Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 668 - Chương 668: Cấp Cao Nhân Loại Đều Đến

Chương 668: Cấp cao Nhân loại đều đến Chương 668: Cấp cao Nhân loại đều đến

Từng bóng người xuất hiện bên mạn phi thuyền, vẫy tay với đám đông bên dưới.

Lập tức, tiếng hoan hô càng trở nên nhiệt liệt, khiến cả Kinh Đô thành nơi tràn đầy vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí hân hoan.

Cùng lúc đó, cùng lúc phi thuyền hoàn toàn đi vào vùng trời Kinh Đô.

Ầm…

Từng tiếng vù vù nặng nề vang lên.

Một khí tức mạnh mẽ dâng lên ở khắp Kinh Đô.

Một tu sĩ Nhân tộc có tu vi cao thâm bay lên trời, cơ thể lóe ra hào quang, giống như một ngôi sao.

Trong một thoáng, trên bầu trời Kinh Đô xuất hiện ngàn vạn ngôi sao lấp lánh!

Bọn họ bay lên trời cao, đối mặt với phi thuyền, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt trịnh trọng mà lại mang theo kích động, đồng thanh hét lên:

“Hoan nghênh thiên kiêu của tộc ta về nhà!”

Âm thanh lớn, vang vọng khắp Kinh Đô.

Khoảnh khắc tiếp theo, vô số người đi theo cùng hô lên, làn sóng âm thanh chấn động mấy đám mây mù còn sót lại trên bầu trời.

Có một cường giả Hợp Đạo cười lớn nói:

“Tộc ta thế hệ này xuất hiện tầng tầng lớn lớp thiên kiêu, kinh tài tuyệt diễm, Tô Trạch lại giành được vị trí thứ nhất trong Đại hội Vạn Tộc, không chỉ là thiên kiêu đứng đầu Nhân tộc, còn là thiên kiêu đứng đầu Vạn Tộc! Rầm rộ như vậy, tộc ta rất vui mừng!”

Lời vừa nói ra, cả Kinh Đô đã hoàn toàn sôi sục.

Vô số người kích động rơi lệ, hét to tên của thiên kiêu như Tô Trạch, rơi vào trạng thái điên cuồng.

Mặc dù bọn họ không tham dự Đại hội Vạn Tộc, không biết nhiều về chuyện trong đó

Nhưng vẫn phải có khả năng tư duy cơ bản.

Những gì Hợp Đạo kia nói không phải là dối trá.

Tuyển thủ Nhân tộc đạt được thành tích như vậy, Tô Trạch lại giành được thành tích thứ nhất, không chỉ có lợi cho bản thân họ, mà còn có ích cho toàn bộ Nhân tộc!

Phước lành và phần thường của Thiên cung thì khỏi cần phải nói, rất nhiều tu sĩ có thể được hưởng lợi từ đó.

Ngoài ra, lúc nhóm người trẻ tuổi Tô Trạch này trở nên mạnh mẽ hơn, quyền lên tiếng của Nhân tộc trong thế giới Vạn Tộc sẽ được nâng cao đáng kể.

Khi đó, lợi ích và ưu đãi do nó mang lại, có thể đem lại phúc lành cho toàn bộ Liên minh Nhân tộc!

Ảnh hưởng của hiệu ứng này đã xuất hiện.

Ngay lúc tin tức Tô Trạch giành được vị trí thứ nhất lan truyền khắp thế giới, mấy chủng tộc xung quanh Liên minh Nhân tộc lần lượt phái sứ giả đến, bắt đầu trao đổi rất nhiều nội dung hợp tác.

Thậm chí có vài chủng tộc yếu ớt, lại lựa chọn trực tiếp trở thành chủng tộc lệ thuộc, sẵn sàng trở thành đàn em của Nhân tộc.

Về phần tộc Huyết Thần mạnh mẽ nhất vùng lân cận, bởi vì Đại hội Vạn Tộc lần này mà tổn thất thiên tài nặng nề, thế hệ sau có thể nói là đứt đoạn!

Tương lai nhất định sẽ không phải là đối thủ của Nhân tộc!

Mà không ít người đều biết được, tộc Huyết Thần cũng cúi cái đầu kiêu ngạo của bọn họ xuống, cũng phái sứ giả tới, muốn hợp tác với Nhân tộc.

Mà một chuỗi sự kiện này, chỉ có một nguyên nhân.

Đó chính là màn thể hiện của các tuyển thủ Nhân tộc, hay khoa trương một chút mà nói… Là màn thể hiện của Tô Trạch trong Đại hội Vạn Tộc!!!

