Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 602 - Chương 602: Hoa Dung Địa Tiên

Chương 602: Hoa Dung địa tiên Chương 602: Hoa Dung địa tiên

Nghĩ như thế, Hoa Dung địa tiên càng cảm thấy tâm trạng vui sướng, khoan khoái vô cùng, hận không thể ngẩng mặt lên trời mà cười to mấy tiếng ngay.

Đương nhiên trên thực tế thì bây giờ hắn cũng đang ở trong trạng thái cực kỳ vui sướng, nụ cười trên mặt vô cùng khoa trương, như thể đã đứng ở trên đỉnh của Địa Tiên giới rồi vậy.

Nhưng chỉ trong nháy mắt.

Răng rắc...

Tiếng rạn nứt thanh thúy vang lên.

Âm thanh đó rất nhẹ, nhưng không giống với âm thanh vỡ nát của Thăng Tiên đài.

Hoa Dung địa tiên hơi ngây ra, khẽ thu lại một chút ý cười trên khuôn mặt, cúi đầu nhìn xuống, đồng tử nhất thời co rụt lại.

Tên oắt kia đang làm cái gì thế?

Hắn nhìn Tô Trạch một cách nghi hoặc, không biết chuyện gì đang diễn ra.

Sao đạo binh Địa Tiên lại chuyển động rồi?

Khí linh kia hẳn là đã như đèn cạn dầu rồi mới đúng, sao hắn có thể điều khiển đạo binh Địa Tiên được?

Nhưng sự nghi ngờ của Hoa Dung địa tiên đã được giải đáp ngay tức khắc.

Rắc rắc rắc...

Tiếng vỡ nát liên tục vang lên!

Lại thấy trên Vô Chung bàn thạch cũng xuất hiện từng vết nứt tinh mịn!

Ngay sau đó, một cỗ hơi thở mang tính hủy diệt từ đó tràn ra, dao động khủng bố đó chỉ trong phút chốc thôi đã thổi bay cả tòa Linh Hư động thiên!

Vẻ tươi cười trên khuôn mặt của Hoa Dung địa tiên cứng ra trong chốc lát, biểu cảm đờ đẫn, cả cơ thế cứng đờ tại chỗ!

Sau đó là sự sợ hãi đến vô cùng xuất hiện!

Hắn biết chuyện gì xảy ra rồi!

Đồ điên!

Cái tên điên này!

Hắn lại để đạo binh Địa Tiên tự bạo!

Sao hắn dám làm thế ?

Đủ loại cảm xúc từ sợ hãi, kinh ngạc, chấn động xuất hiện trong tâm trí Hoa Dung địa tiên.

Nhưng giây tiếp theo, khi nhìn thấy bàn thạch phát ra vô số tia thần quang thì hắn đã giật mình tỉnh lại.

Không ổn!

“Mở!”

Hoa Dung địa tiên hét lớn một tiếng, không hề giữ lại một chút tiên lực nào trên người mà phát ra, hai mắt chảy máu, đôi thiên nhãn được phát huy hết mức có thể .

Ầm ầm ầm!

Không gian vỡ vụn!

Hoa Dung địa tiên hoảng sợ vô cùng, điên cuồng xoay chuyển cơ thể của bản thân, cố gắng mở thông đạo.

Không phải là thông đạo để tiến vào thế giới Vạn Tộc.

Mà là trở lại Địa Tiên giới!

Nhưng rốt cuộc thì hắn vẫn phản ứng chậm một chút!

Răng rắc!

Đi kèm với tiếng vỡ vụn cuối cùng vang lên.

Vô Chung bản thạch ở trước mặt Tô Trạch đã tới điểm giới hạn!

Sắc mặt hắn trắng bệch, cố gắng dùng nốt năng sức lực cuối cùng đẩy Vô Chung bàn thạch ra xa!

Răng rắc răng rắc...

Vô Chung bàn thạch bay về phía Địa Tiên giới ở giữa hai giới!

Đây không phải ý nghĩ bồng bột của Tô Trạch.

Mà là cách hắn đã nghĩ ra từ sớm.

Nếu Vô Chung thạch bàn không có tác dụng thì phải làm sao?

Với sự thận trọng của Tô trạch, chắc chắn là đã suy nghĩ đến.

Nếu Vô Chung thạch bàn không có tác dụng, không thể hoàn toàn đánh lui Hoa Dung địa tiên về Địa Tiên giới, sẽ lập tức làm nổ Vô Chung thạch bàn!

