kỳ là cùng!

Một cường giả Hóa Thần hậu kỳ thôi đã đủ khiến Tô Trạch ăn đủ rồi, lại càng không cần phải nói đến Hợp Đạo ở trên Hóa Thần, hay Độ Kiếp ở trên Hợp Đạo!

Mà ở trên Độ Kiếp còn có cường giả Trường Sinh trong truyền thuyết!

Bình Luận (0)
Comment