Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 718 - Chương 718: Đại Đạo Phàm Giới Nổi Giận (2)

Chương 718: đại đạo phàm giới nổi giận (2) Chương 718: đại đạo phàm giới nổi giận (2)

Uy hiếp của Địa Tiên cũng rất nhỏ, chỉ cần giải quyết Hoa Vân Phi kia, Địa Tiên không có gì đáng ngại.

Sau khi loại bỏ hai viên đá ngáng đường này, cả phàm giới sẽ không ai có thể cản bước mình.

Hòa Phong rất rõ ràng chuyện này, cảm nhận tình trạng cơ thể hiện tại, cùng với mức độ thiêu đốt của đạo quả, lo lắng trong mắt càng ngày càng nhiều.

Thời gian không nhiều!

Phải tranh thủ thời gian!

Hòa Phong nghiến răng, trong mắt hiện lên một vẻ điên cuồng.

Không thể kéo dài hơn nữa!

Giải quyết mọi chuyện bằng tốc độ nhanh nhất!

Lập tức.

Một tia sáng đỏ rực sáng lên, bao phủ giam cầm Tô Trạch bên dưới.

Ngay sau đó, ánh mắt của Hòa Phong tập trung vào Hoa Vân Phi.

Khoảnh khăc tiếp theo.

Bóng dáng của hắn biến mất.

Trong hư không, những đám mây dông liên miên vô tận bắt đầu di chuyển, nhanh chóng bay về phía vị trí của Hoa Vân Phi!

Sắc mặt Hoa Vân Phi thay đổi, vội vàng lách mình lui về phía sau.

Hắn lập tức hiểu được ý đồ của Thái Ất Kim Tiên kia.

Không đối đầu với mình, chỉ cần đến gần mình, thiên phạt khủng bố nhất kia có thể tiêu diệt mình!

Mà Thái Ất Kim Tiên kia lại không cần phải tự mình ra tay, đã đạt được mục đích của mình!

Thật tâm cơ!

Giống như Hòa Phong, trong lòng Hoa Vân Phi sao không sốt ruột được!

Hắn thật sự không ngờ, Hỏa Thần cung lại có thể phái ra một Thái Ất Kim Tiên lẻn vào phàm giới!

Đã có loại thủ đoạn như vậy, sao trước đây không thấy bọn họ dùng đến?

Chẳng lẽ bọn họ cũng có bảo vật tương tự như vạc ngọc?

Khả năng không lớn.

Suy nghĩ trong đầu Hoa Vân Phi xoay chuyển rất nhanh, thực sự không thể hiểu được là tình huống gì.

Hơn nữa, bây giờ hắn không có thời gian suy nghĩ về lý do đằng sau.

Ầm!

Một tia sét lớn từ trên trời giáng xuống, bao phủ cơ thể.

Lập tức, tiếng hét thảm vang lên.

Hoa Vân Phi bị thương nặng, vội vã bay ra ngoài, tránh mình chịu ảnh hưởng của Thái Ất Kim Tiên.

Nhưng.

Hòa Phong là Thái Ất Kim Tiên, về tốc độ thì Hoa Vân Phi không thể sánh được.

Hai tu sĩ, một người chạy, một người đuổi, bám lấy nhau.

Trong mây dông dày đặc, sấm sét to như núi càng lúc càng dữ dội.

đại đạo nổ vàng, vẻ giận dữ trên khuôn mặt khổng lồ càng ngày càng lộ rõ, sát ý lạnh lẽo giáng xuống, tất cả tu sĩ đều như rơi vào hầm băng, trong lòng run lên, nội tâm bắt đầu sợ hãi.

Ba tu sĩ không thể được khoan dung đã tồn tại quá lâu.

đại đạo thiên địa đã mất kiên nhẫn.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ đột ngột vang lên.

Nhưng, không có thiên lôi giáng xuống.

Một tia sáng đen sáng lên, tràn ngập khí tức hủy diệt chết chóc.

Ánh sáng đen ngưng tụ, dâng trào.

Cuối cùng.

Một trường thương đen bao phủ đạo tắc ngưng tụ thành hình.

Đây là binh khí hoàn toàn ngưng tụ từ đại đạo thiên địa, trong đó tụ tập vô số tử khí, tu sĩ bình thường chỉ bị nhiễm một chút sẽ bị ăn mòn nguyên thần, hồn quang mục rữa, cơ thể tiêu tan trong nháy mắt!

Ngay sau đó.

