Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 586 - Chương 586: Đối Đầu Với Hóa Thần Đỉnh Phong. Một Nghìn Hạt Giống Long Tượng

Chương 586: Đối đầu với Hóa Thần đỉnh phong. Một nghìn hạt giống Long Tượng Chương 586: Đối đầu với Hóa Thần đỉnh phong. Một nghìn hạt giống Long Tượng

Đám cường giả của Địa Tiên giới kia ít nhất cũng phải là cường giả Trường Sinh trong truyền thuyết đó!

Tô Trạch so sánh với bọn họ thì không biết khoảng cách chênh lệch còn lớn đến đâu nữa!

Căn bản là không thể so sánh được!

Ngươi nói Tô Trạch có khả năng ngăn cản bọn họ?

Thì cho dù là bốn vị Độ Kiếp đến xem thì cũng không tin nổi!

Thậm chí ngay cả là vị khí linh của Thăng Tiên đài lúc ra quyết định cũng là đang đánh cược đấy!

Càng không cần phải nói đến các thí sinh thiên tài đến từ các tộc.

“Nhìn kìa! Tô Trạch bị một Hóa Thần theo dõi!”

Đám thí sinh đột nghiên phát hiện ra tình hình ở phía xa.

Cuối cùng thì Tô Trạch cũng bị phát hiện rồi.

Mặc dù hắn vẫn luôn thu thập những mảnh vỡ Thiên Ngoại Thiên ở phía bên ngoài.

Nhưng sau khi một gã Hóa Thần bị dư âm chiến đấu của một Hợp Đạo đánh bay ra thì lại rơi đúng bên cạnh Tô Trạch.

Đối phương cũng nhanh chóng phát hiện ra Tô Trạch!

Lúc tên cường giả ở cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong này nhìn thấy Tô Trạch thì sững sờ cả ra.

Một tên ở cảnh giới... Nguyên Anh?

Lại còn là Nguyên Anh sơ kỳ?

Tu vi như thế thì sao có thể xuất hiện ở nơi như thế này được?

Chẳng qua sau đó hắn đã nhận ra sức sống mạnh mẽ trong cơ thể Tô Trạch, cũng nhìn ra được Tô Trạch vẫn còn rất trẻ.

Sau đó thì cũng hiểu được đây hẳn là thiên tài trẻ tuổi của Phàm giới.

Tu vi trong cơ thể vô cùng hùng hậu, dồi dào sức sống, vừa vặn có thể dùng để chữa thương!

Hắn ho khan, miệng nhổ ra một ngụm máu tươi nhưng trong lòng thầm nghĩ.

Dư âm vừa rồi khiến hắn bị thương không nhẹ, nếu như không có tu vi Hóa Thần đỉnh phong chống đỡ, lại thêm bảo vật hộ thân thì có khi đã chết luôn rồi cũng nên!

Bây giờ lại có sẵn một tên là thiên tài Phàm giới ở ngay trước mặt, nếu cắn nuốt được tinh hoa sinh mệnh của đối phương thì sẽ là trợ lực rất lớn!

Tình huống bây giờ rất khẩn cấp, cứ nhanh chóng cắn nuốt đã rồi lại tính tiếp.

Trong mắt gã Hóa Thần đỉnh phong này hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, cay nghiệt.

Nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị ra tay.

Thì trước mắt hắn đột nhiên lóe lên tia kiếm quang chói mắt!

Sau khi Tô Trạch phản ứng lại kịp thì đã ra tay trước rồi!

“Quân bất kiến, Hoàng Hà chi thủy thiên thượng lai…”

Tựa như có tiếng ngâm thơ vang lên trong không trung tăm tối.

Tô Trạch không hề do dự, trực tiếp dùng toàn lực ra chiêu, linh lực mãnh liệt màu vàng kim trong cơ thể tuôn trào, màu vàng kim trên cơ thể lóe lên, rực rỡ chiếu rọi cả vòm trời xanh!

Hắn vung kiếm chém ra một chiêu, một tia kiếm khí như sông dài xuất hiện, cuồn cuộn như thác lũ hướng về phía gã Hóa Thần đỉnh phong kia mà tới!

Cường giả trước mặt hắn rất mạnh mẽ.Tô Trạch có thể cảm nhận được.

Dù đối phương bị thương, nhưng khí tức trên người của hắn truyền ra khác xa với cường giả Hóa Thần bình thường.

Hắn chắc chắn là một cường giả Hóa Thần đỉnh phong!

