“Dù sao thì nói ít vẫn tốt hơn, nhất là lúc cường giả của Hỏa Thần cung xuất hiện, tốt nhất đừng phát ra bất cứ âm thanh nào.
Gần đây không biết tại sao, tính tình của đại năng ở Hỏa Thần cung đều rất nóng nảy. Lần trước có một tên nhóc xui xẻo nhìn hắn lâu hơn một chút bèn bị trực tiếp giết chết rồi!”
“Cái gì?”
Trong chốc lát, âm thanh nói chuyện nhỏ đi rất nhiều.
Nhưng.
Trong lòng rất nhiều tu sĩ lại nảy ra sự hoài nghi.
Không có ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Điều duy nhất mà bọn họ biết chính là kể từ sau khi nhóm tu sĩ trước tiến vào, tiên môn thanh đồng luôn chưa từng được mở ra.
Bình thường thì sớm đã có thêm hai ba nhóm tu sĩ nữa tiến vào.
Nhưng đã trôi qua lâu như vậy rồi, nhưng lại không có bất kỳ động tĩnh gì.
Điều này khiến cho rất nhiều tán tu tập trung dưới chân núi Thiên Môn.
Bởi vì những tán tu đã tiến vào từ sớm đều không thể rời đi, cho nên không có tin tức gì được truyền ra.
Điều này khiến cho ngày càng nhiều tán tu bị hạn chế ở đây.
Không phải không có tu sĩ từng đề xuất quá khác thường.
Những lúc đó cường giả sẽ hạ xuống, đưa bọn họ đi.
Sau đó thì chưa từng trở lại.
Là một tán tu, bọn họ đa số đều đã từng lăn lội ở Địa Tiên giới, đương nhiên họ không ngây thơ mà cho rằng những tên dám nói lên kia lại có thể nhận được sự chú ý của đại năng.
Chỉ có một khả năng.
Những tu sĩ dám nói lên dị nghị... đều bị chết.
Cho dù không bị chết, kết quả chắc chắn cũng không tốt hơn tí nào!
Kể từ đó không có bất kì tán tu nào dám nói chuyện nữa.
Nhưng cũng khiến cho sự nghi ngờ trong lòng rất nhiều tán tu càng ngày càng sâu!
Cảm xúc bị dồn nén, bất an kéo dài.
Thỏ khi bị dồn vào đường cùng cũng sẽ cắn người, chứ đừng nói là những tán tu đã quen nhàn rỗi.
Dĩ nhiên là sự phản kháng của bọn họ cũng không có tác dụng gì.
Nhưng đối với những đám người liều mạng, cho dù không có hi vọng, đợi đến thời điểm then chốt cũng sẽ liều mạng.
Dần dần.
Rất nhiều tán tu rơi vào im lặng, không khí cũng bị đè nén xuống.
Không có ai nói chuyện.
Trong mắt bọn họ đều đang có những sự thay đổi, tự mình tính toán con đường tiếp theo.
Tình huống hiện tại rất bất hợp lí, tiến thoái lưỡng nan, nhất định cần phải nghĩ ra con đường lui cho mình.
Tuy nhiên.
Chính lúc này.
Một tiếng hô kinh ngạc vang lên.
“Mau nhìn kìa!”
Trên quảng trường tĩnh mĩnh, âm thanh truyền đến tai của mỗi tán tu.
Trong thoáng chốc.
Tất cả tán tu đều lần lượt ngẩng đầu lên, nhìn về phía quần thể cung điện trên bầu trời.
Chỉ trong chốc lát, con ngươi của tất cả tán tu đều co lại, sự kinh hãi tràn ngập trong đôi mắt
Trên vòm trời.
Một bàn tay che khuất bầu trời xuất hiện!
Bàn tay đó được bao quanh bởi khí Hỗn Độn, xuất hiện không gây ra bất kì âm thanh gì; trên bàn tay không có vân tay, nhìn giống như một ánh sáng vô cùng rực rỡ.
Bàn tay chậm rãi rơi xuống.
Mục tiêu... chính là quần thể cung điện trên bầu trời!
Nói đúng hơn phải là cung điện màu đỏ bên trong quần thể cung điện đó!
