Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 747 - Chương 747: Hóa Thần Đỉnh Phong, Tới Tàn Tích Của Thiên Đình

Chương 747: Hóa Thần đỉnh phong, tới tàn tích của Thiên đình Chương 747: Hóa Thần đỉnh phong, tới tàn tích của Thiên đình

Thái Hư chân nhân nói tiếp: “Ta đã tới đó.”

Nhưng trận pháp ở đó…Ta cũng không phá giải được.

Nếu ngươi dùng sức mạnh quá lớn, có thể hủy hoại hết đồ vật trong đó, khi đó mất nhiều hơn được.

Cho nên, vẫn phải dựa vào chính ngươi tự đi thăm dò.”

“Ta không có vấn đề gì, dù sao ta cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi.”

Sau khi nghe xong, Tô Trạch cũng không thấy thất vọng gì, chỉ thờ ơ gật đầu.

“…Nói chung, ngươi phải hành động cẩn thận, không được liều lĩnh.”

Thái Hư chân nhân trầm lặng chốc lát rồi nói: “Năm đó thế lực của Thiên đình rất bí ẩn, bản thân ta cũng không biết nhiều.

Trước đó bọn họ thường xuyên cử cường giải tới giúp Đế quan, ta cũng không biết rõ.

Ai ngờ rằng Thiên đình mạnh như thế, nhưng bị hủy diệt trong một đêm…”

Hắn nói xong thì bèn yên lặng suy nghĩ.

Sau một lúc.

Trong tay của hắn lóe lên ánh sáng, xuất hiện một ngọn đèn.

“Đây là Hồn đăng, ngươi lưu lại một luồng thần niệm trong đó, chúng ta có thể biết rõ tình huống của ngươi.”

Tô Trạch không do dự gì, dựa theo chỉ dẫn của Thái Hư chân nhân, hắn đưa một luồng thần niệm vào giữa Hồn đăng.

Hô ——

Rất nhanh.

Một ngọn lửa chói mắt xuất hiện ở giữa Hồn đăng, sáng ngời đến chói mắt, nó đại diện cho sinh mạng thịnh vượng của Tô Trạch.

“Tốt lắm, ngươi đi đi, ta cũng phải bế quan.”

Thái Hư chân nhân dặn dò thêm mấy câu, bảo Tô Trạch phải hành động cẩn thận, lúc này hắn mới xoay người rời khỏi.

Tô Trạch đã đạt tới tu vi Hóa Thần đỉnh phong, tất nhiên hắn không cần phải chờ đợi ở phòng tu luyện nữa.

Xa xa, mấy luồng lưu quang sáng lên.

Bốn đứa con của Tiểu Thanh trở về bên người Tô Trạch, từng con có thần khí khác biệt, yêu khí mạnh mẽ tràn ngập khắp đất trời.

Trải qua mấy tháng tu luyện gian khổ.

Sức mạnh của bọn chúng cũng đã đạt tới cấp B cao giai, tương đương với Hóa Thần hậu kỳ hoặc là tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong!

Liễu vương cũng sắp đột phá đến cấp A, sức mạnh cường đại khủng khiếp.

“Đi thôi.”

Tô Trạch cười rồi vỗ đầu bọn nó một cái, xoay người bèn hóa thành kim quang rồi biến mất ở giữa trời đất.

“Chuẩn bị xong chưa?”

Tuyết Lệ Hàn nhìn Tô Trạch trước mặt, vừa trịnh trọng vừa nghiêm túc.

“Chuẩn bị xong rồi sao?”

Tô Trạch đơn giản gật đầu

“Vậy ngươi đi đi, đi sớm về sớm.”

Tuyết Lệ Hàn không nói gì nhiều, dẫn theo Tô Trạch rời khỏi thành Đế quan.

Trước khi bọn họ đi, không có nói cho những tu sĩ khác biết.

Trừ một vài cường giả Đại Thừa, thì không còn ai biết bọn đã rời khỏi thành Đế quan.

“Bọn họ đáng tin không?”

Nhìn Tuyết Lệ Hàn và Tô Trạch đã đi xa, Lôi Đế buồn bực nói

“Ai biết được.”

Thái Hư chân nhân lắc đầu: “Vẫn có hi vọng, còn tốt hơn không có hi vọng, chẳng lẽ các ngươi còn có biện pháp nào tốt hơn sao?”

“Ta vẫn cảm thấy việc này quá mạo hiểm.”

Thanh Mộng đạo nhân ở bên cạnh nói, trên mặt tràn đầy vẻ lo âu.

