Tô Trạch tất nhiên sẽ thật sự vui mừng cho vị tiền bối này.
Dù sao thì nếu như không phải Thái Hư chân nhân bất chấp cái chết ngăn Hoa Dung địa tiên cho hắn, thì có lẽ hiện tại hắn đã sớm ngủm rồi.
Ơn nghĩa này rất nặng, rất khó trả hết được.
Chỉ có thể tạm thời ghi nhớ trong lòng, đợi sau này báo đáp lại.
Không chỉ có Thái Hư chân nhân có đột phá, Tô Trạch cũng giống vậy.
Khi đang tiếp nhận năng lượng của hạt giống Hỗn Độn, cơ thể được cải thiện rất nhiều, đặc biệt là độ dẻo dai của đan điền và kinh mạch, hơn nữa còn đạt tới trình độ kinh khủng.
Thần tuyền Sinh Mệnh càng sinh động hơn, vô số tinh khí Sinh Mệnh tuôn ra, không ngừng tẩm bổ cơ thể hắn.
Có một loạt sự thay đổi thế này, tốc độ kích hoạt hạt giống Long Tượng của Tô Trạch đã nhanh hơn rất nhiều.
Ít nhất hiện tại hắn không cần lo lắng cơ thể không thể tiếp nhận sau khi kích hoạt quá nhiều hạt giống Long Tượng.
Nguyên nhân duy nhất khiến Tô Trạch không có điên cuồng kích hoạt hạt giống Long Tượng là vì hắn cần hơi thích ứng với nguồn lực lượng bỗng dưng xuất hiện trong cơ thể này.
Khi đã đến cấp bậc hiện tại của hắn, chỉ cần không nắm giữ được hoàn toàn sức mạnh của cơ thể thì rất có thể sẽ xuất hiện sơ hở.
Mà đây không phải là điều mà Tô Trạch hi vọng nhìn thấy.
May mà trong Đế quan có phòng luyện công, hơn nữa không quá khác so với phòng luyện công ở Thiên cung, không gian bên trong phòng rất lớn.
Gương mặt của đệ tử dẫn Tô Trạch đến đây tràn đầy kính sợ nhưng lại rất kích động nhìn Tô Trạch giải thích.
“Đây là phòng luyện công chỉ có cường giả Độ Kiếp mới được sử dụng, căn phòng này là được mấy vị lão tổ Đại Thừa tự mình xây nên, có chút điểm tương tự với tiểu thế giới. Đừng nhìn nó nhỏ, thật ra bên trong còn có cả càn khôn đó!
Tiểu sư thúc, ngươi cứ thoải mái tu luyện bên trong, không cần lo lắng gì cả.”
Sau khi nói xong, hắn lấy từ bên trong túi quần ra một lá bùa lóe lên kim quang và một chiếc bút ngọc mơ hồ truyện ra dao động thần niệm.
“Ừmm...tiểu sư thúc, ngươi có thể cho ta vài nét chữ được không?”
“Hả?”
Tô Trạch rất bất ngờ, hoàn toàn không nghĩ tới lại như thế này.
Đệ tử kia thấy Tô Trạch không nói câu nào, đột nhiên cảm thấy luống cuống, cho là mình đã mạo phạm Tô Trạch, vì vậy vội vàng nhét giấy bút vào trong ngực.
“Tiểu sư thúc... ta..ta không phải là có ý kia.”
Hắn là đệ tử có tu vi Hợp Đạo, khi đứng trước Tô Trạch với tu vi sơ kỳ Hóa Thần, lại giống như một tu sĩ nhỏ mới nhập môn rất căng thẳng, nói chuyện lại hơi lắp bắp.
Tô Trạch lấy lại tinh thần, tươi cười đưa tay cầm lấy tờ giấy và chiếc bút rõ ràng không hề tầm thường kia.
“Cái này thì có gì đâu?”
Hắn nhấc bút, dứt khoát viết tên mình trên tờ giấy vàng kia.
“Đây.”
Hắn đưa bút trả cho đệ tử trước mặt, nói: “Ta còn chưa cảm ơn ngươi đã dẫn đường cho ta đâu đó.”
Trong một thoáng.
Đệ tử có tu vi Hợp Đạo giống như bị sốt, cả cơ thể run rẩy nhìn chữ kí trong tay mình, gương mặt vô cùng kinh ngạc và vui mừng.
