Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 752 - Chương 752: Cấm Địa Thiên Đình, Thôn Tàn Lão

Chương 752: Cấm địa Thiên đình, thôn Tàn Lão Chương 752: Cấm địa Thiên đình, thôn Tàn Lão

Tốt xấu còn có thể tra xét một chút đồ vật trong vòng trăm mét, ít nhất thuận tiện một chút, không đến mức bỏ qua manh mối gì.

Có, luôn tốt hơn không có.

Tô Trạch hít sâu, điều chỉnh tâm trạng, hơn một trăm ngàn hạt giống Long Tượng trong cơ thể xa hô ứng lẫn nhau, linh lực trong đan điền rất nhanh khôi phục.

Qua một lúc lâu.

Lúc gần như khôi phục, hắn mới lần nữa nhấc chân, bắt đầu thăm dò.

....

Mỗi một bước của Tô Trạch đều đi rất cẩn thận, thời khắc thần niệm không ngừng quan sát tình huống chung quanh.

Không có bản đồ, không có thứ gì về tình báo trong đó.

Tất cả đều cần bản thân Tô Trạch đi thăm dò.

Vì vậy, cẩn thận gấp bội là cần thiết.

Quỷ mới biết trong nơi ẩn cư còn có thứ như trận pháp gì đó.

Chỉ là đại trận bảo vệ bên ngoài cũng lợi hại như thế.

Thứ trong nơi ẩn cư, sợ là sẽ càng thêm nguy hiểm.

Trong lòng Tô Trạch biết rõ nguy hiểm của chuyến đi này, Trảm Tiên kiếm trong tay không rời tay, luôn là trạng thái ra khỏi vỏ.

Về phần bọn Tiểu Thanh thì đợi trong không gian ngự thú.

Thực lực của bọn chúng không giúp gì được cho Tô Trạch.

Nếu lúc gặp phải nguy hiểm, nói không chừng còn có thể trở thành trói buộc.

Sau khi đi rất lâu, nguy hiểm trong dự đoán không xuất hiện.

Tô Trạch vẫn luôn duy trì, không thả lỏng cảnh giác.

....

Không biết qua bao lâu.

Tô Trạch dừng chân một chút.

Phía trước.

Có công trình kiến trúc xuất hiện!

Tới rồi!?

Tô Trạch hô hấp nặng thêm, càng trở nên cảnh giác, linh lực dâng trào, thời khắc chuẩn bị ra tay.... Hoặc là trốn chạy.

Sạt sạt sạt ——

Vạt áo cọ qua bụi cây, phát ra tiếng vang, trở nên cực kỳ rõ ràng trong nơi ẩn cư yên lặng.

Tô Trạch bước ra một bước, cuối cùng rời khỏi rừng rậm, cảnh tượng trước mắt rực rỡ hẳn lên.

Đợi sau khi hắn thấy rõ ràng mọi thứ phía trước, đồng tử hơi co lại, ít nhiều có chút kinh ngạc.

Không có thế ngoại đào nguyên, không có tiên gia trọng địa, không có chim quý thú lạ, không có linh dược khắp nơi trên đất.

Ẩn sau rừng rậm, là một thôn nhỏ đổ nát.

Liếc mắt nhìn qua, rách nát, không khí trầm lặng, không hề có sức sống.

Cửa gỗ mục nghiêng trái ngả phải, nhà bằng đất do ngói nát gỗ mục tạo nên, dùng bùn đất quét thành tường, trong sân chỉ còn lại cạnh cây khô héo....

Hiển nhiên là thôn nhỏ bỏ hoang không biết bao nhiêu năm.

Hoàn toàn không có chút dáng vẻ nơi ẩn cư của đại năng.

Thậm chí không chút liên quan, dính dáng với người tu tiên.

Tô Trạch nhìn chung quanh thôn nhỏ xây dựa vào núi, ánh mắt đang di chuyển qua từng căn nhà, ý đồ tìm ra nơi không bình thường từ trong đó.

Nhưng mà.

Không có chỗ có chút đặc biệt.

Chuyện xảy ra khác thường ắt có yêu.

Tô Trạch ngày càng cẩn thận, đi vào con đường nhỏ dẫn đến cửa thôn, một bước một dấu chân, không dám có chút khinh suất.

Đến vị trí gần cửa thôn trăm mét.

Một táng đá ven đường thu hút sự chú ý của hắn.

Tảng đá trải qua gió sương đã vụn nát, nhưng phía trên vẫn mơ hồ nhìn thấy tồn tại mấy văn tự.

Tô Trạch ngưng thần nhìn đi, cẩn thận phân biệt.

