“Ngài cứ yên tâm dưỡng sức đi tiền bối, ta sẽ ở bên ngoài canh giữ.”
Trong những phút cuối mà trận pháp khép lại, Thái Hư chân nhân nói.
Hắn biết Tô Trạch có bí mật lớn, thứ đó có khả năng là có liên quan đến khả năng tu sửa đáng sợ này.
Vậy nên hắn đã chọn cách bố trí hai trận pháp.
Một trận pháp để ngăn cách các tu sĩ khác ở ngoài, một trận pháp nữa là để tự giữ mình ở bên ngoài. Còn hắn thì nằm ở khoảng cách giữa hai trận pháp.
Đến khi đó, Tô Trạch cứu được Thăng Tiên Đài xong, các tu sĩ bên ngoài đa số đều sẽ nghĩ công lao thuộc về hắn chứ không phải là Tô Trạch.
Như vậy thì có thể giúp Tô Trạch tránh được rất nhiều điều phiền phức.
Tô Trạch hiểu ý của Thái Hư chân nhân nên thấy ấm lòng vô cùng.
Nhưng lúc này, nên tranh thủ để cứu ông giá khí linh thì hơn.
“Ông già, ông cũng đen đủi thật đấy, mới bao lâu mà ông đã nứt ra đến hai lần thế này.”
Tô Trạch lắc đầu, cười nói. Động tác tay của hắn rất nhanh, bắt đầu thu hồi lại bảo vật xung quanh mình.
“Ngươi… tên tiểu tử nhà ngươi.”
Rung động nhẹ nhàng của thần niệm truyền đến. Giọng nói của ông già khí linh có hơi đứt quãng.
“Được rồi, ông đừng nói nữa, nếu hồn phách biến mất triệt để, vậy thì ta phải làm sao đây?”
Tô Trạch vừa nói vừa thực hiện động tác nhanh hơn.
Cùng với đó là rất nhiều bảo vật biến mất, tu vi còn thừa bắt đầu tăng mạnh, nhanh chóng vượt qua được mức nghìn tỷ.
Thế nhưng chút tu vi này chắc chắn là không đủ rồi, vẫn còn cần thêm nhiều hơn nữa.
May mà các cường giả Đại Thừa rất được việc, kho bảo vật trong thành Đế quan cũng rất phong phú.
Vì vậy nên bọn họ lấy bảo vật ra, đa số đều là những món có giá trị rất lớn.
Rất nhanh.
Tu vi còn thừa đã đột phá tới cột mốc năm chục tỷ.
Tô Trạch không thu hồi bảo vật nữa, xoay người đi tới bên cạnh Thăng Tiên đài đã bị nghiền nát.
Giao diện hệ thống xuất hiện trước mắt.
“Có phục hồi Thăng Tiên đài theo giai đoạn không?”
Không do dự, Tô Trạch dứt khoát bắt đầu phục hồi.
Thời gian dừng lại.
Tu vi còn thừa giảm xuống ước chừng bốn chục tỷ.
Lần này mức độ tổn hại của Thăng Tiên đài cao hơn lần trước rất nhiều, bản thể bị đánh vỡ thành những mảnh nhỏ, suýt nữa hồn phi phách tán ngay tại chỗ.
Tuy nhiên, có một chức năng phục hồi của hệ thống.
Chỉ cần ông già khí linh không triệt để tiêu tán thì có thể trực tiếp phục hồi lại được trạng thái như lúc trước.
Vầng sáng mãnh liệt sáng lên bao phủ lấy Thăng Tiên đài bị nghiền nát.
Sau một thời gian.
Thăng Tiên đài có hai tầng bậc thang xuất hiện.
Một tia ánh sáng trắng nhu hòa hiện ra.
Ông già khí linh cúi đầu nhìn kỹ thân thể mình, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, sự kinh ngạc trong mắt lại hiện lên lần nữa.
Tuy rằng lần trước đã trải qua một lần, nhưng vẫn cực kỳ sốc.
Hắn thật sự không có cách nào tưởng tượng được, cũng không cách nào hiểu được đây rốt cuộc là phương pháp gì, vậy mà lại có thể làm được chuyện như vậy chỉ trong chốc lát!