“Không đến nổi, sức mạnh của Tô Trạch ra sao các ngươi còn không biết sao?” Thái Hư chân nhân khẽ nói: “Với sức mạnh của hắn bây giờ, coi chừng Hợp Đạo bình thường…Cũng không phải đối thủ của hắn!”

Vừa nói xong.

Mấy người Đại Thừa bèn rơi vào trầm tư.

Lúc sau.

“Hy vọng bọn họ đều sẽ thuận lợi.”

Thanh Mộng đạo nhân thở dài một hơi.

“Nếu được như thế thì tốt.”

Thái Hư chân nhân gật đầu rồi nói tiếp: “Nhưng ta phải đi bế quan, mọi việc phải làm phiền các đồng môn.”

Nói xong, hắn chắp tay rồi trịnh trọng hành lễ.

Thanh Mộng đạo nhân và Lôi Đế cũng như vậy.

Lúc này Thái Hư chân nhân phải bế quan, mọi gánh nặng ở Đế quan đều đè lên người bọn họ, nên tất nhiên hắn rất nghiêm túc.

Trong hư không.

Bầu trời mênh mông, một mảnh đen kịt.

Thỉnh thoảng sẽ có một ít mảnh vỡ bay qua.

Nhưng rất nhanh lại trở lại một mảnh tĩnh mịch.

Một luồng ánh sáng phá vỡ hư không yên tĩnh.

Trong luồng ánh sáng đó, kiếm khí bén nhọn ngang dọc khắp nơi, cắt khối mảnh vỡ lớn đang ngăn cản ở tiểu thế giới thành phấn vụn!

Rất nhanh, ánh sáng chợt hiện ra lại biến mất ở nơi xa!

“Còn bao lâu nữa? Lão Tuyết, ngươi không phải lạc đường chứ?”

Trong hư không quá mức yên tĩnh và nhàm chán, Tô Trạch vô cùng buồn chán rồi hỏi.

Dù sao chuyện đường đi là lão Tuyết phụ trách, hắn không cần hao tâm tốn sức, ngược lại hắn có công lao nói chuyện phiếm.

“Nhóc con ngươi nói nhiều quá, lập tức tới ngay, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Tuyết Lệ Hàn khẽ quát một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lo âu.

Suy cho cùng hắn vẫn rất lo lắng.

Một khi Tô Trạch gặp nguy hiểm gì ở bên trong, hắn cũng không có biện pháp nào để giúp đỡ cho Tô Trạch.

Lỡ xảy ra chuyện gì…

Nghĩ tới đây, Tuyết Lệ Hàn vội bỏ đi ý niệm trong lòng kia, không để bản thân suy nghĩ những chuyện xui xẻo đó.

Khái niệm về thời gian trong hư không rất mỏng manh.

Tô Trạch cũng không biết là đã qua bao lâu rồi.

Cuối cùng.

Tuyết Lệ Hàn dừng lại.

“Đến rồi à?”

Tô Trạch dừng chân trong không trung, ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Mà thứ nhìn thấy được.

Chỉ có một khối khí màu xám trắng xuất hiện ở trước mặt, hơi thở chết chóc thối nát chậm rãi tràn ra.

Khối khí màu xám trắng cứ cuồn cuộn, giống như có mạng sống vậy.

Sau khi Tô Trạch đưa thần niệm ra thăm dò thì chân mày lập tức nhíu lại.

Thần niệm bị. . . ăn mòn rồi!

Tốt ở chỗ là tình trạng thương tổn như thế này không thấm vào đâu cả, Tô Trạch tu luyện đạo nguyên thần nên thần niệm thậm chí còn vượt qua tu sĩ Hóa Thần bình thường khác.

“Cảm nhận được rồi chứ?”

Tuyết Lệ Hàn quay đầu nhìn Tô Trạch, nói một cách từ tốn: “Đó là tử khí, rất nhiều tử khí tập hợp lại với nhau, không biết đã ở đây được bao nhiêu năm rồi nên đã sớm biến đổi thành một thứ vật chất kinh khủng.

Nếu một tu sĩ Hợp Đạo bình thường tới đây thì cũng bị đám tử khí này ăn mòn trong chớp mắt.

Cho dù có là cơ thể hay là nguyên thần thì chúng nó đều có thể ăn mòn được.

Thế nên chút nữa ngươi cẩn thận một chút, ta đưa ngươi đi vào!”

Tô Trạch gật đầu, biết trong này có nhiều thứ mà bản thân hắn không giải quyết được.

Tuyết Lệ Hàn tóm lấy Tô Trạch, tia sáng chói mắt rực sáng lên, lại bao bọc hai người một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment