Về phần Tô Trạch, bây giờ không có ai có thể giúp hắn rồi.
Chỉ có thể dựa vào bản thân hắn!
Trên khuôn mặt Thái Hư chân nhân chợt lóe vẻ u ám, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ, lại bó tay hết cách.
Bây giờ, hắn chỉ có thể cầu nguyện Tô Trạch có thể lần nữa sáng tạo ra kỳ tích.
…
Bàn tay lớn lấp lánh ánh đỏ bao phủ Tô Trạch.
Tô Trạch còn chưa hành động gì thì Hoa Vân Phi đã điên cuồng trước.
Hắn hét lớn một tiếng, đôi mắt trợn lên, toát ra lo lắng và tàn nhẫn.
Phù một tiếng.
Máu tươi phun lên trên ngọc đỉnh.
Vù.
Trong lúc nhất thời, lực hút từ trong ngọc đỉnh bộc phát ra tăng lên rất nhiều, muốn ngăn cản hành động của Hòa Phong.
Nhưng lúc này, bàn tay lớn đã bắt đầu nắm lại, muốn bắt Tô Trạch đi.
Cùng lúc đó.
Bên dưới bàn tay lớn màu đỏ.
Trong tay Tô Trạch đột nhiên xuất hiện một thanh trường đao thon dài!
Toàn thân trường đao đen kịt, nhìn giản dị bình thường.
Nhưng dao động từ nó truyền ra lại vô cùng kinh người.
Đó là… khí tức của Địa Tiên!
khí linh trong trường đao đang thức tỉnh, đang tỉnh lại, bộc phát ra khí thế của Địa Tiên!
Chỉ một thoáng.
Hòa Phong cảm nhận được khí tức dưới tay, sắc mặt chợt thay đổi.
Tình huống gì!?
Tại sao lại xuất hiện khí tức của Địa Tiên!
Đáng chết!
Sao cứ luôn xuất hiện tình huống khác thường!
Hòa Phong liên tục hộc máu, lực hút càng thêm mãnh liệt, thậm chí còn có máu thịt trên người hắn bị hút đi, tiến vào bên trong ngọc đỉnh, trong nháy mắt hóa thành một vũng máu.
Trong mắt hắn xuất hiện vẻ điên cuồng.
Chuyện cho đến nước này.
Tất cả tu sĩ tham dự vào trong chuyện này bắt đầu liều mạng.
Bịch một tiếng.
Lồng ngực Hòa Phong nổ nát vụn, lộ ra trái tim mạnh mẽ đanh thép bên trong.
Bịch…
Theo đó là tiếng đập nặng nề như sấm nổ.
Trên trái tim xuất hiện một vết nứt thật nhỏ.
Một giọt máu đầu tim lấp lánh chảy ra.
“Đi!”
Tiếng quát chói tai vang lên.
Hòa Phong trợn tròn mắt, hai mắt tràn đầy tơ máu, gắng sức thúc giục tiên lực.
Vù!
Một mũi tên máu đột nhiên thành hình, mang theo tiếng rít gào bén nhọt bắn về phía Hoa Vân Phi!
Uỳnh!
Huyết quang sáng lên!
Hoa Vân Phi bị huyết quang bao phủ, uy lực của ngọc đỉnh lập tức nhỏ đi một chút.
Thấy cơ hội này, đương nhiên Hòa Phong sẽ không bỏ qua, thúc giục tiên lực, bàn tay lớn màu đỏ nhanh chóng nắm lại, muốn bắt Tô Trạch vào trong lòng bàn tay.
Ngay khi Hòa Phong cho rằng đã nắm chắc thắng lợi, cơ duyên cũng sắp đến tay.
Một chùm hào quang chói mắt lóe lên!
Đó là một luồng… đao quang!
Bên dưới bàn tay lớn.
Tô Trạch cầm trường đao trong tay, ánh vàng trên người tăng vọt, tu vi còn thừa bắt đầu kích hoạt hạt giống Long Tượng, linh lực toàn thân đều được điều động, cuối cùng truyền hết tất cả vào bên trong trường đao.
Ông già khí linh đứng ở sau hắn, dường như ánh sáng chói mắt trên người bắt đầu bốc cháy hừng hực, tiên lực tinh khiết màu trắng cũng đang truyền vào bên trong trường đao!
Không chỉ như vậy.
