Với tốc độ như này toàn bộ phàm giới, thậm chí toàn bộ tiên giới, đều không tìm ra được người thứ hai.
Có thành tựu đáng nể như thế nhưng trong lòng Tô Trạch không hề vui sướng chút nào, ngược lại còn bình tĩnh đến lạ thường.
Thành tựu trong Hóa Thần cảnh, dù có đáng kinh ngạc đến mức nào cuối cùng cũng chỉ là Hóa Thần mà thôi
Cảnh giới mà bây giờ hắn theo đuổi, là một tu vi cao hơn.
Là cảnh giới Hợp Đạo trên Hóa Thần, là Độ Kiếp, là Đại Thừa, là Địa Tiên, và tu vi vượt qua Địa Tiên!
Tô Trạch lắc đầu, đang chuẩn bị đi tìm bốn vị Tiểu Thanh trước để truyền.
Ngay lúc đó.
Tô Trạch trong nháy mắt lấy lại hơi thở, lông mày nhíu lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên cùng với vui mừng.
Là Tiểu Thanh.
Nàng sắp đột phá!
Tô Trạch vừa chuẩn bị đi tới.
Đột nhiên.
Ầm!
Ở hướng khác, một hơi thở khác ập đến!
Là Tiểu Hỏa!
Nàng cũng sắp đột phá!
Song hỉ lâm môn.
Tô Trạch trên mặt nở nụ cười, vui mừng từ tận đáy lòng.
“Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đều sắp đột phá, hiện tại chỉ còn thiếu Hắc Đản kia thôi.”
Hắn thì thầm một mình.
Giống như đang chờ câu nói này của hắn.
Lời vừa dứt.
Ầm!
Tiểu thế giới chấn động.
Hơi thở Hắc Đản truyền đến.
Không đợi Tô Trạch kịp phản ứng.
Ầm ầm!
Tiểu thế giới bắt đầu chấn động, trời đất rung chuyển.
Ở chỗ rất xa.
Một vầng sáng màu đỏ nhạt bay lên cao, mang theo hơi thở vô cùng dữ dội.
Kiếm linh!
Nàng muốn khôi phục lại cấp bậc tiên khí!
Một sức mạnh dũng mãnh xuất hiện, làm cho trời đất này có hơi không chịu nổi.
Tô Trạch còn chưa mừng rỡ được lâu, sắc mặt đã thay đổi.
Sức mạnh kiếm linh dường như quá mạnh mẽ!
Tiểu thiên địa của phòng luyện công không chịu nổi!
Một khi tiểu thiên địa sụp đổ, có quỷ mới biết rốt cuộc là có ảnh hưởng gì tới kiếm linh đang đột phá và ba người Tiểu Thanh hay không!
Ngay lúc Tô Trạch đang gấp gáp.
Một bóng người mặc đồ trắng xuất hiện bên cạnh hắn.
Thái Hư chân nhân cảm nhận được động tĩnh bên này, kịp thời xuất hiện trong tiểu thiên địa.
Thấy Thái Hư chân nhân xuất hiện, Tô Trạch cuối cùng cũng có thể thở phào, giơ tay lên nói: “Làm phiền tiền bối rồi.”
“Chuyện nhỏ mà thôi.”
Thái Hư chân nhân nhẹ nhàng phất tay, tiểu thiên địa trong nháy mắt lập tức ổn định lại, “Tu vi đã tiến bộ không ít nhỉ?”
Hắn quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng, liếc mắt đã nhìn ra Tô Trạch mạnh lên rất nhiều.
“Là có chút tiến bộ ạ.”
Tô Trạch gật đầu.
“Tiến bộ của ngươi. . . Ừm, cũng khá lớn đó.”
Thái Hư chân nhân mỉm cười, sắc mặt sau đó lập tức trở nên nghiêm nghị, “Không cần tạo cho mình áp lực quá lớn, mấy ông lão xương cốt già nua bọn ta vẫn có thể giúp ngươi một thời gian!
Tuyệt đối không thể vì nóng lòng đột phá, mà không để ý đến việc tạo cho mình căn cơ vững chắc!”
Hắn nói rất nghiêm túc, lo lắng cho Tô Trạch bởi vì áp lực quá lớn mà bỏ qua những thứ quan trọng.
“Ta hiểu mà.” Tô Trạch vẫn là gật đầu.
Thái Hư chân nhân: “Vậy thì tốt rồi.”