Đó là...cung điện của Hỏa Thần cung!
Uỳnh!
Cả một cung điện rộng lớn bị rung chuyển.
Tu sĩ trong đó hoảng sợ, lao nhao xuất hiện ở bên ngoài, kinh hãi muốn ngẩng đầu nhìn bàn tay trên bầu trời đó.
“Người có đại thần thông!”
Tiếng thét chói tai vang lên.
Vô số chân tiên Kim Tiên, tới cả Đại La Kim Tiên cũng như vậy, trên gương mặt toàn là sự chấn động, không thể tin nổi vào mắt mình mà nhìn bàn tay từ trên trời hạ xuống.
Đã xảy ra chuyện gì thế!??
Đến lúc này, không chỉ có tu sĩ, đến cả bọn họ đều có một suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì đây.
Trong cung điện màu đỏ, xuất hiện từng bóng người.
Trong đó, một bóng người được quấn bởi kim quang xuất hiện, hơi thở là mạnh mẽ nhất.
Đó là Đại La Kim Tiên đóng giữ ở Hỏa Thần cung!
Hắn ngẩng đầu nhìn bàn tay kia, sắc mặt khó coi.
Hắn mở miệng muốn nói chuyện.
Nhưng.
Mặc dù hắn cố gắng phóng tiên lực mạnh mẽ toàn thân vẫn không thể nói ra được nửa câu!
Đến lúc này, trong ánh mắt của hắn hoàn toàn là sự hoảng sợ, cái chết nồng đậm lập tức xuất hiện.
Hắn đương nhiên là biết chuyện gì đang xảy ra.
Sự việc bại lộ rồi, người có đại thần thông đang tức giận!
Hiện tại, người duy nhất có thể cứu bọn họ... chỉ có người có đại thần thông của Hoả Thần cung.
Tuy nhiên.
Hiện tại, người có đại thần thông khác có thể ra tay được có nghĩa là... đã có sự ngầm đồng ý của người đại thần thông của nhà mình, hoặc là nói không thể không như vậy, khiến cho bọn họ buông tha!
Nghĩ tới đây, mặt của vị Đại La Kim Tiên này xám như tro, trong lòng là sự không cam lòng nhưng lại lực bất tòng tâm.
Uỳnh!
Nháy mắt sau đó.
Bàn tay đó phủ lên cả cung điện màu đỏ rộng mênh mông.
Âm thanh vang dội, chấn động cả trời đất.
Một sức mạnh vô hình chuyển động, giết chết hết tất cả.
Cho dù là huyết nhục hay là hồn phách, toàn bộ đều bị tiêu biến, biến mất hoàn toàn, không còn thấy trên thế giới này nữa!
Không có sự phản kháng.
Hay là nói, rất nhiều tu sĩ của Hỏa Thần cung đều biết rằng... phản kháng thì cũng không có tác dụng gì.
Ở trước mặt người có đại thần thông, những tu sĩ ở dưới trước của người có đại thần thông đều giống như một đứa trẻ chưa biết đi phải đối diện với tiên nhân, trong nháy mắt là có thể giết được vô số người!
Không thể trở thành người có đại thần thông thì chỉ có thể thành con sâu.
Cho dù là Đại La Kim Tiên gần như đã đạt tới cường giả tối cao của Địa Tiên giới, vẫn không có khả năng chống lại!
Tiếng nổ rầm rầm quanh quẩn trong trời đất.
Chỉ sau chốc lát.
Âm thanh bình thường trở lại.
Bàn tay khủng bố biến mất tăm hơi.
Sau đó không biết bao nhiêu cung điện trong Hỏa Thần cung đều biến mất!
Vô số tu sĩ, cường giả trong đó đều bị hồn phi phách tán.
Tĩnh mịch.
Cả cung điện rơi vào sự yên tĩnh đến đáng sợ, không có bất kì âm thanh nào phát ra!
Tất cả tu sĩ đều vô cùng sợ hãi.
Những Đại La Kim Tiên kia càng là người cảm thấy kinh sợ hơn cả, cả người phát rét, như rơi vào hầm băng.