Đó là đệ tử của Hỏa Thần cung!
Mỗi người đều có sức chiến đấu vượt trội, trên người lại có đủ loại uy lực to lớn, bảo vật tầng tầng lớp lớp.
Trong lúc nhất thời, không ít đệ tử Thiên cung bị thua, hoặc là bỏ mình, hoặc là bị thương nặng rút lui.
Lợi thế dần dần chuyển từ bên phía Đế quan sang bên phía Địa Tiên giới.
Nhìn thấy tình huống bên này.
Trong lòng các đệ tử đang chiến đấu ở xung quanh sợ hãi, nghi ngờ không thôi nhìn về phía những đệ tử áo đỏ kia.
Rõ ràng nhóm cường giả này… không giống những tên khác.
“Là người của Hỏa Thần cung, giết chết bọn chúng, lần trước Tiêu sư huynh chính là bị bọn chúng hành hạ đến chết!”
Đột nhiên.
Một đệ tử Thiên cung hô lớn.
Tiếng nói truyền vào trong tai đông đảo đệ tử Thiên cung.
Chỉ chớp mắt.
Vô số ánh mắt tràn đầy căm hận tập trung lên người đệ tử của Hỏa Thần cung.
Sắc mặt đệ tử Hỏa Thần cung thay đổi, trong lòng thầm chửi ầm lên.
Mẹ nó ngươi cũng biết là chuyện do đệ tử lúc trước làm, liên quan quái gì đến bọn ta!
Thực lực của bọn họ mạnh mẽ thì mạnh mẽ, nhưng nếu bị quá nhiều tu sĩ để mắt tới, một trận vây công ập xuống, bọn họ cũng không chịu nổi.
Trái lại cũng có bảo vật do người có đại thần thông ban thưởng.
Nhưng món đồ chơi kia không phải để dùng trên người của Thiên cung!
Là dùng để kìm hãm hai cha con Hoa Vân Phi Hoa Dung!
Một khi sử dụng mất, đợi lát nữa sẽ không còn thủ đoạn kìm hãm bọn họ nữa!
Bên trên đã nói rồi, hai cha con Hoa Vân Phi mới là quan trọng nhất, những chuyện khác đều là hư vô, phải nhường đường cho việc này.
Nếu như làm hỏng.
Có lẽ trực tiếp đầu hàng mới có thể chết tôn nghiêm một chút.
Mà bây giờ nếu không dùng át chủ bài, hơn phân nửa là sẽ bị đánh chết tươi.
Khó cả đôi đường, chọn cái nào cũng là chết.
Con bà nó!
Sớm biết như vậy, trước khi đến đã thay quần áo khác rồi!
Mặc dù suy nghĩ này rất mất mặt, khiến Hóa Thần cung hổ thẹn, nhưng suy nghĩ này vẫn xuất hiện trong đầu rất nhiều đệ tử.
Hết cách rồi, mạng nhỏ vẫn rất quan trọng!
May mà.
Chuyện cũng không phát triển theo chiều hướng hỏng bét.
Lại có một nhóm tu sĩ từ trong tiên môn thanh đồng buông xuống, hấp dẫn không ít sự chú ý của các tu sĩ, hóa giả rất nhiều áp lực cho đệ tử Hỏa Thần cung.
Hành vi của đệ tử Hỏa Thân cung rất kỳ lạ.
Ít nhất là như vậy trong mắt đệ tử Thiên cung.
Bởi vì khi một nhóm tu sĩ Địa Tiên giới mới buông xuống, dường như đệ tử của Hỏa Thần cung còn căng thẳng hơn bọn họ.
Ánh mắt vẫn đảo qua đảo lại các tu vĩ mới buông xuống, giống như đang tìm kiếm cái gì.
Bất đắc dĩ, tình hình chiến đấu thật sự khẩn cấp.
Trong chém giết sống còn, bọn họ không cách nào suy nghĩ sâu xa, bỏ qua hành động vô cùng quái dị đáng ngờ này.
Keng!
Tiếng va chạm sắt thép vang lên lanh lảnh, tiếng gầm vang dội lập tức bao phủ toàn bộ chiến trường, dao động khủng bố rung động hư không.
Đại Thừa ra tay.
Trong cường giả Địa Tiên giới mới buông xuống có tồn tại Đại Thừa!
Uỳnh!
