Bên cạnh của bọn họ có một đám cường giả đang tụ tập lại!
Trong số đó, thực lực của người có tu vi yếu nhất cũng đã là Hoá Thần đỉnh phong!
Vào lúc này, tập trung bên cạnh Vĩnh Yên đều là những cường giả Hợp Đạo.
Bọn họ rất yên lặng, chăm chú lắng nghe Vĩnh Yên giảng thuật, không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Ở khu vực bên ngoài, Tiêu Vân và một đám đệ tử thiên tài đã xuất hiện.
Thực lực của bọn họ không đủ, dù thiên phú mấy cũng phải tôn trọng sư trưởng, chỉ có thể nghe ở bên ngoài.
Cũng may thính giác của tu sĩ đều rất tốt, khoảng cách xa nhưng vẫn có thể nghe được.
Có những nhân vật mới liên tục xuất hiện, đáp xuống bên ngoài, không nói một lời, họ lập tức bắt đầu chăm chú lắng nghe giọng nói của Vĩnh Yên ở phía trước.
Sau một lúc lâu.
“Chuyện đại khái là như vậy đó, các ngươi không cần hỏi, tất cả đều là sự thật!
Vừa rồi ta nói qua một lần rồi, tiểu tử kia nên nói cho ngươi biết mới đúng chứ, tại sao lại hỏi ta?
Đừng hỏi, không biết hôm nay ta nói bao nhiêu lần rồi, hỏi lại ta nữa thì ta cũng sắp gục ngã luôn rồi!!!”
Nhìn những gương mặt xung quanh đầy bàng hoàng và kinh hãi, ngoài miệng thì Vĩnh Yên không nói gì, nhưng lòng thì cực kỳ thoải mái!
Bây giờ cuối cùng cũng đến lượt các ngươi hoảng sợ rồi!
Nghĩ lại trước đây ta cũng có biểu cảm này này!
Không biết qua bao lâu.
Đột nhiên.
Răng rắc một tiếng!
Tiếng vỡ nát vang lên thanh thuý!
Trên bầu trời, một vết nứt không gian xuất hiện, sau đó biến thành một cửa không gian thông suốt!
Thanh âm rõ ràng đã truyền đến tai của từng tu sĩ Thiên cung bên dưới.
Trong tích tắc, một vài đệ tử có tu vi yếu nhược đều có dáng vẻ sợ hãi và kinh ngạc.
Bọn họ không phản ứng, còn tưởng rằng kẻ địch nào đó đang xâm lấn.
Dù sao thì thế giới Thiên cung đã bị cấm chế, trong tình huống bình thường, ngay cả Đại Thừa Tán Tiên cũng phải vào thế giới Thiên cung thông qua cánh cổng Thanh Ngọc này.
Ngoài ra, sẽ không còn cách nào khác.
Đương nhiên phải trừ một vị tồn tại.Đó là người đã bố trí cấm chế của Thiên cung động thiên, Thái Hư chân nhân.
Những cường giả Hợp Đạo phản ứng lại rất nhanh, bọn họ lập tức nhận ra cái gì đó, sắc mặt đại biến, trong nháy mắt trở nên cực kỳ cung kính, lập tức cúi đầu bái lạy.
“Bái kiến lão tổ!”
Những lời này vừa nói ra, các đệ tử có thực lực yếu hơn mới phản ứng lại, đồng tử co rút mạnh, sau đó lộ ra một sự kinh ngạc và khiếp sợ tột cùng.
Bọn họ đều nhao nhao bái lạy theo vô cùng kính cẩn.
“Bái kiến lão tổ!”
Không chỉ bọn họ mà toàn bộ Thiên cung đều bị kinh động, một luồng khí tức mạnh mẽ xuất hiện, trong nháy mắt có bóng dáng của một cường giả xuất hiện, đứng vững một cách cung kính, hành lễ với bóng người trong khe nứt không gian.
Trong phút chốc, đệ tử của toàn bộ Thiên cung đều đã xuất hiện!
Khí tức vừa dũng mãnh vừa đáng sợ tràn ngập khắp thiên địa, một cường giả đứng rất thành thật, vô cùng tôn kính, trên mặt lộ ra vẻ kính sợ và kích động, thậm chí còn không dám ngẩng đầu lên.
...
Trên bầu trời.
