Trên bảng tích phân, tích phân của Tô Trạch tăng lên hai trăm!
Tô Trạch âm thầm gật đầu.
Một yêu thú cấp E trung giai giá trị hai trăm tích phân, cũng không tệ lắm.
Nhìn thấy Hành Quân Nghị chi chít dày đặc trước mắt, miệng hắn nhếch lên, lộ ra một nụ cười.
“Tiểu Hỏa, cho ngươi cơ hội thể hiện!”
Tô Trạch kêu Tiểu Hỏa trên trời.
Kinh nghiệm chiến đấu của Tiểu Hỏa không đủ, hiện giờ đúng lúc để nó rèn luyện một chút.
Tiểu Hỏa hưng phấn kêu một tiếng, hóa thành một ánh lửa lao xuống.
Chỉ thấy nó há miệng, một quả cầu lửa cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, hung hăng đập xuống quân đoàn Hành Quân Nghị trên mặt đất.
Ầm!
Tiếng nổ mãnh liệt vang lên, ngọn lửa bắn ra, nháy mắt thiêu từng con Hành Quân Nghị thành tro tàn.
Tiểu Hỏa càng thêm hưng phấn, từng quả cầu lửa bắn ra.
Trong nháy mắt, trong sa mạc xuất hiện một biển lửa.
Đám Hành Quân Nghị hoảng sợ đan xen, ý thức được mình gặp phải nhân vật hung ác, lúc này bắt đầu lui lại.
Bọn chúng lần lượt chui vào trong cồn cát, liều mạng chui xuống.
Tuy rằng phản ứng của bọn chúng rất mau lẹ.
Nhưng mà vẫn có một bộ phận Hành Quân Nghị không thể trốn thoát.
Ngọn lửa biến hạt cát thành từng luồng nham thạch nóng chảy, vốn dĩ không có chỗ đặt chân.
Hành Quân Nghị còn lại tuyệt vọng, mấy con Hành Quân Nghị cấp E muốn phản kháng.
Nhưng mà không có năng lực bay, bọn chúng vốn dĩ không chạm được Hỏa Diễm Điểu trên không trung.
Từng đường axit màu lục phun ra.
Nhưng còn chưa bay được bao xa, đã trực tiếp gặp nhiệt độ cao bốc hơi sạch sẽ!
Tô Trạch ngẩng đầu nhìn bảng tích phân.
Chỉ thấy được, tích phân của mình đang nhanh chóng tăng lên!
Dường như trong chớp mắt, một lần nữa trở về vị trí số một!
Mặc dù kích cỡ của Hành Quân Nghị không lớn, nhưng trí thông minh lại không thấp.
Khi Tiểu Hỏa phun ra một quả cầu lửa, thủ lĩnh lập tức nhận ra bất thường.
Quả cầu lửa kia vừa nổ tung, năng lượng kinh khủng phủ xuống, trong nháy mắt thiêu đốt mấy con Hành Quân Nghị cấp E, sau khi thấy vậy nó lập tức hạ lệnh rút lui.
Hành Quân Nghị có tính kỷ luật cực kỳ cao, lập tức phục tùng mệnh lệnh bắt đầu rút lui.
Nhưng cho dù như vậy, vẫn có rất nhiều Hành Quân Nghị không thể rút lui.
Trên bầu trời, Tiểu Hỏa giống như Peashooter có tốc độ bắn tối đa, cái miệng nhỏ khẽ mở, một quả lại một quả cầu lửa phun ra.
Dù là Tô Trạch nhìn thấy cũng phải hơi kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Hỏa ra tay, không ngờ lại dữ dội như vậy.
“Không hổ là huyết mạch Chu Tước! Kỹ năng này giống như bắn ra trong nháy mắt…”
Tiểu Thanh vốn đang thoải mái cuộn mình trên cổ tay Tô Trạch ngủ vù vù, lại bỗng nhiên cảm nhận thấy nhiệt độ quanh người chợt tăng lên, khiến nó rất không thoải mái.
Vừa mở mắt nhìn, lại đúng lúc trông thấy Tiểu Hỏa thể hiện oai phong, lập tức tỉnh cả ngủ, tinh thần dâng cao.
Thực lực của tiểu tam này… cũng không tệ.
Tiểu Thanh lặng lẽ nghiêng đầu, lén lút thoáng nhìn Tô Trạch, trái tim càng siết chặt.
Chỉ thấy vẻ mặt Tô Trạch tràn đầy tươi cười, liên tục giơ ngón tay cái với Tiểu Hỏa.
Không ổn rồi!
Tiểu Thanh hơi hối hận.
