Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 753 - Chương 753: Ngọc Sinh Tử Âm Dương, Khát Vọng Của Hắc Đản

Chương 753: Ngọc Sinh Tử Âm Dương, khát vọng của Hắc Đản Chương 753: Ngọc Sinh Tử Âm Dương, khát vọng của Hắc Đản

Khi ánh mắt hắn tập trung trên tảng đá kì quái đó, một hàng chữ nhỏ chậm rãi xuất hiện.

“Ngọc Sinh Tử Âm Dương, có thể trấn hai luồng khí sinh tử một vùng, trên trình độ nhất định kéo dài tuổi thọ của tu sĩ!”

Tô Trạch nhíu mày, nhìn thấy hàng văn tự trước mắt này, lúc này ý thức được hai tảng đá trông vẻ bình thường không có gì kỳ lạ là một trọng bảo!

Không nói cái khác, dựa vào kéo dài tuổi thọ tu sĩ, đã có thể khiến vô số tu sĩ tuổi thọ sắp cạn điên cuồng.

Chính là.... một bảo vật tính phụ trợ.

Vì sao có thể có năng lực công kích?

Tô Trạch có chút bối rối, trong tay lại xuất hiện một binh khí.

Hắn lại ném mạnh ra, ánh mắt nhìn chằm chằm ngọc Sinh Tử Âm Dương, sợ bỏ qua bất kì một chút chi tiết nào.

Cuối cùng.

Sau khi binh khí vượt qua giới hạn.

Tô Trạch nhìn thấy rõ ràng, tảng đá màu đen đó nhẹ nhàng run lên, một luồng khí đen trong đó bị tác động, phun ra, đánh nát binh khí.... Không, không phải đánh nát, là ăn mòn thành bột mịn!

Chỉ một thoáng.

Linh quang trong đầu Tô Trạch chợt lóe, nhận ra lai lịch của khí đen kia.

Là tử khí.

Tử khí cực kỳ nồng đậm.

Chỉ là xem nồng độ, còn nồng đậm hơn nhiều so với tử khí lúc ban đầu Tuyết Lệ Hàn đuổi đi!

Khi binh khí tiến vào trong, tử khí trong ngọc thạch bị tác động, thoát ra một chút, ăn mòn binh khí thành tro.

Tô Trạch nhíu mày.

Phiền phức rồi.

Bản thân hắn cũng không nắm chắc đối kháng được với tử khí đó.

Nhưng hôm nay đã tới cửa của nơi ẩn cư, cho dù như thế nào Tô Trạch cũng muốn nghĩ cách đi vào xem thử.

Bằng khộng, hắn không cam lòng.

Làm sao đi vào?

Dùng phương pháp gì đi vào?

Ngay lúc Tô Trạch trầm tư suy nghĩ.

Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền vào trong tai hắn.

“Có lẽ.... Có thể cho Hắc Đản thử một lần.”

Bóng dáng của kiếm linh lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Tô Trạch, nhẹ giọng nói.

“Hả?”

Tô Trạch nghe vậy sửng sốt, “Hắc Đản? Đùa gì vậy, nếu trình độ tử khí này đánh lên người Hắc Đản, sợ là sẽ trực tiếp khiến nó chết non trong trứng rồi.

Ta còn muốn biết bộ mặt thật của nó nữa.”

“Vậy cũng không nhất định, ta có một loại trực giác, có lẽ Hắc Đản có thể chịu được.”

Kiếm linh nhìn Tô Trạch, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Tô Trạch nhìn đôi mắt của nàng, nửa ngày mới xác nhận kiếm linh nghiêm túc.

Nghĩ một lúc.

Một hắc quang sáng lên.

Hắc Đản xuất hiện ở chính giữa bọn họ.

“Đây là đâu?”

Mới vừa xuất hiện, Hắc Đản xoay tròn vỏ trứng, quan sát bốn phía.

Khi “ánh mắt” của nó đảo qua ngọc Sinh Tử Âm Dương xa xa, cả vỏ trứng chợt run lên, lập tức yên lặng lại.

Hình như nó cử chỉ điên rồ, “nhìn chằm chằm” ngọc Sinh Tử Âm Dương, không nhúc nhích.

Tô Trạch thấy thế, trong lòng vừa động.

Hay là.... Hắc Đản thật sự có quan hệ gì với cái thứ kia?

“Hắc Đản, Hắc Đản!”

Hắn vỗ vỏ trứng của Hắc Đản, kêu nó tỉnh lại, “Tình huống gì? Chẳng lẽ cái thứ đó là đồng hương của ngươi à?”

“Sao có thể!”

Hắc Đản xoay tròn vỏ trứng thể hiện là lắc đầu, có chút nghi hoặc nói: “Ta cũng không rõ là chuyện gì xảy ra.

Nhưng mà đồ vật kia, hình như khá có ích với ta.”

“Có ích?” Trong đôi mắt Tô Trạch lóe lên một tia kim quang sắc bén, “Bên trong thứ kia toàn bộ đều là tử khí, ngươi xác định cái thứ đó có ích với ngươi?”

“Không rõ nữa, dù sao khá hấp dẫn của ta.”

Hắc Đản nói.

Tô Trạch và kiếm linh liếc nhau, tiếp theo lại cúi đầu nhìn về phía Hắc Đản, trầm tư một lát nói: “Ngươi có thể xác định.

Uy lực của tử khí rất lớn, chính ta cũng không thể ngăn cản.

Nếu cậy mạnh, e là không có cơ hội nhìn thấy thế giới này lần nữa.”

Giọng điệu của Hắc Đản rất khẳng định.

“Khẳng định không thành vấn đề, mạng của ta vô cùng cứng!”

“Vậy được.”

Tô Trạch gật đầu, “Vậy hai chúng ta cùng đi vào.”

Thực lực của Hắc Đản khẳng định là không tự mình cậy mạnh.

Nếu Hắc Đản không ngăn cản được, bản thân sẽ ra tay giúp nó ngăn cản, nhiều nhất thì bị thương một chút, bằng không đổi lại Hắc Đản có thể trực tiếp trứng vỡ mạng vong.

“Ngươi cẩn thận một chút.”

Kiếm linh nhẹ giọng nói một câu, sau đó lần nữa trở về trong Trảm Tiên kiếm.

Tô Trạch hít sâu vài lần, làm tốt chuẩn bị.

“Đi thôi, thư giãn một chút đi Hắc Đản.”

“Biết rồi biết rồi.”

Hắc Đản đã có chút vội không kịp đợi.

Sau khi xác định xong.

Bọn họ không do dự.

Hắc Đản xung phong ra trận trước, trực tiếp bay qua giới hạn của tấm bia đá.

Tô Trạch theo sát sau đó, không dám đáp xuống quá nhiều, để tránh bản thân không có cơ hội ra tay.

Sau khi bọn họ vượt qua giới hạn.

Vèo!

Tô Trạch nhìn thấy rõ ràng, ngọc Sinh Tử Âm Dương xa xa rõ ràng rung động một chút.

Vù ——

Nháy mắt tiếp theo.

Một luồng tử khí phun ra, bay tới bọn họ!

“Cẩn thận.”

Tô Trạch vừa mới mở miệng nhắc nhở.

Nhưng mà.

Khiến hắn vạn lần không ngờ chính là.

Hắc Đản giống như phát điên, hú lên quái dị, hóa thành một tia hắc quang, đang chủ động nghênh đón!

Bụp!

Một tiếng trầm đục vang lên.

Tử khí nồng đậm chính diện va chạm trên mặt vỏ trứng của Hắc Đản.

Tô Trạch thấy thế kinh hãi, bước một chút, nháy mắt xuất hiện bên cạnh Hắc Đản, không quan tâm tử khí lượn lờ phía trên, bàn tay lóe ra kim quang, trực tiếp mang nó ra ngoài.

Nhưng vào lúc này.

“A! Sướng!”

Một tiếng kêu quái dị truyền ra từ trong vỏ trứng đen.

Chỉ nhìn thấy.

Tử khí khiến Tô Trạch cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, lại bị Hắc Đản nhanh chóng hấp thu vào!

Sau khoảnh khắc đó.

Tử khí biến mất không thấy.

Hắc Đản run lên, phát ra từng tiếng kêu quái dị khiến người ta khó chịu.

Tô Trạch: “....”

Trong mắt lóe ra kim quang xuất hiện một tia khiếp sợ.

Tô Trạch nhìn Hắc Đản, giống như phát hiện đại lục mới.

Tử khí, lại vô hiệu với Hắc Đản!

Ngược lại trở thành chất dinh dưỡng của nó!??

Khiếp sợ chuyển hóa thành kinh ngạc vui vẻ.

Khóe miệng Tô Trạch cong lên, lộ ra một nụ cười, có chút hưng phấn vỗ Hắc Đản, không quan tâm âm thanh dâm đãng của nó, khen nói:

“Hắc Đản, không ngờ ngươi còn có chiêu này.”

“Đó là đương nhiên!”

Hắc Đản vô cùng đắc ý, rất hưởng thụ sự khích lệ của Tô Trạch.

Cùng lúc đó.

Luồng tử khí thứ hai xuất hiện!

“Ta đến!”

Hắc Đản quát to một tiếng, lại vọt đi!

Bình Luận (0)
Comment