Ngay lập tức.
Một già một trẻ quay đầu nhìn về phía xa xăm.
Lôi kiếp giáng lâm, thiên kiếp rất lớn bắt đầu rồi.
Thái Hư chân nhân im lặng quan sát, ánh mắt đảo quanh Tiểu Thanh và những người khác.
Chờ đến thời điểm Hắc Đản, ánh mắt của hắn chăm chú, cẩn thận nhìn một chút, lờ mờ cảm thấy Hắc Đản cổ quái kia có hơi không giống bình thường.
Thế nhưng hắn đến cuối cùng vẫn không nhìn ra gì cả.
Nhưng cho dù như vậy, trong lòng vẫn cảm thán như cũ.
Không chỉ có Tô Trạch mạnh mẽ, đến cả linh thú của hắn cũng vậy!
Chỉ là do Tô Trạch quá mạnh nên đã lấn át hết hào quang của mấy con linh thú kia, thành ra ngược lại làm cho nhiều tu sĩ không để ý đến điểm mạnh của bọn nó!
Không biết là nghịch thiên khí vận như nào, mới có thể để cho một mình Tô Trạch tìm thấy nhiều hậu duệ thần thú đến như vậy?
Thái Hư chân nhân trong lòng liên tục cảm thán, có phần hâm mộ.
Có Thái Hư chân nhân ở đây, tiểu thiên địa vô cùng vững chắc.
Mặc dù thiên kiếp của Tiểu Thanh bọn họ kinh khủng đến dị thường, thiên địa vẫn như cũ không hề mảy may rung động.
Qua một hồi lâu.
Tất cả mọi thứ bình ổn trở lại.
Từng đợt hơi thở mạnh mẽ từ từ lan ra.
Tiếng rồng rống phấn khích, tiếng nhảy đầy kích động, cùng với tiếng Hắc Đản kêu to, từng cái truyền đến tai Tô Trạch .
Ở nơi xa.
Mấy tia sáng sáng lên, bay về phía bên này.
Bóng dáng Thái Hư chân nhân chậm rãi biến mất.
Lôi kiếp biến mất, hắn ở lại nơi này, để lại không gian cho Tô Trạch.
. . .
“Chủ nhân, ta Hóa Thần rồi!!!”
Giọng nói loli non nớt vang lên.
Tiểu Hỏa hóa thành một quả cầu lửa nhào vào trong ngực Tô Trạch, thân thể đầy lông không ngừng cọ vào cánh tay Tô Trạch.
Một ngọn lửa vàng bao phủ khắp thân thể của nàng, những chiếc lông vũ hỏa hồng cũng lấp lánh màu vàng như vậy.
Trải qua quá trình truyền lâu ngày của Tô Trạch.
Sau khi được Tô Trạch truyền cho một thời gian dài, yêu lực trong các nàng mơ hồ bị nhiễm đặc tính của linh lực màu vàng.
Điều này làm cho nó trông thần thánh hơn, nghiễm nhiên không có khác biệt quá lớn với Chu Tước trong truyền thuyết.
Đương nhiên, điều này cũng nhờ vào nồng độ huyết mạch không ngừng tăng lên của nàng.
Trọn vẹn sáu mươi phần trăm huyết mạch Chu Tước, đã khiến nó trở thành yêu thú có nồng độ huyết mạch Chu Tước cao nhất trong toàn bộ thế giới Vạn Tộc!
Không chỉ có Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh cũng vậy!
Nàng đi bên người Tô Trạch, nhìn liếc qua Tiểu Hỏa đang trong ngực Tô Trạch, hừ một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, trong mắt tràn đầy mừng rỡ và mong đợi.
Tô Trạch cười ha ha sờ sờ lên đầu nàng, khen ngợi:
“Không tệ, không tệ, đều không tệ, đều rất tốt!”
Hắc Đản quay xung quanh Tô Trạch, cố gắng thu hút sự chú ý củaTô Trạch.
“Hắc Đản cũng không tệ.”
Sau khi có được lời khẳng định này, Hắc Đản lúc này mới dừng quay, bay lơ lửng giữa không trung một cách đắc ý, hoa văn trên vỏ trứng càng rõ ràng.
Liễu vương đứng ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn, tinh thần dao động, cũng cảm thấy vui mừng cho ba người Tiểu Thanh.
Đột nhiên.
Dường như có một sự hiểu ngầm nào đó.