Tiếng hoan hô chói tai không ngừng dù chỉ trong chốc lát.

Vẻ mặt của mọi người trên phi thuyền cũng có chút kích động.

Trong khoảng thời gian ra ngoài, không dài, nhưng đã trải nghiệm rất nhiều.

Nhất là lúc các cường giả Địa Tiên giới xâm chiếm, tinh thần của mọi người thay đổi thất thường, có thể nói là chịu đủ loại giày vò.

Bây giờ trở lại Kinh Đô, tâm trí xem như hoàn toàn thả lỏng mái, lại nhìn thấy không ít khuôn mặt và tòa nhà quen thuộc, trong lòng tự nhiên rất xúc động.

Tốc độ của phi thuyền không nhanh, chậm rãi bay về phía Học viện Chân Long.

Sau một lúc lâu, phi thuyền cuối cùng cũng đến bên trên quảng trường.

Đám đông phía dưới tự giác nhường ra một khoảng đất rộng, để chỗ cho phi thuyền hạ cánh.

Cùng một tia sáng xuất hiện, phi thuyền vững vàng dừng trên mặt đất.

Tô Trạch dẫn đầu bước ra ngoài, những người khác đi theo sau.

Trước khi vào Kinh Đô, Tuyết Lệ Hàn đã sớm lặng lẽ rời khỏi phi thuyền.

Theo cách nói của hắn, không thể giành lấy nổi bật của tuyển thủ Nhân tộc Tô Trạch.

Đương nhiên, trên thực tế, trong lòng của phần lớn dân chúng Nhân tộc bây giờ, ảnh hưởng của Tô Trạch còn lớn hơn cả “Cổ nhân” gần trăm năm trước như hắn.

Nếu hắn và Tô Trạch cùng đứng trước phi thuyền, e rằng không có bao nhiêu người có thể nhận ra hắn…

Tô Trạch vừa mới xuống phi thuyền đã cảm thấy hoa mắt, một đám người đông đúc chen lấn tới, xuất hiện trước mặt hắn.

Trong đó đa số đều là lão giả râu trắng, còn có mấy người trung niên tóc mai muối tiêu, thoạt nhìn không còn trẻ nữa.

Khí tức của bọn họ rất mạnh mẽ, ít nhất đều là cảnh giới Hóa Thần.

Trên mặt Tô Tạch nở nụ cười, không sợ không kiêu giao tiếp với bọn họ, rồi mới biết mọi người trước mặt đều là nhân vật nổi danh trong Liên minh!

Trưởng lão của hội trưởng lão Liên minh, hội trưởng Hiệp hội Người tu luyện, gia chủ của bảy tám gia tộc, và viện trưởng của các trường cao đẳng khác.

Bọn họ đều là những người đứng đầu Liên minh Nhân tộc, là những nhân vật danh tiếng mà vô số người cả đời cũng không thấy được.

Lúc này, bọn họ lại giống như ông cụ nhà bên, trên mặt đều là ý cười, ánh mắt dịu dàng, giọng điệu thân thiết, đang nhiệt tình nói chuyện với Tô Trạch, không hề có cái gọi là kiêu ngạo và khí thế của nhân vật danh tiếng.

Nội dung của cuộc nói chuyện, tràn đầy khen ngợi và khuyến khích, cũng như những lời như “Có rảnh thì đến nhà uống trà, cháu gái của ta bằng tuổi ngươi.”, vân vân

Bất luận là ai, trong lời cuối cùng đều sẽ nhắc nhà mình có một cô gái nào đó, người thì bảo là xinh đẹp, người lại bảo là còn trẻ, bằng tuổi với ngươi, vân vân.

Tô Trạch đương nhiên biết ý của bọn họ, trong lòng muốn cười, nhưng vì tình cảnh cũng chỉ có thể chịu đựng.

Sau khi gật đầu trả lời từng người, nhiều nhân vật nổi danh lúc này mới tạm thời rời đi, sau đó đi “thăm hỏi” các thiên kiêu khác.

Bọn họ vừa rời đi, đương nhiên là một số cường giả thực lực hơi kém lại xuất hiện.

Tô Trạch ứng phó từng người một, cư xử đúng mực, trái lại còn thích thú.

Con người chung quy cũng là sinh vật mang tính xã hội, nghe lời khen ngợi chân thành của người khác, thoải mái hơn lời tâng bốc của Diệp Thanh.

Bình Luận (0)
Comment