Đạo binh Địa Tiên phát nổ, uy lực dù cho không bằng cường giả Địa Tiên thực thụ nhưng cũng đủ rồi!

Chỉ có điều nếu như vậy, bảo vật trị giá 60 tỉ còn chưa cầm nóng tay đã bị phát nổ, thật quá xa xỉ.

Dù gì 60 tỉ tu vi là một con số lớn, đủ cho Tô Trạch dùng thăng lên cấp rất cao!

Nhưng, bảo vật dù gì cũng chỉ là bảo vật, tu vi dù gì cũng chỉ là tu vi.

Đều là những vật ngoài thân, mất đi thì thôi.

Bất luận là quý giá đến đâu cũng không quý bằng mạng sống!

Vì vậy, lúc Tô Trạch cho nổ Vô Chung thạch bàn không chút do dự, thậm chí trong lòng còn không “dậy sóng” cho lắm.

Hắn ham tiền thì ham tiền, nhưng đó đều là vì tu vi mà thôi.

Bản chất của tu vi là vì cái gì?

Còn không bằng để hắn có thể tiếp tục sống tốt hơn, không sợ nguy hiểm, có thể bảo vệ tốt bản thân và người thân bạn bè của hắn!

Đây mới là mục đích chính nhất của Tô Trạch!

Răng rắc răng rắc…

Vô Chung thạch bàn không ngừng phát ra tiếng vỡ vụn, nháy mắt đã đến trước mặt Hoa Dung địa tiên!

Hoa Dung địa tiên giờ đây có thể nói là kinh sợ đến đỉnh điểm, gương mặt hiện lên vẻ sợ hãi và lo lắng, tiên lực bao quanh người, hoàn toàn không thể lo được không gian loạn lưu xung quanh, ý tưởng điên rồ mở ra một đường ra toàn vẹn, dễ bề cho hắn trở về Địa Tiên giới!

Vù!

Làn sóng vô hình truyền ra từ Vô Chung thạch bàn.

Cảm nhận được làn sóng này, Hoa Dung địa tiên bị dọa đến mức như muốn đứng tim, sự sợ hãi trong lòng ngày càng tăng, trong đôi mắt tựa ngôi sao đó đều là hối hận và khẩn thiết!

Tên điên này!

Kẻ tạp chủng này đúng là một kẻ điên!

Đến cả Hoa Dung địa tiên cũng không ngờ rằng Tô Trạch vậy mà lại có thể không chút do dự cho phát nổ một đạo binh Địa Tiên!

Tưởng chừng như là phát rồ!

Lẽ nào Tô Trạch không biết khoảng cách gần như vậy, không chỉ là hắn, mà cả mấy người Tô Trạch cũng sẽ bị liên lụy sao?

Tới lúc đó, người chết không chỉ là hắn, mà bọn người Tô Trạch cũng sẽ chết!

Sức nổ của đạo binh Địa Tiên không biết lưu tình, bất kể ngươi là ai đều sẽ bị nát tan!

Tên điên!

“Đáng chết!”

Mắt của Hoa Dung địa tiên đỏ lên, hốc mắt đau đớn, điên loạn tấn công vào không gian, muốn trở về Địa Tiên giới.

Phù phù phù phù…

Từng đợt không gian loạn lưu xuyên qua thân người hắn, mang theo từng đoá hoa máu.

Nhưng mà giờ đây, hắn hoàn toàn không quan tâm những thứ này được nữa, một lòng chỉ muốn mau mau về nhà, rời khỏi nơi nguy hiểm này!

Sự mừng rỡ ban nãy đã biến mất, thay vào đó là sự kinh hãi và khiếp sợ!

Đặc biệt là sau khi cảm nhận được làn sóng truyền ra từ Vô Chung thạch bàn, càng làm hắn hận không thể mọc thêm vài cánh tay.

Răng rắc!

Đúng vào lúc này.

Vang lên một tiếng giòn be bé!

Âm thanh rất nhỏ, lọt vào tai của Hoa Dung địa tiên lại như là tiếng chuông báo tử đòi mạng đinh tai nhức óc.

Vô Chung thạch bàn gần như vỡ nứt, từng luồng Vô Lượng thần quang lấp lánh tỏa từ trong đó ra!

Ngay sau đó, cả thạch bàn vỡ thành từng mảnh, chỉ còn một điểm sáng cực kì lấp lánh trên bầu trời, trong đó chứa đựng sức mạnh vô cùng ghê gớm!

Bình Luận (0)
Comment