“Thôn Tàn Lão?”

Chữ viết tuy rằng mơ hồ, nhưng vẫn miễn cưỡng có thể phân biệt ra.

Mâu quang Tô Trạch chợt lóe, quay đầu nhìn về cái thôn đổ nát trước mặt, cuối cùng khẳng định nơi này là đích đến của mình.

Thuận lợi ngoài ý muốn.

Vốn dĩ cho rằng phân bố ở khu vực rộng lớn này, mỗi đại năng ẩn cư đều trốn trong góc xó nào đó tự sinh tự diệt.

Không ngờ lại tụ tập cùng một chỗ.

Trái lại tiết kiệm không ít thời gian.

Tô Trạch thu hồi ánh mắt, lại bắt đầu đi tới.

Nhưng mà.

Sau khi hắn vừa mới vượt qua giới hạn chỗ tấm bia đá, đi đến cửa thôn trong trăm mét.

Một cảm giác nguy cơ thật lớn đột nhiên hiện lên!

Tô Trạch chỉ cảm thấy một luồng hàn ý xuất hiện từ sau lưng, dọc theo cột sống thẳng đến đỉnh đầu, da đầu tê dại!

Có nguy hiểm!

Kim quang lấp lóe!

Hắn lui mạnh về phía sau, về đến phía sau tấm bia đá!

Vù vù!

Gần như cùng lúc đó, nơi hắn vừa mới đứng xuất hiện một vết khắc nho nhỏ, in trên mặt đất.

Dấu vết rất nhỏ, ước chừng dài hơn một ngón tay, có vẻ không có gì kì lạ.

Nhưng từ trong đó Tô Trạch cảm nhận được một luồng sát cơ cực kỳ khủng bố.

Mới vừa rồi nếu không kịp thời tránh thoát.

Hơn phân nửa hắn sẽ bị thương!

Tô Trạch nhìn kim quang trên người, lặng lẽ tính toán một chút, trong lòng không khỏi phát lạnh.

Cho dù hiện tại năng lực phòng ngự của bản thân kinh người, Kim Linh Diệu Thân tu hành viên mãn.

Còn vẫn không thể ngăn cản một kích này!

Một khi bị đánh trúng.

Tất nhiên trên người sẽ xuất hiện một lỗ máu!

Thật sự có chút nguy hiểm!

Tô Trạch nâng mi mắt lên, cẩn thận nhìn thôn nhỏ trước mắt, đồng tử hơi co lại, hàn ý trong lòng tràn ra.

Giờ này khắc này, thôn nhỏ hoàn toàn không giống với vừa nãy!

Không phải vẻ ngoài thay đổi.

Mà là cảm giác trong tăm tối.

Thôn đổ nát ban đầu thì đổ nát, cho người ta một loại thôn trang bình thường không nguy hiểm.

Tồn tại hiện tại.... Lại gần như biến thành mãnh thú chọn người mà cắn, từng căn nhà trong đó đều tản mát ra sát cơ khiến người ta kinh hồn táng đảm!

Phía trước, nháy mắt biến thành tuyệt địa lớp lớp nguy hiểm!

“Quả nhiên không đơn giản như vậy.”

Tô Trạch thấp giọng tự nói, chau mày, quang mang trong tay chợt lóe, xuất hiện một thanh trường đao.

Hắn quan sát cẩn thận phương hướng của cửa thôn, vung tay ném ra trường đao.

Vù!

Trường đao gào thét mà ra, thúc đẩy Tật Phong.

Nhưng mà.

Sau khi vừa vượt qua giới hạn tấm bia đá, tiến vào cửa thôn trong trăm mét

Bụp!

Trường đao chợt vỡ nát.

Tô Trạch nhíu mày, vừa rồi hắn tập trung toàn bộ tinh thần, có thể xem như thấy rõ ràng nguồn gốc của nguy hiểm.

Là... hai tảng đá treo trên cây khô ở cửa thôn!

Một đen một trắng, ước chừng cỡ trứng ngỗng, do một sợi dây mục nát buộc lại với nhau, treo trên cây khô.

Sau khi trường đao vượt qua giới hạn tấm bia đá, Tô Trạch rõ ràng nhìn thấy trong hai tảng đá đó sáng lên một tia quang mang trắng đen.

Ngay sau đó, trường đao vỡ nát, nháy mắt hóa thành bột mịn.

“Bảo vật nào đó sao?”

Tô Trạch nhìn chằm chằm hai tảng đá trắng đen kia.

Màn hình ánh sáng bán trong suốt xuất hiện.

Hệ thống thương thành khởi động.

Bình Luận (0)
Comment