Tô Trạch vừa bước ra khỏi thông đạo không gian, còn chưa kịp cảm thán trước sự giàu có và tráng lệ của Thiên cung động thiên thì hắn đã nhìn thấy một cảnh tượng chấn động trước mặt.
Chỉ bằng một cái liếc mắt, hắn có thể nhìn thấy vài bóng dáng của Độ Kiếp.
Ngoài Độ Kiếp ra thì số lượng Hợp Đạo còn nhiều hơn nữa!
Còn Hoá Thần?
Thì thật sự giống với cải trắng bên đường, ném bừa trong đám người cũng hoàn toàn không phát hiện được!
Trong cái liếc mắt đó, ánh mắt của Tô Trạch ngưng tụ lại và dừng trên người một người trông còn rất trẻ tuổi.
Cảm nhận khí tức truyền đến từ trên người bọn họ, trong lòng Tô Trạch hiểu rõ.
Đó chính là đệ tử thiên tài trong Thiên cung sao?
Xem ra cũng không tệ lắm.
Ít nhất thì mỗi một người đều mạnh hơn Hồn Vô Nhai một chút.
Một số người trong số họ thậm chí còn tạo cho mình một chút cảm giác nguy hiểm.
Hừ, tu vi đều đã đạt tới Hoá Thần kỳ, không hổ là thiên tài trong Thiên cung.
Tô Trạch thầm cảm khái trong lòng, cho đến lúc này, Thái Hư chân nhân mới chậm rãi đi ra từ bên trong thông đạo không gian, đứng ở bên cạnh hắn.
Thế nào? Có thích cảm giác này không?”
Thái Hư chân nhân nhìn Tô Trạch bên cạnh rồi nói nhỏ, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt.
“Thích.”Tô Trạch gật đầu, sau đó hơi dịch người ra một chút: “Nhưng đó là chuyện của ngươi, tiền bối, không liên quan gì đến ta.”
“Không cần như vậy.”
Thái Hư chân nhân lắc đầu, đưa tay ra, trực tiếp kéo Tô Trạch đến trước người mình, chuyển tầm mắt, nhìn xuống vô số cường giả Thiên cung đang kính cẩn hành lễ, thản nhiên nói: “Chỉ là hành lễ thôi mà, ngươi xứng đáng được như vậy.”
Nói xong, suy nghĩ của Thái Hư chân nhân khẽ động, tiên quang sáng chói xuất hiện từ hư không và nâng vô số đệ tử Thiên cung lên.
Rất nhiều đệ tử Thiên cung đứng thẳng dậy, ngẩng đầu nhìn lên và thấy Tô Trạch đang đứng bên cạnh Thái Hư chân nhân.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả các đệ tử đều hiểu những gì Vĩnh Yên vừa nói là sự thật.
Bằng chứng!
Tô Trạch, một tiểu tử nhân tộc đến từ ngoại giới đã thực sự làm được những điều kinh thiên động địa đó!!!
Thái Hư chân nhân kiềm chế nụ cười, trông rất nghiêm túc, giống như một trích tiên nhân bình thường, nhìn vô số đệ tử bên dưới, rồi quay lại nhìn Tô Trạch.
Có rất nhiều đệ tử Thiên cung không biết chuyện gì đang xảy ra và cảm thấy không hiểu ra sao.
Các đệ tử vừa trở về từ Linh Hư động thiên hiểu ra và lập tức phản ứng lại.Thấy bọn họ đối mặt với Tô Trạch, cung kính hành lễ, trầm giọng nói:”Bái kiến tiểu sư thúc tổ!”
Giọng nói rất lớn, thậm chí còn lớn hơn giọng gọi Thái Hư chân nhân trước đó. Bởi vậy mà giọng nói đó đã được truyền đến tai của tất cả các đệ tử và cường giả của Thiên cung vô cùng rõ ràng.Trong khoảnh khắc đó, ngay cả một tên ngốc cũng hiểu nó có nghĩa là gì.
Sau đó.
“Diện kiến tiểu sư thúc tổ!”
Âm thanh làm rung chuyển cả thiên địa, chấn động mọi tầng mây trên bầu trời.
Bây giờ có Thái Hư chân nhân ở đây, cho dù có không cam lòng cũng không dám hỗn xược, hô to vô cùng nghiêm túc, đủ sĩ diện!
“Khá lắm.”