Vậy mà những ngày này mình lại bất tri bất giác thả lỏng tinh thần, thậm chí vừa rồi còn lười chẳng muốn ra tay, để cho tiểu tam này bắt được cơ hội!
Không được!
Ánh mắt Tiểu Thanh trở nên kiên định.
Nó quyết định từ giờ trở đi, mình phải hết sức tập trung dọn sạch tất cả chướng ngại giúp chủ nhân, tuyệt đối không cho tiểu tam này có cơ hội làm điệu làm bộ!
Trên mặt đất, từng dòng dung nham chậm rãi chảy xuôi, tỏa ra nhiệt độ cao trí mạng.
Một số con vận may không tốt, trực tiếp bị quả cầu lửa đập trúng, trên cơ bản đều hóa thành tro tàn.
Còn những con ở biên giới biển lửa, trên cơ bản đều bị nhiệt độ cao đốt chết.
Dưới thuật Hỏa Cầu bắn liên tục không ngừng nghỉ của Tiểu Hỏa, thoáng cái số lượng của bầy đàn Hành Quân Nghị đã ít đi non nửa.
Tô Trạch bỗng nhiên nghĩ đến nhắc nhở của hệ thống.
Tiện tay nhặt một con Hành Quân Nghị bị nướng chín ở bên lề biển lửa.
Xác ngoài vốn dĩ đen nhánh bây giờ đã chuyển sang màu đỏ trong suốt, tỏa ra một mùi thơm đặc biệt.
Hắn đưa tay lật xác ngoài, lập tực lộ ra lớp thịt trắng nõn ở bên dưới.
Trong nháy mắt, một mùi thơm giống mùi cua đồng phả vào mặt.
Mùi thịt thoang thoảng tràn ngập xung quanh, chất thịt non mềm, trong suốt long lanh.
Tô Trạch bứt một miếng cho vào miệng, thịt mềm vừa vào miệng đã tan ra, mùi thơm mát ngập tràn.
Hắn không nhịn được khen ngợi một câu: “Mùi vị ngon lắm.”
Cùng lúc đó, một luồng năng lượng tinh khiết xuất hiện.
Đó là năng lượng ẩn chứa trong máu thịt yêu thú.
Nhưng mà đối với Tô Trạch thì tác dụng cũng không lớn, kém xa nhu cầu của bản thân hắn.
Tiểu Hỏa hót vang một tiếng, tỏ ra đắc ý đậu xuống đầu vai Tô Trạch, ngẩng đầu nhìn Tô Trạch, giống như một học trò nhỏ đang chờ được khen ngợi.
Tô Trạch mỉm cười sờ lên bộ lông mềm mại của nó: “Tốt lắm Tiểu Hỏa, thuật Hỏa Cầu này của ngươi giống như súng bắn liên thanh, cố lên! Tương lai thuộc về ngươi!”
Tiểu Thanh nghe nói như vậy, đột nhiên cảm thấy quen quen.
Hình như trước đây chủ nhân… cũng từng nói câu này với mình!?
Cảm giác nguy cơ trong lòng nó tăng cao, cơ thể căng cứng, đôi mắt không ngừng quan sát xung quanh.
Nó vô cùng hi vọng rằng bây giờ xung quanh xuất hiện yêu thú, tốt nhất là loại yêu thú đặc biệt hung dữ mạnh mẽ, cũng để chủ nhân nhìn thấy thực lực của nó!
Tiểu Hỏa rất vui vẻ, vô cùng phấn khởi bay lại lên không trung, đảm nhận vai trò lính trinh sát.
Tô Trạch ngẩng đầu nhìn bảng tích phân.
Người xếp thứ nhất: Tô Trạch!
Tích phân: 6300!
Ánh mắt dời xuống nhìn người xếp thứ hai.
Người xếp thứ hai: Đồng Lan!
Tích phân: 1500!
Còn về sau nữa thì không có người nào có tích phân vượt qua một nghìn.
Dù sao thí luyện vừa mới bắt đầu, thậm chí rất nhiều người còn chưa gặp được yêu thú.
Mà vận may “tốt” như Tô Trạch, trực tiếp gặp được bầy Hành Quân Nghị, thì lại càng không có.
Đương nhiên, đối với phần lớn mọi người thì, khi bọn họ gặp phải Hành Quân Nghị, có lẽ kết quả sẽ không phải là tích phân tăng vọt…
Tô Trạch hài lòng gật đầu, vứt xác ngoài của Hành Quân Nghị trong tay ra, tiện tay cầm lên mấy con mới.
Sau đó bắt đầu tiến lên.
Hắn giống như đang đi dạo, vừa thưởng thức thịt kiến tươi ngon vừa nhanh chóng tiến về phía trước.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.