“Tiểu sư thúc tổ?”
Giọng nói phát ra từ trong ngọc phù.
“Ừm, là ta.”
Trong lúc nhất thời, giọng nói của đối phương trở nên căng thẳng.
“Tiểu sư thúc tổ, số định mức trong tháng này xảy ra vấn đề gì sao?”
“Không Phải, Diệp Thanh, Đỗ Dao, Lữ Cảnh Long… Còn có Hồn Vô Nhai, Phượng Thái Vi...”
“Ừm, những người này đều có danh sách chứ?”
“Có, tiểu sư thúc tổ, đây đều là những đệ tử mới gia nhập Thiên cung, số định mức của những đệ tử Nguyên Anh bình thường, cũng không có lỗi gì.”
“Ta biết rồi, bắt đầu từ tháng sau, phải tăng số định mức của bọn họ lên ngang hàng với nhóm Tiêu Vân kia.”
“Hiểu rồi, tiểu sư thúc tổ, ta làm việc thì người cứ yên tâm.”
Chỉ là số định mức của hai mươi ba mươi cấp Hoá Thần mà thôi, đối với Thiên cung, nó không đáng nhắc tới.
Đó chỉ là chuyện Tô Trạch chỉ nói một câu.
Thậm chí không cần phải báo cáo để được xét duyệt.
Rất nhiều thiên kiêu có mặt ở đây đều đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tô Trạch và đối phương.
Trên mặt mấy người Diệp Thanh đều lộ ra vẻ phấn khích, bước đến bên cạnh Tô Trạch, lại nói một trận rắm cầu vồng.
Họ có mối quan hệ rất tốt với Tô Trạch, nói quá nhiều lời cảm kích sẽ thể hiện sự xa lạ.
Ngược lại là Phượng Thái Vi, Hồn Vô Nhai và đám thiên kiêu ở bên ngoài sững sờ một lúc, trong lúc nhất thời có hơi không biết phải làm sao!
Có một đoạn thời gian ở Thiên cung.
Đương nhiên họ hiểu được số định mức hàng tháng quan trọng như thế nào! Phải biết rằng, số định mức hàng tháng nghe có vẻ trần tục.
Nhưng lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thì đều vô cùng sửng sốt, định lức của những đệ tử bình thường ở Thiên cung thật sự đều là linh dược trân quý vô giá đối với ngoại giới!
Mỗi một vật tuyệt đối đều được làm ra từ bàn tay của đại sư, ở ngoại giới nó có thể được bán với giá trên trời!
Định mức của các đệ tử Nguyên Anh kinh khung như vậy, của các đệ tử Hoá Thần...
Càng là định mức của những thiên tài đỉnh cấp như Tiêu Vân!
Giá trị trong đó sẽ chỉ là quý giá hơn!
Mà thứ quý giá như vậy chỉ cần một câu nói của Tô Trạch...
Đám người Phượng Thái Vi không biết nên khiếp sợ hay cảm động trước, cảm xúc của họ tương đối phức tạp.
Với phần định mức tăng lên này, tốc độ bọn họ đột phá Hoá Thần sẽ giảm bớt rất nhiều!
Vẻ mặt của nhóm Phượng Thái Vi trở nên xấu hổ trong một lúc.
Mình đến đây một chuyến, nói một câu thôi mà, kết quả Tô Trạch trực tiếp cho bọn họ ưu đãi như vậy, có hơi ngượng ngùng.
“Lần trước các ngươi ra tay, ta đã nhìn thấy hết, còn chưa nói lời cảm ơn với các ngươi. Bây giờ chỉ là một cái nhấc tay thôi, không cần nói thêm gì nữa.”
Tô Trạch xua tay, thản nhiên cười nói: “ “Được rồi, đến đây thôi, đi đi.”
Vừa dứt lời, hắn vẫy vẫy tay, trong nháy mắt biến mất.
“Trạch ca, phải cẩn thận nha!”
Mấy người Diệp Thanh hô to một câu, không biết Tô Trạch có nghe hay không.
...
Tô Trạch lặng lẽ lên linh thuyền trước mặt, không xuất đầu lộ diện.
Nếu không.
Rất nhiều đệ tử có mặt sẽ không khỏi hét lên.
