Thuật sĩ Đồng Lan niệm chú ngữ, chém giết yêu thú cấp E trung giai cuối cùng ở trước mặt.
Nàng lau mồ hôi trên trán, hưng phấn gật đầu.
Lần này mình có 1700 tích phân rồi!
Chắc là có thể vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất!
Vận may của nàng khá tốt, yêu thú trước mắt cũng có tính bầy đàn.
Mà Đồng Lan là thuật sĩ, am hiểu nhất chính là đối phó với số lượng lớn kẻ địch.
Lại thêm trong bầy đàn yêu thú này, thực lực mạnh nhất cũng chỉ là cấp E trung giai.
Bởi vậy.
Không có gì bất ngờ, Đồng Lan đã diệt sạch ổ yêu thú này.
Nàng tự tin ngẩng đầu, sắc mặt lại cứng đờ.
6300 tích phân!??
Nàng sững sờ nhìn cái tên đặt ở phía trên mình.
Sao… tên này lại làm được?
Mình là bởi vì vận may tốt, gặp được một bầy đàn yêu thú, cho nên mới có thể thu hoạch được gần hai nghìn tích phân trong thời gian ngắn như vậy.
Nhưng cái người tên là Tô Trạch này thì sao chứ?
Chẳng nhẽ hắn cũng gặp phải bầy đàn yêu thú?
Nhưng hơn sáu nghìn tích phân, vậy phải chém giết bao nhiêu yêu thú?
Mình một hơi chém giết ba con yêu thú cấp E đã cảm thấy khó khăn rồi.
Nhưng Tô Trạch thì sao?
Hắn chém giết bao nhiêu con yêu thú cấp E?
Nếu đổi 6300 tích phân ra yêu thú cấp E trung giai, ít nhất cũng phải hơn ba mươi con!?
Không thể nào!
Đồng Lan lắc đầu, một người chém giết ba mươi con yêu thú cấp E trong thời gian ngắn như vậy.
Trừ phi người đó là người tu luyện Kim Đan cảnh!
Hoặc là… sở hữu sức chiến đấu của Kim Đan cảnh!
Chuyện này càng không thể nào!
Nhân vật như vậy đều là thiên tài được trao tặng danh hiệu Thiên Kiêu Nhân tộc!
Nào có nhiều người như vậy.
Không thấy mười mấy năm qua mới xuất hiện một Hà Tuyết Nhi hay sao?
Sau khi loại bỏ trường hợp này, vậy chỉ còn một khả năng!
Đó chính là chắc chắn Tô Trạch kia tàn sát yêu thú cấp F!
Dựa vào ưu thế về số lượng của yêu thú cấp F, tiến hành kiếm tích phân!
Tên này đúng là không biết xấu hổ!
Mặc dù trong quy tắc thí luyện không nói là không được.
Nhưng rõ ràng thủ đoạn như vậy sẽ bị tất cả mọi người khinh bỉ.
Trong những nơi khác của không gian thế giới khác.
Những người thí luyện nhìn lên bầu trời, trong đầu đều cùng cho ra kết luận giống Đồng Lan.
Tô Trạch này!
Lẽ ra nhìn xếp hạng lúc đầu trên bảng tích phân, chắc hẳn thực lực phải rất mạnh mới đúng, vậy mà lại nhờ vào thủ đoạn này để kiếm tích phân sao?
“Ta nhổ vào!”
Các người thí luyện đều lộ vẻ coi thường.
Trong lúc nhất thời, trên đầu Tô Trạch bị đội xuống danh hiệu nỗi nhục của người tu luyện.
Trong một rừng cây.
Một bóng hình xinh đẹp duyên dáng tiện tay điểm ra một cái, giết chết một con yêu thú cấp E cao giai trước mặt.
Đôi mắt xinh đẹp sâu thẳm liếc nhìn bảng tích phân, khẽ thì thầm.
“Kiếm tích phân nhờ cấp F? Nhưng có thể chém giết nhiều yêu thú trong thời gian ngắn như vậy, thể lực của tên này cũng rất kinh người…”
Không gian thế giới khác số 1098.
Trời xanh bao la, vạn dặm không mây.
Màn hình ánh sáng trong suốt lấp lóe ánh sáng nhạt, tên của những người tu luyện được sắp xếp ngay ngắn trật tự.
Trong đó, mười cái tên đầu tiên là chói mắt nhất.
Chỉ là, mỗi khi người tu luyện ngẩng đầu nhìn đến cái tên đứng thứ nhất kia, đều lộ ra dáng vẻ ghét cay ghét đắng.
