Ngộ nhỡ kích hoạt một cơ chế phản kích nào đó, trực tiếp giết chết Liễu vương không phải là chuyện không thể.
Nghĩ đến đây, Tô Trạch không dám lãng phí thời gian đi tìm xem Khương Thiên Vũ để lại cho mình cái gì, bèn thông tri sự tình cho đối phương.
Một giây sau Tô Trạch truyền ra tin tức.
Khương Thiên Vũ xuất hiện bên ngoài sân.
Một chữ.
Nhanh!
Tô Trạch buông trận pháp và cho đối phương vào trong sân.
“Trong Thiên cung có một nơi đặc biệt dùng để độ kiếp, ta sẽ đưa ngươi đến đó.”
Khương Thiên Vũ nói tóm gọn rồi đi thẳng vào nội dung chính.
Tô Trạch gật đầu, sau đó cảm thấy hoa mắt.
Khi phản ứng lại, hắn thấy mình đã ở trong tinh không!
Bóng dáng Liễu vương hiện ra đằng xa.
Lúc này, nó đã trở lại nguyên hình, cành cao sừng sững trong tinh không, xung quanh là thần quang xanh biếc lượn lờ, giống như một ngôi sao lớn.
Ầm!
Liễu vương không còn áp chế nữa, trong nháy mắt thiên kiếp giáng xuống.
Ngay lập tức.
Những đám mây giông bao phủ dày đặc, những tia chớp dày đặc lúc ẩn lúc hiện, điện quang chói lọi phản chiếu tinh không, sức mạnh hủy diệt đang tiềm ẩn trong đó!
Ầm!
Một tiếng sét sừng sững như núi đánh về phía Liễu vương!
Cảm nhận được sức mạnh của sấm sét, vẻ mặt của Khương Thiên Vũ thay đổi.
“Đây là độ kiếp gì đây?”
“Chắc là Hóa Thần kiếp nhỉ.”
Tô Trạch nói với giọng điệu không chắc chắn.
Khương Thiên Vũ:.....
“Đó với ngươi…”
“Nó là linh thú khế ước đầu thứ tư của ta.”
“Khá lắm.”
Ngay cả Khương Thiên Vũ cũng không thể không cảm thán.
Đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại tình huống này!
Một gã ngự thú sư khế ước liên tiếp với bốn linh thú khế ước, hơn nữa mỗi con đều mạnh hơn con trước!
Huyết mạch mạnh mẽ hơn con trước!
Nhìn thoáng qua Tiểu Thanh và Tiểu Hoả là có thể thấy, một cái là huyết mạch Thanh Long, một cái là huyết mạch Chu Tước, cả hai đều là huyết mạch thần thú với nồng độ cực cao và triển vọng vô hạn!
Một linh thú khác giống như trứng, hình như có một chút huyết mạch Huyền Vũ?
Khương Thiên Vũ có chút không rõ, nhưng hai con linh thú đầu tiên mà Tô Thần khế ước phi thường như vậy, hắn nhất định sẽ không khế ước một con linh thú gà yếu ớt.
Có thể đó là một con linh thú thần quái mà mình cũng không biết?
Không phải là không thể.
Bây giờ, cây liễu cao lớn trước mặt càng làm cho Khương Thiên Vũ kinh hãi!
Khí tức khó giải thích đó thật sự tạo ra một cảm giác kinh hãi khó tả trong lòng hắn.
Không phải do tu vi của cây liễu t, mà là do huyết mạch chứa đựng trong cơ thể nó!
Đó là gì!?
Khương Thiên Vũ cảm thấy hơi nhức đầu, Tô Trạch luôn có thể nghĩ ra những cái gì đó khiến những “lão tiền bối” bọn họ cảm thấy thái quá.
Giống như linh thảo đang độ kiếp trước mặt, nó hoàn toàn không phải là một sinh linh bình thường, càng không phải là Hoá Thần thiên kiếp giống như bình thường!
Nếu như có thể thành công vượt qua kiếp nạn này, nhất định sẽ không phải là Hóa thần bình thường, tu vi ít nhất sẽ trực tiếp thăng cấp Hoá Thần hậu kỳ, thậm chí là cao hơn nữa!