Tiếng nổ chấn động màng nhĩ tất cả tu sĩ vang lên không ngừng.
Đại chiến kinh khủng bùng nổ, mức độ kịch liệt vượt xa chiến đấu của những cường giả Độ Kiếp đó.
Đây là cảnh tượng lúc thường khó mà gặp được.
Nhưng dường như bây giờ trở nên bình thường hơn rất nhiều.
Đế quan.
Bóng hình bên cạnh Thái Hư chân nhân dần dần giảm bớt.
Từng Đại Thừa Tán Tiên đi lên chiến trường, ngăn cản những Đại Thừa kia.
“Địa Tiên giới đúng là điên rồi! Sao lại phái ra nhiều cường giả như vậy!? Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?”
Thanh Mộng đạo nhân nhìn chằm chằm chiến trường nơi xa, chay mày lại.
“Đợi lát nữa để ta ra tay, ta giết chết hai Đại Thừa rồi nói tiếp!”
Khuôn mặt Lôi Đế tràn đầy hung ác, trên trán nổi đầy gân xanh, trong mắt tràn đầy lửa giận.
Thái Hư chân nhân không nói gì, lặng lẽ nhìn chăm chú vào tình hình chiến đấu bên kia, trong lòng cũng nghi ngờ.
Tình huống bây giờ rất hiếm thấy.
Trước đây, mặc dù chiến đấu giữa hay giới xảy ra thường xuyên, nhưng đã thành lập ra một thăng bằng mỏng manh!
Bây giờ Địa Tiên giới phái ra nhiều tu sĩ như vậy, trong nháy mắt phá vỡ thăng bằng, thậm chí khiến cho bố trí thực lực của Thiên cung xảy ra thay đổi.
Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì!?
Chắc chắn làm như vậy là có mục đích!
Vậy mục đích là gì!?
Quỷ thần xui khiến… trong đầu Thái Hư chân nhân xuất hiện một người.
Tô Trạch.
Sẽ là hắn sao?
Chính bản thân Thái Hư chân nhân cũng không rõ ràng vì sao mình lại nghĩ đến Tô Trạch.
Tô Trạch chỉ là tu sĩ Nguyên Anh mà thôi, sao hắn có thể tạo thành ảnh hưởng như vậy?
Không đúng.
Nghĩ đến Tô Trạch tiện tay có thể lấy ra một món đạo binh Địa Tiên, lại có thể dùng tốc độ khủng khiếp sửa chữa Thăng Tiên đài đã sụp đổ…
Tô Trạch nắm giữ bí mật lớn, có lẽ trên người thật sự có thứ gì đó hấp dẫn Địa Tiên giới.
Thái Hư chân nhân càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này cực lớn!
Đột nhiên.
Đồng tử hắn hơi co lại, chợt nghĩ đến một khả năng.
Không phải kiếp trước Tô Trạch có thù lớn với một số thế lực của Địa Tiên giới đấy chứ?
Hay là kiếp trước Tô Trạch là ma đầu tuyệt thế gì ở Địa Tiên giới, đắc tội rất nhiều cường giả!?
Khả năng rất lớn!
Mình không phải là chó ngáp phải ruồi, đoán được chân tướng trong đó rồi đấy chứ?
Ánh mắt Thái Hư chân nhân chợt lóe, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cuối cùng.
Hắn lắc đầu, không tiếp tục suy đoán lung tung nữa.
Cho dù trên người Tô Trạch có bí mật gì.
Là đại lão chuyển thế cũng được, ma đầu chuyển thế cũng thế, người mang dị bảo cũng vậy… quan tâm tình huống của hắn làm gì, mình chỉ cần biết hắn là tu sĩ của phàm giới, là đệ tử của Thiên cung!
Tô Trạch không trốn tránh, không làm ra chuyện lẽ trời khó tha, vậy hắn có thể bảo đảm chắc chắn thân phận đệ nhất thiên tài của Tô Trạch ở phàm giới.
Hắn đưa ra quyết định, chờ sau khi chuyện này lắng lại.
Trút xuống tài nguyên, số lượng lớn bảo vật, thậm chí đủ loại đồ vật có lợi với tu hành.
Thứ Tô Trạch cần chính là cung cấp vô điều kiện!
Mục đích chỉ có một, trợ giúp Tô Trạch khôi phục đỉnh phong nhanh nhất… không đúng, là phát triển thành cường giả!