Trên trường đao xuất hiện những vết nứt rậm rạp, năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong đó đang bốc cháy, dùng cái giá lớn này để phóng thích ra một đòn mạnh nhất!
Đạo binh Địa Tiên trị giá hơn một trăm tỷ.
Lúc này lại đang tan rã.
Năng lượng ẩn chứa bên trong đang thiêu đốt, bằng mọi giá phải bộc phát ra công kích ác liệt nhất mạnh mẽ nhất!
Ông lão khí linh cũng hiểu rõ tình huống hiện tại, không quan tâm thân thể của mình vừa mới khôi phục chưa được bao lâu, lại bắt đầu sử dụng bản nguyên giúp đỡ Tô Trạch!
Dưới sự cố gắng liều mạng từ nhiều phía.
Trường đao trong tay Tô Trạch phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, ánh sáng như mặt trời đang dần mọc lên, chiếu rọi khắp hư không!
Dao động sắc bén vang dội.
Xoẹt xoẹt!
Đao khí phun ra, trên bàn tay lớn màu đỏ phía trên tuôn ra từng đóa hoa lửa chói mắt!
Sắc mặt Hòa Phong đột nhiên thay đổi, cảm nhận được khí tức không tầm thường từ đó.
Sức mạnh đó… Có thể so sánh với Địa Tiên!
Hắn vốn phải đối phó với phản phệ của đại đạo thiên địa phàm giới, còn phải luôn đề phòng các vạc bằng ngọc thần bí của Hoa Vân Phi, sức mạnh có thể chia ra thật sự rất yếu.
Vốn sức mạnh có yếu hơn nữa, đối với một tu sĩ Nguyên Anh nhỏ bé như Tô Trạch, đương nhiên là dư dả.
Nhưng.
Tình hình nằm ngoài dự đoán của Hòa Phong.
Tu sĩ nhỏ bé dưới bàn tay, lúc này lại bộc phát ra sức mạnh có thể sánh với tu sĩ Địa Tiên!
Mẹ nó đây là tình huống gì!?
Hòa Phong muốn phun ra một câu chửi tục.
Tình huống liên tục xảy ra khiến tâm trạng hắn có chút suy sụp, luôn xuất hiện những tình huống vượt quá lẽ thường!
Vạc ngọc trong tay Hoa Vân Phi, tu sĩ Nguyên Anh dưới tay hiện đang bộc phát ra sức chiến đấu của Địa Tiên…
Bất kể là cái nào, đều là chuyện cực kỳ không hợp với lẽ thường.
Bây giờ lại liên tục xảy ra.
Cũng vào lúc này.
Ánh đap hoàn toàn bùng nổ!
Ầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc xuất hiện.
Ánh đao nổ lên tận trời, đao khí sắc bén cắt đứt mọi thứ, tiếng rít chói tai, cuộn lên một cơn lốc đao khí!
Keng!!
Âm thanh như kim loại va vào nhau vang lên.
Trên bàn tay đỏ khổng lồ nổi lên một đốm lửa chói mắt, lập tức giữa lòng bàn tay xuất hiện một vết nứt lớn!
“Xì!”
Phía trên.
Hòa Phong chỉ cảm thấy lòng bàn tay truyền đến cơn đau nhữa, có một phần đao khí thậm chí còn tiến vào trong kinh mạch.
Đao khí đấu đá lung tung trong kinh mạch.
Tuy rằng không gây ra quá nhiều thương tônt, nhưng vẫn ảnh hưởng đến Hòa Phong.
Ngay lập tức.
Hoa Vân Phi đang trì hoãn, chớp lấy thời cơ, lực hút của vạc ngọc lại bùng nổ, cố gắng hút Hòa Phong vào trong vạc ngọc.
Cùng lúc đó.
Một Trật Tự thần liên ngưng tụ ra, mang theo tiếng rít hung ác quật vào phía sau lưng Hòa Phong!
Dưới đòn tấn công từ hai phía, cơ thể của Hòa Phong dao động, máu tươi trộn lẫn với một số mảnh nội tạng phun ra.
Trong nháy mắt, hắn đã bị thương nặng! “Ranh con!”
Hòa Phong nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ bừng, nhất thời không biết là lườm Tô Trạch hay Hoa Vân Phi.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo.
Hắn chọn được mục tiêu.
Hoa Vân Phi!
Đối phương dù sao cũng là một Kim Tiên, uy hiếp lớn nhất.
Ngoài ra, là tên Địa Tiên phía xa kia.