Bình thường lúc không có chuyện gì hô gọi cũng không sao.
Lúc này, nó không quá cần thiết nữa.
Khương Thiên Vũ xuất hiện và đưa hắn đến khu vực trung tâm của linh thuyền.
Bốn vị Cung chủ đều có mặt ở đó, vẻ mặt nghiêm túc, đang thảo luận cái gì đó, khi thấy Tô Trạch xuất hiện, họ lập tức đứng dậy hành lễ.
Tô Trạch vội vàng giơ tay ngăn cản: “Các ngươi tiếp tục đi, coi như ta không tồn tại là được, đừng chậm trễ đại sự.”
Bốn vị đại năng khẽ gật đầu, sau đó lại bắt đầu thảo luận.
Bọn họ không hề né tránh Tô Trạch.
Sau khi đến Đế quan, Tô Trạch cũng có thể biết những gì đã được thảo luận.
“Tính toán có chính xác không? Số lượng cụ thể là bao nhiêu? Thật sự có nhiều Độ Kiếp như vậy đến đây sao?”
“Tình huống ở Địa Tiên giới như thế nào? Tại sao bỗng nhiên lại phát động một cuộc xâm lược quy mô lớn như vậy!?”
“Chẳng lẽ là bọn họ đã thật sự chuẩn bị bắt đầu chiến tranh rồi!?”
“Trong tình hình thông đạo vẫn chưa ổn định, việc mở rộng thông đạo cần rất nhiều tiền. Tại sao họ đột nhiên trở nên hoang phí như vậy?”
“...”
Tô Trạch lắng nghe cẩn thận, từ đó sau nắm bắt được nhiều thông tin, cuối cùng hắn cũng hiểu làm thế nào mà thế giới Vạn Tộc biết được điều đó.
Thông đạo giữa hai giới bên phía Đế quan đột nhiên bắt đầu mở rộng, số lượng các cường giả có thể chứa được tăng thêm một bậc.
Các cường giả của Đế quan đã quan sát thấy điều này, kết hợp với chi phí mở rộng thông đạo, bọn họ suy đoán rằng Địa Tiên giới sẽ bắt đầu có một hành động lớn!
Còn lúc nào có một số lượng lớn người ngựa giáng xuống.
Điều này thật ra chẳng xác định được.
Nhưng mà hiện tại Địa Tiên giới chiếm thế chủ động, mà bây giờ thế giới Vạn Tộc chỉ có thể bắt đầu gia tăng cường giả đóng quân ở Đế quan.
Để có thể đối phó với sự xuất hiện đột ngột của một lượng lớn cường giả bất cứ lúc nào!
Sau một lúc.
Ông!
Linh thuyền rung lên, đột nhiên nâng lên rồi bay vào hư không, tốc độ cực nhanh, còn nhanh hơn gấp nhiều lần tốc độ của phi thuyền mà Tô Trạch đã ngồi lúc trước.
Tô Trạch lặng lẽ tìm một căn phòng không có chủ, bước vào và ngồi xuống.
Ầm.
Sau đó, kim quang sáng lên.
Hắn bắt đầu tu luyện trở lại.
Nắm bắt mọi thời gian để tu luyện, Tô Trạch giờ đã thực sự làm được điều này.
...
Trong hư không, cảm giác thời gian trôi qua đã yếu đi rất nhiều.
Không lâu sau.
Tô Trạch mở mắt ra, như có linh cảm mà nhìn ra ngoài cửa sổ, đồng tử co rút đột ngột.
Đó là một biển đầy sao lộng lẫy.
Linh thuyền lướt đi giữa các vì sao.
Điều khiến Tô Trạch ngạc nhiên là khoảng cách giữa những tinh thần khổng lồ này rất gần.
Ít nhất đối với thiên thể cỡ lớn như vậy, khoảng cách gần như vậy nhất định không phải bình thường.
Đang lúc này.
Ánh sáng yêu dị chiếu vào đại tinh làm hắn chú ý.
Đó là ... ánh sáng của trận văn!
Tô Trạch giật mình, ánh mắt đảo qua, nhìn những đại tinh xung quanh.
Quả nhiên, trên những đại tinh kia, chúng đều được chạm khắc trận văn dày đặc!
Bên trên tất cả đại tinh đều có một đại trận!