“Đúng là... vô cùng kì diệu!”
Ông già khí linh thấp giọng cảm thán một câu rồi ngẩng đầu nhìn kỹ Tô Trạch.
Có được tài năng như vậy, việc cường giả Địa Tiên giới không tiếc chém đi đạo quả của mình cũng muốn đến thế giới Vạn Tộc, dường như là chuyện rất bình thường.
Bí mật của Tô Trạch... Rốt cuộc là gì???
Ánh mắt hắn lóe lên rồi lắc đầu.
Mỗi tu sĩ đều có bí mật riêng, bản thân không có gì phải hỏi.
Vả lại nói đúng ra thì, Tô Trạch cũng xem như là chủ nhân của mình, mình ở đây lo nghĩ linh tinh làm gì.
“Xem ra phải giống như lần trước, phải đợi thêm mấy ngày nữa.”
Tô Trạch vỗ vỗ tay, cười ha hả nói, “Những thứ còn lại ta sẽ thu lấy, lần này ta chịu tổn thất lớn, phải hồi máu.”
“Ngươi có bỏ xuống thì bọn họ nhất định cũng sẽ bảo ngươi nhận lấy, cái gì có thể lấy đều lấy ra, làm sao còn có đạo lý thu hồi lại.”
Ông già khí linh cảm nhận được thân thể khôi phục như lúc ban đầu lần nữa, tâm trạng rất thoải mái, cười nói.
Tô Trạch cười cười, quay đầu lại bắt đầu thu hồi.
Sau một lúc lâu.
“Tu vi còn thừa: Tám mươi tỷ!”
Tính cả tu vi bốn chục tỷ vừa rồi tiêu hao là thu hồi được tu vi gần một trăm hai mươi tỷ!
Tuy rằng số tu vi còn thừa của hiện giờ còn kém con số hơn một trăm tỷ kia.
Nhưng tóm lại cũng không lệch nhau lắm.
Hơn nữa còn có thu hoạch hạt giống Hỗn Độn, cùng với Tạo Vật đỉnh Thượng cổ, đợt này có thể nói Tô Trạch kiếm bộn rồi!
Tô Trạch có chút hài lòng rồi nở nụ cười.
Tuy nhiên.
Giọng nói của ông già khí linh bỗng nhiên vang lên.
“Đừng cười ngây ngô ở đó, ta đề nghị ngươi nên suy nghĩ một chút chuyện khó khăn này đi.”
Tô Trạch nghe vậy thì ánh mắt hơi híp lại, hắn xoay người lại, sắc mặt nghiêm túc.
“Làm thế nào mà họ tới được đây? Trước đây không phải nói là tu sĩ Địa Tiên trở lên không có cách nào tiến vào trong phàm giới sao?
Trong số bọn họ có một Địa Tiên, còn có hai tồn tại vượt xa Địa Tiên, vậy mà có thể bình yên vô sự tiến vào chỗ chúng ta...”
“Đích thật là như vậy, trước đó chưa từng xảy ra loại chuyện này.”
Ông già khí linh chậm rãi nói: “Tu sĩ Địa Tiên trở lên, một khi tiến vào bên trong tiên môn thanh đồng sẽ lập tức gặp phải sự cắn trả của đại đạo.
Loại uy lực đó không phải thứ mà tu sĩ có thể chống lại.
Nhưng...”
Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng lúc trước ngươi cũng thấy được, sau khi những tu sĩ Địa Tiên giới kia tiến vào bên này của chúng ta, tiên môn thanh đồng cũng không có xảy ra chút biến hóa nào.
Hơn nữa không có ai cảm ứng được chút khí tức vượt qua Đại Thừa.
Vì vậy.
Chỉ có một khả năng.
Đó chính là thời điểm bọn họ tiến vào tiên môn thanh đồng, tu vi thật sự là dưới Địa Tiên!”
“Hả?”
Tô Trạch hơi nghi ngờ, “Tu vi dưới Địa Tiên?”
“Đúng vậy.
Theo suy đoán của ta, bọn họ hẳn là đã chém đi đạo quả của mình để tu vi rơi xuống dưới cấp độ Địa Tiên, tự nhiên có thể thuận lợi thông qua tiên môn thanh đồng.”