Một đôi bàn tay to xuất hiện, tạo thành từ năng lượng, cầm lấy trường thương!

Mũi thương chỉ vào Hòa Phong phía dưới!

Ngay lập tức.

Da đầu của Hòa Phong tê dại, cảm giác khủng hoảng khổng lồ dâng lên trong lòng hắn!

Nếu như phát thương này đâm trúng mình, cho dù không chết tại chỗ, e rằng cũng không chống đỡ nổi trận sấm sét tiếp theo!

“Đáng chết!”

Hắn tức giận mắng một tiếng.

Tại sao đại đạo phàm giới chết tiệt lại nhắm vào mình?

Hoa Vân Phi và Hoa Dung thì sao!?

Hai người họ thể hiện thực lực trước tiên, theo lý là những người đầu tiên khiêu khích ngươi mới đúng, ngươi không giết bọn họ trước, trái lại đến giết ta!

Ông trời mù rồi!

Trong lòng Hòa Phong tức giận mắng, nhưng không thể làm gì được.

Thiên Đạo đã nhằm vào hắn, bây giờ quan trọng là phải vượt qua kiếp này trước!

Hắn đột ngột quay đầu, đỏ mắt nhìn Hoa Vân Phi đang nhanh chóng rút lui, khóe miệng nhếch thành nụ cười lạnh.

Bản thân chịu khổ, sao có thẻ để cho ngươi sống yên ổn!

Một khi mình bị thương, mà Hoa Vân Phi bình an vô sự, thì cho dù tu vi của mình chiếm lợi thế, cũng sẽ không phải là đối thủ của đối phương!

Nghĩ đến đây, soạt một tiếng.

Bóng dáng của Hòa Phong biến mất.

Lúc hắn lại xuất hiện, đã xuất hiện bên cạnh Hoa Vân Phi.

Hắn vươn một bàn tay ra, nắm chặt lấy một cánh tay của Hoa Vân Phi, trói bọn họ lại với nhau!

Nếu không thể tránh khỏi, vậy thì cùng nhau chịu đựng!

Dưới giam cầm.

Tô Trạch nhìn Hòa Phong và Hoa Vân Phi đang chiến đấu với nhau, sâu trong đáy mắt lóe lên tia sáng, nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đối phó.

Trốn?

Không, nếu bây giờ không giải quyết vấn đề, chạy trốn thì có thể trốn đến đâu được?

Đối với những Tiên nhân này, khoảng cách hàng tỷ dặm chẳng qua chỉ là trong tích tắc thôi.

Khí tức của mình đã bị đối phương rút ra, cho dù chạy trốn, cũng sẽ bị tìm thấy dễ dàng.

Hơn nữa với tốc độ của mình, e rằng không chạy được xa.

Tô Trạch cúi đầu nhìn trường đao trong tay mình.

Đã dày đặc vết nứt, tinh túy trong đó không ngừng trôi đi.

Thần thị bên trong lại bị thương nặng, không thể đáp lại tiếng gọi của Tô Trạch.

Nếu còn muốn khiến nó phát huy tác dụng, e rằng chỉ có thể là tự bạo cuối cùng!

Tu vi thừa không đủ mười tỷ, hoàn toàn không mua được thứ gì hữu dụng.

Dựa vào tu vi thực lực của bản thân!?

Vậy càng không được!

Lần đầu tiên, Tô Trạch đối mặt với tình thế nguy hiểm, bất lực!

Hắn đã dùng tất cả những gì có thể, nhưng chỉ là đỡ một đòn tiện tay của cường giả kia, kéo dài mạng sống thêm một chút.

Sau đó… Chỉ có thể bị nhốt ở đây chờ chết sao!?

Tô Trạch cau mày, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển rất nhanh.

Bó tay chịu chết không phải phong cách của hắn.

Hơn nữa, hắn cũng không muốn chết, vẫn còn rất nhiều chuyện chưa hoàn thành, còn rất nhiều người thân bạn bè trên thế giới này, sao anh có thể chết trước được.

Ông già khí linh yên lặng bảo vệ bên cạnh Tô Trạch.

Sau khi trải qua chuyện lần trước, thực lực của hắn suy giảm rất nhiều, sức mạnh tích góp từng chút một nhiều năm trước cũng tiêu hao hết.

Vừa rồi đỡ lại một đòn, sức mạnh trong cơ thể đã tiêu hao gần hết, thật sự không thể giúp được cho Tô Trạch.

Vì thế.

Bình Luận (0)
Comment