Đối với điều này, Tô Trạch cũng không mong đợi quá nhiều.
Hắn chỉ hy vọng rằng Liễu vương có thể chống đỡ qua thiên kiếp là tốt rồi.
Qua rất lâu sau.
Tiếng sấm yếu dần, kiếp vân lần lượt rút lui, lộ ra một gốc cây liễu cao vút ở giữa.
Cơ thể của Liễu vương cháy đen, như thể nó đã trở thành một cái cây chết.
Thế nhưng.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Vài vết nứt đen kịt xuất hiện mặt ngoài, ánh sáng rực rỡ từ khe nứt nở rộ.
Sau đó.
Vết nứt nhanh chóng mở rộng.
Bành!
Một tiếng vang trầm.
Lớp da cháy sém nổ tung, lộ ra cành cây giống như phỉ thúy sáng chói bên dưới, thần quang màu xanh biếc như pha lê nổ bắn ra, phản chiếu toàn bộ hư không.
Những gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường xuất hiện, lấy Liễu vương làm trung tâm khuếch tán ra ngoài, năng lượng sinh mệnh cuồn cuộn dâng trào, năng lượng tinh thuần dao động chập chùng lên xuống.
Một luồng khí tức mạnh mẽ theo đó mà xuất hiện.
Tô Trạch nhướng mày, đó không phải là khí tức của Hóa Thần sơ kỳ.
Đó là ... Hóa Thần đỉnh phong!!
Liễu vương từng một lần đột phá, trực tiếp đột phá từ Nguyên Anh đỉnh phong trở thành Hoá Thần đỉnh phong!
Vượt qua cả một giai đoạn lớn!
Mức độ tiến giai có thể nói là đáng kinh ngạc.
Khương Thiên Vũ nhìn cây liễu lớn, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc.
Chỉ cần Hoá Thần đỉnh phong thôi cũng có thể cho hắn cảm giác nguy hiểm!
Có thể tưởng tượng được thực lực của đối phương mạnh đến mức nào, nhất định là tồn tại đứng đầu trong các tu sĩ Hóa Thần!
Mà Hóa Thần linh thụ mạnh mẽ như vậy lại là một trong những linh thú khế ước của Tô Trạch...!
Không hiểu sao mà cơ thể Khương Thiên Vũ run lên, hắn nghĩ đến một cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
Khi bốn linh thú khế ước của Tô Trạch đều trưởng thành đến cảnh giới nhất định.
Một khi trận chiến xảy ra sẽ là năm chiến lực siêu mạnh đồng loạt ra tay!
Khi đó, sức chiến đấu của Tô Trạch sẽ là một lực lượng vô cùng đáng sợ.
Ánh sáng màu xanh biếc chợt loé.
Liễu vương thu nhỏ thân hình và xuất hiện trước mặt Tô Trạch với một giọng nói xa xôi.
“Chủ nhân, đã lâu không gặp, ta cuối cùng đã đột phá đến cảnh giới Hóa Thần!”
Trong giọng nói đó có sự vui mừng và kích động dữ dội.
Cành của nó đang bay múa và hào quang bắn ra bốn phía, trông rất thích thú.
“Tốt, tốt, tốt.”
Tô Trạch liên tục khen ngợi, không keo kiệt lời khen.
Cả Tiểu Thanh cũng đến gần, vây quanh Liễu vương líu ríu.
Có lẽ vì sự tồn tại của khế ước, thời gian chúng nó và Liễu vương ở cùng nhau không nhiều lắm, nhưng họ vẫn khá thân thiết.
Bốn linh thú châu đầu lại, Tiểu Thanh nhìn Liễu vương với sự hâm mộ trong mắt, hy vọng mình sẽ đột phá đến Hoá Thần càng sớm càng tốt.
Tô Trạch nhìn chúng nó cười ha ha, tâm trạng vui vẻ.
Sự đột phá của Liễu vương vào lúc này là một tin tốt.
Trực tiếp đột phá đến Hoá Thần đỉnh phong càng là tin tốt trong tin tốt!
Cứ như vậy sức mạnh của Tô Trạch đã được nâng lên một tầm cao khác.
Liễu vương, Hóa Thần đỉnh phong, nói về sức mạnh thì tuyệt đối là vô cùng mạnh.