Tích phân đằng sau cái tên kia đâm sâu vào trong trái tim bọn họ.
Nỗi nhục của người tu luyện!
Quyết không thể để cho cái tên không biết xấu hổ này đứng ở vị trí thứ nhất.
Trong lúc nhất thời, gần như tất cả người thí luyện đều tràn đầy hăng hái.
Bóng hình của bọn họ thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng cây, sa mạc, hồ nước, sơn cốc…
Nơi nào có yêu thú thì sẽ có bóng dáng của bọn họ.
Càng ngày càng nhiều người mở màn.
Trên bảng tích phân, tích phân của những người thí luyện bắt đầu xảy ra thay đổi.
Tên của bọn họ đang không ngừng leo lên.
Nhưng mà.
Cho dù là vậy, bọn họ cũng không thể đạt được hơn sáu nghìn tích phân trong khoảng thời gian ngắn.
Có người tức giận, có người lo lắng.
Nhưng cũng có người nảy sinh ý đồ xấu xa, bắt đầu cố gắng tìm kiếm những bầy đàn yêu thú thực lực yếu kém.
Nhưng sau khi thử cách này, bọn họ lại phát hiện khó khăn trong đó.
Cho dù yêu thú cấp F có yếu đi nữa, thì cũng mạnh hơn yêu thú bên ngoài.
Cộng thêm số lượng đông đảo, dù là Trúc Cơ cũng không chống chọi nổi.
Trong nháy mắt, lại có mấy người xui xẻo, thể lực không chống đỡ nổi nữa, lọt vào vòng vây của yêu thú.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể sử dụng ngọc phù cầu cứu.
Khoảnh khắc ngọc phù cầu cứu được khởi động kia.
Bầu trời phía trên đỉnh đầu xuất hiện một gợn sóng.
Ngay sau đó, mấy chùm ánh sáng từ trên trời rơi xuống, trong nháy mắt bao phủ người sử dụng ngọc phù cầu cứu.
Cùng một thời gian, tên của mấy người này trên bảng tích phân mờ xuống, tích phân hoàn toàn dừng lại.
Tất cả người thí luyện đều nhìn thấy cảnh này, trong lòng cảm khái.
Tô Trạch ném xác ngoài của Hành Quân Nghị trong tay ra, xoa xoa tay, nhìn vùng màu xanh biếc ở phía xa xa kia.
Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười mỉm.
Đi lâu như vậy, cuối cùng cũng sắp ra khỏi sa mạc này rồi.
Phụt một tiếng.
Sau lưng, một con yêu thú thằn lằn ẩn nấp dưới cồn cát bị một tia sáng xanh xuyên thủng.
Trên bảng tích phân, tích phân của Tô Trạch lại tăng lên, đạt tròn 7000 tích phân!
Tia sáng xanh chợt lóe, Tiểu Thanh lại trở về cổ tay Tô Trạch.
Nó liếc nhìn Tiểu Hỏa trên bầu trời, trong lòng hừ một tiếng.
Mấy lần vừa rồi, Tiểu Hỏa vừa phát hiện yêu thú thì đã có tia sáng xanh xuất hiện, trong nháy mắt chém giết yêu thú kia.
Mấy lần liền Tiểu Hỏa đều không thể ra tay, tức giận đến lông chim trên đỉnh đầu dựng thẳng đứng.
Cái tên này, bị đày vào lãnh cung rồi còn không hết hi vọng, muốn tro tàn lại cháy?
Trong đầu Tiểu Hỏa xuất hiện một suy đoán, trong lòng giật thót một cái.
Nó sẽ không để mắt đến mình rồi đấy chứ?
Tô Trạch vỗ vỗ Tiểu Thanh, khen ngợi vài câu.
Sau đó gọi Tiểu Hỏa một tiếng rồi bước nhanh hơn, đi đến ốc đảo ở phía trước.
…
Cùng lúc đó, ở bên ngoài.
Trong Hiệp hội Người tu luyện ở các nơi, trận pháp sư bận rộn đầu đầy mồ hôi, cuối cùng cũng bố trí trận pháp xong.
Trận đồ tỏa ra ánh sáng, những viên tinh thạch năng lượng hóa thành linh lực tinh khiết đến cùng cực truyền vào bên trong trận đồ.
Lát sau, một màn hình 3D to lớn hiện ra trước mắt mọi người.
Rừng cây, biển lớn, hồ nước, sa mạc… đầy đủ mọi loại địa hình.