Tiểu sư thúc của Thiên cung, với truyền thuyết có sức mạnh trấn áp Địa Tiên, chém giết được cả Địa Tiên, lại cho mình chữ ký!
Bức này về sau sẽ có giá trị như thế nào đây... không, không, phải là vinh quang chứ.
Hiện nay, tất cả đệ tử của Đế quan đều biết, Tô Trạch trong tương lai nhất định sẽ cùng đẳng cấp với lão tổ.
Thậm chí, có vị lão tổ còn tiết lộ dăm ba câu, nói tiểu sư thúc có thể còn vượt qua bọn họ, thành tựu còn cao hơn bọn họ!!!
Có thể có được bút tích của sự tồn tại ở đẳng cấp này chắc chắn sẽ rất có giá trị.
Cái này còn có thể làm bảo vật gia truyền!
Hiện tại tu vi của Tô Trạch không cao, nhưng càng vì như vậy, độ quý báu sẽ càng cao!
“Được rồi chứ?”
Tô Trạch mỉm cười nói.
“Được rồi, được rồi ạ! Tiểu sư thúc ngài tu luyện đi, đệ tử không làm phiền ngài nữa. Nếu như ở Đế quan ngài có cần gì, cứ nói cho đệ tử!”
Đệ tử Hợp Đạo liên tục gật đầu.
Tô Trạch mỉm cười gật đầu, sau đó lập tức xoay người đi vào phòng luyện công.
Đợi đến khi bóng dáng của Tô Trạch biến mất, trên gương mặt của đệ tử Hợp Đạo mới hiện lên nụ cười vô cùng vui mừng, hạnh phúc đến nỗi biến thành một tia lưu quang bay về.
Bút tích của tiểu sư thúc có thể làm cho đám người kia ngưỡng mộ gần chết!
...
Trải qua chút việc nhỏ thế cũng không ảnh hưởng tới Tô Trạch.
Hắn rất nhanh bèn bình tĩnh lại, trong căn phòng luyện công gần như giống một thế giới thu nhỏ này, hắn bắt đầu thi triển những thứ mình đã học.
Phương pháp tốt nhất để điều khiển được sức mạnh của bản thân chính là khiến cho nó phát tiết hết ra ngoài.
Sau khi Tô Trạch phát hiện ra chỗ tốt của phòng luyện công, hắn bèn trực tiếp lựa chọn ở lại nơi này, lặp lại các bước tu luyện lúc trước.
Tiểu Thanh cũng đã tự tìm cho mình nơi để tu luyện.
Chỉ xuất hiện lúc truyền và tu luyện huyết mạch, còn lúc khác đều tự rèn luyện thân thông của mình.
Kiếm linh cũng như thế, nàng đã tới điểm giới hạn đột phá, bắt đầu dành công sức cho việc chuẩn bị.
Tất cả đều đã được ổn thỏa, đi theo hướng tốt.
...
Cùng lúc đó,
Địa Tiên giới.
Núi Thiên Môn, tiên môn thanh đồng.
Trên quảng trưởng, rất nhiều tán tu tụ tập lại nơi này.
Tiếng tranh luận vang lên.
“Gần đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế? Căn cứ theo quy luật của trước đây, chúng ta đáng lẽ phải sớm đã tiến vào mới đúng, tại sao hiện tại chúng ta còn chưa xuất phát!”
“Ta cũng không biết rõ, nghe nói đã xảy ra chuyện gì rồi!
Mẹ nó, xui quá, ông đây đến để đợi đan dược đột phá đó, kết quả thì sao, đến đây vẫn cứ ngồi ngốc đợi.
Đến cả đi cũng không cho đi, cũng không bết là ý gì. Trước đây làm gì có quy định như thế này!
Trước khi lấy được đan dược còn có thể lựa chọn rời đi, hiện tại đến cả đi cũng không cho, chỉ có thể lãng phí thời gian ở đây!”
“Xuỵt! Chớ lên tiếng!
Ngươi rống lớn tiếng như vậy làm gì, sợ những tu sĩ khác không nghe được à?”
“Nhỏ giọng thì cũng vô dụng, những đại năng kia nếu như muốn nghe, chúng ta dù có trao đổi bằng truyền âm cũng có thể bị theo dõi được.”