Dù hiện tại hắn bị thương, sức mạnh bị tổn hao, nhưng mà vô ý cư xử không tử tế với hắn, tình huống của Tô Trạch sẽ rất nguy hiểm.

Hơn nữa ánh mắt của đối phương cũng rất rõ ràng, chính là muốn giết mình.

Đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ như vậy, nếu bản thân không dùng toàn lực đánh nhau thì chính là tự tìm đường chết!

Tô Trạch tu luyện tới hiện tại, trong lòng luôn tuân thủ một nguyên tắc quan trọng là bình tĩnh, tất nhiên cũng không thể khinh kẻ thù!

Vì vậy, hắn liền ra tay trước!

Vừa ra tay, hắn đã dùng toàn bộ sức lực!

Không giữ lại chút nào!

Đan điền trong cơ thể trôi nổi trong đại dương vàng mênh mông gào thét, vô số linh lực tràn vào kinh mạch, cuối cùng truyền vào Trảm Tiên kiếm mà Tô Trạch cầm trong tay!

Ùng ùng!

Dòng kiếm khí của thanh kiếm mênh mông cuồn cuộn, ngưng tụ tới mức cao nhất, cứ như có một con dòng dài nổi lên một cách vô căn cứ.

Kiếm ý mạnh mẽ ẩn chứa trong đó, Tô Trạch phát huy hết năng lực của Thanh Liên Kiếm Ca, không quan tâm gì đến việc tiêu hao linh lực. Hắn điên cuồng truyền linh lực, chỉ muốn thanh kiếm phát huy ra uy lực mạnh nhất!

Khi Tô Trạch đang chuẩn bị ra tay, thì sắc mặt của Hóa Thần đỉnh phong thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Từ một kiếm này, hắn có thể cảm giác được một mối nguy hiểm rất lớn!

Điều này không thể nào!

Nhưng mà tu vi của đối phương chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ thôi!

Còn tu vi của bản thân là Hóa Thần đỉnh phong!

Coi như bản thân vừa bị đánh trúng dẫn đến sức mạnh bị tổn hao, điều đó không thể do một tên Nguyên Anh nhỏ bé làm được!Lúc này luồng kiếm khí mênh mông cuồn cuộn đã tràn ra phụ cận.

Hắn không rảnh để bản thân suy nghĩ về khả năng trong đó!

Rầm!

Luồng kiếm khí trực tiếp đánh trọng thương tên Hóa Thần đỉnh phong này!

Kiếm quang sáng đến chói mắt, kiếm khí mạnh mẽ tràn ra khắp nơi, đánh trúng các mảnh vỡ Thiên Ngoại Thiên xung quanh rồi bùng lên thành từng đóm lửa chói mắt!”A!”

Một tiếng gào thét tràn đầy thê lương không thể tin được vang lên.

Bên trong kiếm quang có một bóng dáng đẫm máu toàn thân, ra sức lay động linh lực để bảo vệ các bộ phận quan trọng trên cơ thể, rồi đẩy dòng kiếm khí đang ăn mòn đó ra ngoài!Tô Trạch nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì con ngươi co rút lại.

Không hổ là cường giả Hóa Thần!

Hiện tại dù hắn bị thương, nhưng sức mạnh vẫn không giảm chút nào!

Một kiếm vừa rồi, đối với cường giả Hóa Thần trung kỳ có chút năng lực uy hiếp.

Thời điểm đối phương tấn công vào người mình, lại lưu lại trên người hơn mười mấy vết máu.

Trong đó có mấy vết thương nghiêm trọng, nhưng cũng là trầy da tróc thịt, máu tươi chảy ra ròng ròng mà thôi.

Từng luồng kiếm khí lượn lờ quanh miệng vết thương, nhưng nó không cách nào tiến vào thân thể đối phương, bị ngăn cản ở bên ngoài!

Thậm chí những vết thương kia lành rất nhanh!

Tô Trạch hoảng sợ trong lòng, cần phải cẩn thận hơn nữa!

Cường giả như vậy, cho dù người bị thương nặng, nhưng nếu bản thân không chú ý lời nói thì sẽ bị đối phượng giết chết ngay lập tức!

Rõ ràng đối phương đang nhìn chằm chằm mình, chắc chắn việc tránh né không thể giải quyết vấn đề.

Tô Trạch nhìn sơ qua bảng hệ thống trước mắt.

“Tu vi còn thừa: Hai mươi tỷ năm!”

Tu vi hai mươi tỷ năm.

Bình Luận (0)
Comment